Vũ Vương

Chương 886: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (1)



- Kỷ Xương, ngươi tới!

Một tiếng hét to phẫn nộ đột nhiên ở trong thiên địa nổ vang, lại như lôi đình, chấn đến tâm thần mọi người đều vì sợ mà tâm rung động không thôi, nhao nhao thanh tỉnh lại.

Lập tức, lại là một tiếng gầm lên như chuông lớn đại lữ ở trên hư không kích động: 

- Phó Tiên Minh, các ngươi vậy mà không giữ lời hứa, vụng trộm phái người lẻn vào U Ảnh tộc ta dò xét, đàm phán chấm dứt...

- Các tộc nhân, giết cho bổn tọa!

Trên đất trống ở giữa hai đại trận doanh, một bóng đen cao lớn lăng không trên không trung gần vạn mét thoáng hiện, ở trong đôi mắt như chim ưng tràn đầy tức giận, chỗ mi tâm cũng có một quả loan nguyệt ấn ký, lúc này đang lóe ra hồng mang nhàn nhạt, xem bộ dáng, xác thực là U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả.

Theo sát ở sau lưng nó chính là một lão giả áo bào xanh, râu dài bồng bềnh, rất có hương vị tiên phong đạo cốt, đúng là Côn Luân tiên phủ Phủ chủ Phó Tiên Minh, sắc mặt hết sức khó coi.

- Chư vị, động thủ!

Gần như đồng thời, tiếng hét lớn của Phó Tiên Minh ở trên không Băng Nguyên nổ vang, mọi người phía dưới như nhận thánh chỉ, lập tức bắt đầu chuyển động. Lập tức, U Ảnh tộc nhân cùng võ đạo các tu sĩ như hóa thành lưỡng đạo nước lũ cự đại, điên cuồng mà cuồn cuộn về phía trước, khoảng cách giữa lẫn nhau hăng hái thu nhỏ lại.

Vèo!

Mà ở nháy mắt song phương hành động, trong phiến U Ảnh tộc nhân kia, lại có một đạo thân ảnh phóng lên trời, chung quanh thân thể hắc khí cuồn cuộn, đằng vân giá vụ hướng phương hướng Linh Tiêu sơn kích bắn đi.

- Kỷ Xương, nhất trọng Hư Kiếp!

Đầu lông mày của Cổ Thương Phong hơi nhảy, thân hình đứng lặng ở trên hư không cao mấy ngàn thước bắn mạnh tới, trong khoảnh khắc, đã đến ngoài mấy chục dặm. Nhưng mà, đúng lúc này, một đạo bóng đen lại quỷ mị mà dần hiện ra ở trước người hắn, lặng lẽ cười lạnh, ngữ điệu quái dị: 

- Cổ Thương Phong, đối thủ của ngươi là bổn tọa!

- Tránh ra cho lão phu!

Sắc mặt Cổ Thương Phong bỗng dưng lạnh xuống, bàn tay khô gầy đột nhiên về phía trước vung đi.

Ở bên trong minh thanh xuy xuy nhẹ, năm đạo lục mang từ đầu ngón tay mãnh liệt bắn ra, trong thời gian ngắn liền hóa thành năm đầu Cự Long bích lục to lớn, giương nanh múa vuốt mà hướng U Ảnh tộc cường giả đối diện gào thét đi qua, khí tức khủng bố từ trong cơ thể Cự Long kích động đi ra, làm cho Hư Không chung quanh kịch liệt chấn động.

Oanh!

Cơ hồ cùng thời khắc đó, tiền phong hai cổ nước lũ cực lớn phía dưới kia, cũng rốt cục dùng thế lôi đình vạn quân hung hăng đụng vào nhau.

Chỉ một thoáng, giống như tận thế hàng lâm. Thiên địa chấn động, Phong Vân biến sắc, vô số kình khí cường đại ở trên hư không tàn sát bừa bãi, tiếng chém giết đinh tai nhức óc giống như ngay cả Thương Khung cũng có thể xuyên thấu, cảnh tượng thảm thiết ở trong chiến trường nhanh chóng trình diễn. Thời gian qua một lát, liền vẫn lạc rất nhiều U Ảnh nhân cùng võ đạo tu sĩ.

Cảm ứng được tràng diện rung động như thế, mặc dù là trên không Linh Tiêu sơn kia, Mộ Hàn ở chính giữa U Ảnh tộc cường giả như vào chỗ không người, cũng nhịn không được có chút thất thần.

Trong thế giới Võ đạo tu sĩ, mấy trăm người tham gia chiến đấu cũng cực nhỏ nhìn thấy, huống chi là gần mười vạn người.

Ở bên trong loại hỗn chiến này, có thể nói là nhân mạng như con kiến. Coi như là Thần Hải Cảnh cường giả cũng tùy thời có thể hồn phi phách tán, triệt để vẫn lạc.

Sau khi trận chiến đấu này kết thúc, cũng không biết cuối cùng còn có thể còn lại mấy người U Ảnh, mấy võ đạo tu sĩ?

