Vũ Vương

Chương 777: Lấy Lui Làm Tiến



Giải Tường, là ai cho ngươi giả mạo chấp sự Chấp Pháp đường?

Thanh âm của Cổ Thương Phong lập tức vang lên.

- Giải Tường chết rồi!

Tang Bá đột nhiên thấp hô ra tiếng.

Cơ hồ ngay khi thanh âm của Tang Bá rơi xuống, lập tức tất cả mọi người chung quanh đã phát hiện, khí tức của Giải Tường đã triệt để biến mất, biến thành một cỗ thi thể.

- Chết rồi hả?

Cừu Huyền Sách ngẩn người, trên mặt tràn đầy ngoài ý muốn.

- Cừu Huyền Sách, trước mắt bao người, ngươi lại dám giết người diệt khẩu!

Tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên, ánh mắt giống như thực chất của Cổ Thương Phong đã rơi vào trên người Cừu Huyền Sách, thân hình hơi có vẻ còng xuống kia đột nhiên trở nên cao lớn khôi ngô rất nhiều, toàn thân đều bắt đầu khởi động lấy một cổ khí thế bàng bạc mênh mông.

- Ta không có giết hắn!

Cừu Huyền Sách vô cùng tức giận, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn giống như ý thức được cái gì, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Cổ Thương Phong, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Là ngươi! Cổ Thương Phong, là lúc ngươi thi triển Minh Nhãn Vấn Tâm chú, ở trong linh hồn Giải Tường động tay động chân, để hãm hại lão phu!

- Quả thực là chê cười!

Cổ Thương Phong cười lạnh nói.

- Cừu Huyền Sách, ngươi vốn là sai sử bọn người Hướng Hưng trọng thương đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn ta, sau lại đánh chết Giải Tường diệt khẩu, sự thật đều ở đó, há có thể cho phép ngươi tùy ý vu khống, nói xạo chống chế!

Nói đến đây, con mắt của Cổ Thương Phong chuyển hướng Mạc Thanh Trần:

- Mạc lão đệ, chân tướng đã rõ ràng, làm phiền ngươi lập tức đem việc này bẩm báo Phủ chủ. Đường đường Chấp Pháp đường trưởng lão, vậy mà tri pháp phạm pháp, việc này nếu không có thể cho lão phu một cái công đạo thoả mãn, cái Côn Luân Tiên Thử này Chân Vũ Thánh Sơn ta không tham gia cũng thế!

- Cái này. . .

Nhìn xem Cừu Huyền Sách tức giận đến toàn thân run rẩy, lại nhìn Cổ Thương Phong vẻ mặt giận dữ, Mạc Thanh Trần cười khổ không thôi.

Chuyện cho tới bây giờ, bọn người Hướng Hưng cùng Giải Tường phải chăng là người của trận doanh La Phù Thánh Tử đã thành râu ria, quan trọng là ..., Giải Tường đã một mực chắc chắn hắn là bị Cừu Huyền Sách sai sử, hơn nữa hắn lại bị chết ở trong tay Cừu Huyền Sách. Cừu Huyền Sách cùng Cổ Thương Phong vốn là có thù hận, hơn nữa nhiều lần Chân Vũ Thánh Sơn tham gia Côn Luân Tiên Thử, Cừu Huyền Sách đều làm điểm tay chân, cái này ở cao tầng Côn Luân Tiên Phủ đã không phải là bí mật.

Cho nên, Cừu Huyền Sách sai sử bọn người Hướng Hưng đến Ngân Bình Sơn nháo sự, sau khi thua chuyện giết người diệt khẩu, khả năng phi thường lớn. Cho dù, cũng có khả năng là Cổ Thương Phong đúng như Cừu Huyền Sách nói, lúc thi triển Minh Nhãn Vấn Tâm chú động tay động chân, nhưng Giải Tường đã hồn phi phách tán, bây giờ là chết không có đối chứng.

Đương nhiên cũng có thể thẩm vấn bọn người Kế Thuận cùng Hướng Hưng, còn có phía trước Giải Tường trả lời, trong mồm bọn hắn nhả ra đồ vật, lại có thể nào làm cho người tin phục.

Lúc này đây, dù Cừu Huyền Sách giải thích thế nào, cũng đã vô dụng.

Chẳng lẽ thật muốn mời Phủ chủ ra mặt?

Mạc Thanh Trần đau đầu cực kỳ, nhưng không đợi hắn quyết định, Tang Bá đã lặng lẽ nói:

- Cổ huynh nói đúng, tuy đều nói Côn Luân Tiên Phủ cùng năm đại phân tông chúng ta đồng căn đồng nguyên, nhưng trên thực tế, cho dù đệ tử phân tông chúng ta thông qua được tiên thử, ở Côn Luân Tiên Phủ cũng là kém một bậc, chuyện hôm nay, liền có thể thấy được lốm đốm, nếu không cho ra trả lời thuyết phục, Huyền Vũ môn ta cũng nguyện cùng Chân Vũ Thánh Sơn chung một chỗ, rời khỏi Côn Luân Tiên Thử.

- Còn có Thanh Minh kiếm phái ta!

- Hoàng Tuyền đạo cũng vậy!

- Thật muốn rời khỏi Côn Luân Tiên Thử, vậy thì tăng thêm Huyễn Thần Tâm Tông ta a.

- Chư vị không nên gấp gáp.

Mạc Thanh Trần vội vàng kêu lên, giờ phút này hắn đã hoàn toàn hiểu được, Cổ Thương Phong nhất định là ở trong linh hồn Giải Tường động tay động chân, mà Cừu Huyền Sách cái Chấp Pháp đường Đại trưởng lão này thập phần bất hạnh, trở thành đá đặt chân của Cổ Thương Phong mượn đề tài để nói chuyện. Nhưng mặc dù là trong nội tâm minh bạch, cũng không làm nên chuyện gì.

