Vũ Vương

Chương 830: Ôm Cây Đợi Thỏ!



Giờ phút này, bên ngoài băng nguyên hơn trăm dặm, đã là khe rãnh giăng khắp nơi, hư không cũng vặn vẹo rung chuyển không thôi, vết nứt không gian thỉnh thoảng lại dần hiện ra, nếu không cẩn thận, sẽ bị chúng thôn phệ đi vào.

Hơn hai mươi nhân loại Thần Hải Cảnh tu sĩ, 17 tên U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả, ở trên phiến khu vực này kịch liệt chém giết.

Song phương chính là tử địch, vừa ra tay là thiên hoảng sợ động, không có chút lưu tình nào, âm thanh nổ đùng đinh tai nhức óc liên tiếp, phảng phất ngay cả băng nguyên này cũng có thể oanh thành bột mịn.

Một phen đánh nhau chết sống xuống, vài tên U Ảnh tộc cường giả đã bị thương rất nặng.

- Phệ!

Âm thanh Zsshi...i-it... thê lương mà bén nhọn đột nhiên nổ tung, một gã U Ảnh tộc lại bỏ qua đối thủ, mạnh mẽ đâm vào trong băng nguyên, dốc sức liều mạng chạy thục mạng. U Ảnh tộc cũng có thể sử dùng ngôn ngữ của nhân loại, nhưng mà ở tuyệt đại đa số tình huống, bọn họ đều là dùng tộc ngữ của mình tiến hành trao đổi.

Nghe được tiếng kêu sắc lạnh, the thé này của hắn, mọi người U Ảnh tộc còn lại đang cực lực cùng đối thủ ly khai khoảng cách.

Đã đến tình cảnh này, hai mươi tên Thần Hải Cảnh tu sĩ kia như thế nào cho bọn hắn đơn giản đào thoát, người U Ảnh tộc muốn lui, bọn hắn liền chăm chú nhào lên. Trong đó một gã Thần Hải Cảnh tu sĩ áo đen càng là như tia chớp mãnh liệt bắn ra, hướng U Ảnh tộc cường giả đang đấu với mình chạy trốn kia đuổi theo.

- Hô!

Thân như điện quang, tu sĩ áo đen kia ở trên mặt băng chạy như bay, nhưng tâm thần lại xâm nhập mấy ngàn mét lòng đất, chăm chú đi theo U Ảnh tộc cường giả kia.

- Thiêu đốt linh hồn?

Một lát sau, tu sĩ áo đen kia phát hiện tốc độ của U Ảnh tộc cường giả dưới lòng đất kia bạo tăng, không khỏi cười lạnh ra tiếng, nhưng lại không khẩn trương chút nào.

Hang ổ của người U Ảnh tộc ngay tại Thái Tố Cổ Thành, mặc kệ hiện tại nó hướng phương vị nào bỏ chạy, cuối cùng nhất cũng chỉ điểm bên Thái Tố Cổ Thành kia bỏ chạy.

Ngày nay, Thần Hải Cảnh cường giả đóng ở bên ngoài Thái Tố Cổ Thành sớm đã chờ ở nơi đó.

Tiền hậu giáp kích, U Ảnh tộc cường giả kia cho dù thoát được mau nữa, cũng chỉ có một con đường chết. Vận mệnh của bọn hắn, từ lúc Mộ Hàn phát hiện hành tung đã định rồi.

- Ân? Không có?

Nhưng mà, không lâu lắm, tu sĩ áo đen kia kinh ngạc thấp hô ra tiếng, U Ảnh tộc cường giả trong lòng đất kia rõ ràng từ trong phạm vi cảm ứng của hắn biến mất.

Đem lực lượng tinh thần vận chuyển tới cực hạn, cũng không có phát hiện bóng dáng của U Ảnh tộc cường giả kia.

Tu sĩ áo đen kia khó có thể tin trừng to mắt, U Ảnh tộc cũng không có khí cụ như Giới Tử môn hoặc Thiên Diễn Thần Phù truyền tống cự ly xa này, có thể ở thời gian cực ngắn xuất hiện ở bên ngoài mấy ngàn dặm. Mặc dù là thật sự vận dụng khí cụ cùng loại, cũng sẽ có dấu vết mà lần theo.

Nhưng người U Ảnh tộc này biến mất, lại không có bất kỳ dấu hiệu, phảng phất lăng không tiêu thất.

- Là chạy thoát? Hay là. . .

Trong đầu phi tốc chuyển qua ý nghĩ như vậy, tu sĩ áo đen kia đột nhiên thân như lợi kiếm, đúng là phá băng mà vào, mạnh mẽ chui vào phía dưới băng nguyên. Trong nháy mắt công phu, đã đến chỗ U Ảnh tộc cường giả kia biến mất, cái tiểu khu vực kia, còn lưu lại khí tức của hắn, nhưng mà trừ cái này, lại không có chỗ khác biệt khác.

Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

Tu sĩ kia lông mày nhanh vặn, lâm vào trong trầm tư. Nếu như người U Ảnh tộc thật sự có thủ đoạn chạy trốn bực này, vậy đối với thực lực của đối phương phải ước định một lần nữa rồi. . .

- Bắt được một cái rồi!

Ở nơi tụ hợp, một mảnh yên lặng, trên mặt Mộ Hàn lại phút chốc nhiều ra một vòng vui vẻ.

Sau khi phát hiện một gã U Ảnh tộc cường giả chạy trốn, Mộ Hàn nhìn xem quỹ tích của hắn ở trong băng nguyên xuyên thẳng qua, đoán được phương hướng hắn tiến lên, lập tức cho năm đại pháp thân chạy đến trước mặt của hắn chờ thu lưới.