Bao năm qua, Côn Luân Tiên Phủ cùng Chân Vũ Thánh Sơn, Huyền Vũ môn, Thanh Minh kiếm phái, Hoàng Tuyền đạo, Huyễn Thần Tâm Tông tầm đó tích lũy mâu thuẫn càng ngày càng nhiều, sở dĩ thủy chung không có bộc phát, là vì năm đại phân tông một mực không có xuất hiện nhân vật thực lực cường hoành vô cùng như Cổ Thương Phong.

Ngày nay, bọn hắn cuối cùng là nhẫn nại không nổi nữa.

Hôm nay năm đại phân tông có thể rời khỏi Côn Luân Tiên Thử, rất nhanh sẽ rời khỏi Côn Luân Tiên Phủ. Nếu năm đại phân tông liên hợp, tự thành nhất phái, lại dùng bọn hắn vô số năm qua tích góp từng tí một nội tình thâm hậu, nếu cưỡng ép tiến vào Bảo Tiên Thiên Vực phát triển, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Chỉ cần có Cổ Thương Phong cái tam trọng Hư Kiếp cường giả này tọa trấn, mặc dù là Côn Luân Tiên Phủ cũng không thể tránh được, đến Thượng Thiên Vực thế giới thích hợp tu luyện hơn này, thế lực năm đại phân tông tất nhiên sẽ càng ngày càng lớn mạnh, có lẽ tối đa mấy trăm năm, là sẽ vượt qua Côn Luân Tiên Phủ.

- Cái mũ Côn Luân Tiên Phủ phân tông này, năm tông phái chúng ta đã đeo vô số năm, có lẽ là thời điểm hái xuống rồi.

Cổ Thương Phong không để ý đến Mạc Thanh Trần, mà là ung dung thở dài.

...

Lời này vừa ra, bốn phía lập tức một mảnh tĩnh mịch.

Mặc dù là Cừu Huyền Sách cái Chấp Pháp đường Đại trưởng lão này, giờ phút này cũng có chút ít sững sờ, mà Mạc Thanh Trần, trên mặt cười khổ chi sắc thì trở nên càng đậm, những lời này của Cổ Thương Phong quả nhiên xác minh suy đoán của hắn, nếu như năm đại phân tông thật sự triệt để tách ra, cái này đối với Côn Luân Tiên Phủ là đả kích trầm trọng.

Nếu như chỉ là phân tông bình thường, không có cũng thôi, nhưng năm đại phân tông cùng Côn Luân Tiên Phủ quan hệ cũng không có biểu hiện ra đơn giản như vậy, Chân Vũ Thánh Sơn cùng Huyền Vũ môn năm đại phân tông này tồn tại, là một nhân tố trọng yếu để Côn Luân Tiên Phủ có thể thủy chung trường thịnh không suy.

Đối với năm đại phân tông, Côn Luân Tiên Thử một mặt là áp chế, để cho lực lượng của bọn nó thủy chung kém hơn chủ tông, một phương diện khác lại lôi kéo, khiến chúng nó một mực vờn quanh ở chung quanh chủ tông. Hai cái thái cực này, cũng là một mực theo thực lực năm đại phân tông mà không ngừng biến hóa.

Bao năm qua, một mực lần nào cũng đúng.

Nhưng Cổ Thương Phong xuất hiện, lại làm cho quan hệ song phương xuất hiện biến cách lớn lao. Chỉ tiếc không có đem Cổ Thương Phong giết trong trứng nước, hiện tại tỉnh ngộ đến điểm ấy đã chậm. Trong lúc nhất thời, Mạc Thanh Trần nỗi lòng phức tạp tới cực điểm, Cừu Huyền Sách cũng giống như đã minh bạch lợi hại trong đó, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

- Sơn chủ bọn hắn vậy mà muốn rời khỏi Côn Luân tiên phủ?

Chung quanh năm đại phân tông đệ tử, ở ngắn ngủi khiếp sợ qua đi, cơ hồ trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ lo lắng, Côn Luân Tiên Phủ đem năm đại phân tông coi là thuộc tông đã có vô số năm, há có thể cho phép thoát ly? Lời nói kia của Cổ Thương Phong, nếu chọc giận những đại nhân vật kia của Côn Luân Tiên Phủ, vậy thì nguy hiểm.

- La Thành, sơn chủ hắn thật sự...

Tiêu Tố Ảnh lông mày kẻ đen cau lại, nhịn không được dùng lực lượng tinh thần đem một đám thanh âm trực tiếp dung nhập trong tai Mộ Hàn.

- Lấy lui làm tiến mà thôi.

Mộ Hàn mỉm cười, từ khi Cổ Thương Phong muốn cho mình trở thành vị Thánh Tử thứ tư của Côn Luân Tiên Phủ liền có thể nhìn ra được, hắn cũng không muốn Chân Vũ Thánh Sơn thoát ly Côn Luân Tiên Phủ.

Nguyên nhân trong đó, Mộ Hàn cũng không biết, đây chỉ là một loại trực giác của hắn mà thôi.

Hiện tại Cổ Thương Phong lấy lui làm tiến, xác nhận muốn bức bách Côn Luân Tiên Phủ đáp ứng cho mình chút điều kiện. Bất quá, Mộ Hàn cũng nhịn không được vì Cổ Thương Phong lo lắng, nếu Côn Luân Tiên Phủ không muốn thỏa hiệp, có lẽ năm đại phân tông chỉ có thể rời khỏi Côn Luân Tiên Phủ rồi.

Như vậy , đối với kế hoạch của Mộ Hàn có chút bất lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.