Năm đại pháp thân tụ hợp cùng một chỗ, hoàn toàn vô thanh vô tức, U Ảnh tộc cường giả kia một đầu đụng vào vòng vây của bọn hắn, chờ hắn tỉnh ngộ lại, phản kháng cũng đã không kịp. Sau khi đem hắn bắt được, năm đại pháp thân không chút ngừng lại chạy tới một chỗ khác, tiếp tục ôm cây đợi thỏ.

Tên Thần Hải Cảnh cường giả kia truy tung tới tuy thực lực cường đại, nhưng muốn phát hiện hành tung của năm đại pháp thân, hoàn toàn là không thể nào, trừ khi Hư Kiếp cảnh cường giả đích thân đến.

Mà ở thời điểm năm đại pháp thân bắt được thành công, người U Ảnh tộc cũng nhịn không được nữa, bắt đầu toàn diện chạy tán loạn.

Phát giác được động tĩnh bên ngoài hơn trăm dặm, thần sắc mọi người chung quanh đều dễ dàng không ít, nhưng đáy lòng cũng không có cao hứng cở nào.

Tám thế lực lớn tổn thất 17 tên Dương Hồ cảnh tu sĩ, U Ảnh tộc tổn thất hơn mười tên Thần Hải Cảnh cường giả, từ biểu hiện ra xem, còn là nhân loại chiếm được tiện nghi.

Nhưng mà, chu kỳ U Ảnh tộc sinh ra một gã Thần Hải Cảnh cường giả lại nhỏ hơn nhân loại rất nhiều, tại Bảo Tiên Thiên Vực, muốn xuất hiện một gã Dương Hồ cảnh tu sĩ, tối thiểu phải mấy chục năm thời gian, mà muốn xuất hiện một gã Thần Hải Cảnh cường giả, là trăm năm trở lên, võ đạo thiên tài trong vòng bách niên đột phá đến Thần Hải Cảnh dù sao cũng là số ít. Trái lại U Ảnh tộc, hơn mười năm thì có thể xuất hiện một gã Dương Hồ cảnh cao thủ, hai ba mươi năm có thể xuất hiện một gã Thần Hải Cảnh cường giả.

Cũng may Bảo Tiên Thiên Vực miệng người khá lớn, bằng không thì Thái Tố Cổ Thành kia đã sớm thủ không được rồi.

- Lại một cái!

Không bao lâu, đáy lòng của Mộ Hàn lại thầm kêu ra tiếng.

Ngay tại vừa rồi, lại là một U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả một đầu đụng vào vòng vây của năm đại pháp thân, không hề dấu hiệu ở dưới mí mắt của nhân loại tu sĩ truy đuổi mà đến kia biến mất.

- Đã chạy đi đâu?

Một gã Thần Hải Cảnh tu sĩ sững sờ bay xuống mặt băng, một thanh trường kiếm sắc bén lôi cuốn lấy hồng mang sáng lạn, phá băng mà ra, một lần nữa rơi vào bàn tay, mà trên băng nguyên kia, thì để lại một cái băng động phương viên mấy chục thước, nghiêng nghiêng kéo dài xuống dưới, thẳng đến mấy làm mét sâu trong lòng đất.

Trước một khắc, trường kiếm hỏa hồng ẩn chứa lấy tất cả chân nguyên kia, thế như chẻ tre chui vào lòng đất, hướng U Ảnh tộc cường giả hốt hoảng chạy thục mạng kia phát động ra công kích như lôi đình. Đối thủ vốn đã trọng thương, vô tâm ham chiến, ở dưới dạng tình thế kia, bị hắn một kiếm đánh chết là kết cục đã định.

Nhưng kết quả cuối cùng lại là trường kiếm của hắn còn chưa trúng mục tiêu, mục tiêu đã mất tích.

Tình cảnh quỷ dị như thế, để cho Thần Hải Cảnh tu sĩ này đầu đầy sương mù. Mà ở thời điểm hắn trăm mối vẫn không có cách giải, năm đại pháp thân của Mộ Hàn lại đi tới bên ngoài hơn mười dặm...

- Cái thứ ba!

- Thứ tư!

- Thứ sáu…

Động tĩnh liên tục không ngừng ở trong đầu bày ra, để cho Mộ Hàn có chút hưng phấn.

Sở dĩ hắn vận dụng Long Tước Tiên chỉ ra chỗ ẩn thân của những người U Ảnh tộc kia, mục đích chính yếu nhất là muốn vì mình trảo mấy cái U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả, cũng không có tâm tư vì mười bảy Dương Hồ cảnh tu sĩ kia báo thù. Một phen đại chiến qua đi, cuối cùng đã đến lúc thu hoạch.

Người U Ảnh tộc liên tiếp hư không tiêu thất, lại để cho Thần Hải Cảnh tu sĩ đang đuổi giết đối thủ còn lại đều trở nên vạn phần cảnh giác .

Đã đến tình trạng như vậy, nếu còn để cho địch nhân chạy thoát, vậy thì quá xấu hổ chết người ta rồi.

Nhưng dù vậy, những U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả kia như cũ nguyên một đám từ trong phạm vi nhân loại tu sĩ cảm ứng mất tích không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Hai mươi Thần Hải Cảnh tu sĩ kia đối với cái này cũng là không thể làm gì, chỉ có thể dốc sức liều mạng ở phía sau điên cuồng công kích, dùng cầu nhanh chóng giải quyết địch nhân.

Qua ước chừng một phút đồng hồ, trận chiến đấu này đã rơi xuống màn che.

Cuối cùng công tác thống kê kết quả, trong 17 tên U Ảnh tộc cường giả, vậy mà chạy trốn bảy cái, chỉ có mười cái bị chết ở dưới Thần Hải Cảnh tu sĩ bao vây chặn đánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.