Bất quá chỉ sau một lúc lâu, Mộ Hàn đã không hề cảm thán, lực chú ý một lần nữa quay trở lại, chợt liền phát hiện chút ít U Ảnh tộc cường giả còn lại kia lại xa xa tránh đi mình. Cũng không dám tới gần nữa, khi ánh mắt của Mộ Hàn hướng chúng đảo qua, đúng là nhao nhao trầm xuống, dung nhập chiến trường phía dưới.

Hô!

Nhưng ngay sau đó, Mộ Hàn liền bắt đến một tiếng xé gió rất nhỏ, một bóng đen từ phía đông Linh Tiêu Sơn mà đến, khắc sâu vào tầm mắt của hắn.

- Kỷ Xương?

Nghĩ đến mới vừa rồi ở trong thiên địa tóe ra âm thanh hét lớn kia, đồng tử của Mộ Hàn hơi co lại, giờ phút này xuất hiện U Ảnh tộc nhân này so với hơn mười người vừa rồi kia còn cường đại hơn, nhưng từ trong cơ thể hắn tán ra khí tức cùng Thanh Hỏa so sánh, vẫn có chênh lệch không nhỏ, hẳn là nhất trọng Hư Kiếp cường giả.

Xem mi tâm hắn, cũng có Nguyệt Thần Mi Ấn màu đỏ nhạt, có lẽ thân phận cùng Thanh Hỏa đồng dạng, đều là một gã Ảnh hầu của U Ảnh tộc.

Xoẹt!

Còn cách mấy ngàn thước, một tiếng vang bén nhọn y hệt xé lụa liền đâm vào trong tai, là một đạo chỉ phong màu đỏ nhạt óng ánh từ trong Nguyệt Thần Mi Ấn của U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả kia mãnh liệt bắn ra, ngay cả nháy mắt thời gian cũng chưa tới, đã đến trước mặt Mộ Hàn, thẳng đến mi tâm hắn.

Mộ Hàn cười lạnh, ở trong tích tắc trước khi hồng mang kia đụng chạm lấy thân thể mình, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí trong tâm cung đều tuôn ra mà ra.

Trong khoảng điện quang hỏa thạch, hồng mang đã chui vào trong sương mù mịt mờ kia, đánh tới một đạo lực lượng tâm thần từ trong Tử Hư Thần cung của Mộ Hàn kích xạ mà ra kia.

Oanh!

Tiếng oanh minh cực lớn bỗng nhiên vang lên, hồng mang kia bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tầng tầng suy yếu cùng đạo lực lượng tâm thần kia của Mộ Hàn đồng thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

- Huyền Hoàng Thái Dương cương khí?

Bên ngoài mấy ngàn thước, U Ảnh tộc cường giả tên gọi Kỷ Xương kia kinh ngạc thấp giọng hô lên.

Nhưng Mộ Hàn lại nhịn không được hừ nhẹ lên tiếng, thánh phẩm đạo khí Long Tước Tiên đột nhiên xuất hiện trong tay, như du xà từ trong sương mù trước người chui ra, hóa thành một vòng ánh quang xanh biếc, hướng U Ảnh tộc cường giả Kỷ Xương bên ngoài mấy ngàn thước kia gào thét mà đi, tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh.

- Có huyền Hoàng Thái Dương cương khí thì như thế nào? Bổn tọa vẫn cho ngươi có đến mà không có về!

Vừa dứt lời, trong miệng Kỷ Xương liền phát ra một tiếng kêu to "Ti", thân hình chẳng những không có hướng phía sau né tránh, ngược lại mạnh mẽ đi phía trước thoáng qua, giống như một đạo lưu tinh vắt ngang phía chân trời. Trong nháy mắt, đã xuyên việt gần 2000m hư không, năm ngón tay như móc câu hung hăng chụp vào Long Tước Tiên kia, đầu chỉ lướt qua, kình khí giống như thủy triều hướng bốn phía kích động ra, ngay cả không khí cũng giống như bị chen ra bên ngoài hơn mười mét.

Trong nháy mắt đụng chạm lấy Long Tước Tiên, năm ngón tay của Kỷ Xương phảng phất hóa thành năm đầu khóa sắt to lớn màu đen, từng vòng quấn quanh.

Chợt, cánh tay của Kỷ Xương chấn động mạnh một cái, lực lượng bàng bạc từ trong cơ thể tuôn ra, theo năm ngón tay liên tục không ngừng trút xuống Long Tước Tiên. Lập tức, chỉ nghe một hồi nổ mạnh đinh tai nhức óc qua đi, Long Tước Tiên bị ngón tay của Kỷ Xương cuốn lấy đúng là bạo vỡ đi ra.

- A...!

- Ân!

Hai tiếng kêu đau đớn gần như đồng thời vang lên.

Trong đó một tiếng nguồn gốc từ Mộ Hàn, Long Tước Tiên bị Kỷ Xương triệt để hủy diệt, tâm thần lạc ấn trong thánh phẩm đạo khí cũng tùy theo tiêu tán, để cho linh hồn của Mộ Hàn như gặp phải trọng kích.

Mà Kỷ Xương sở dĩ lên tiếng, là vì trong nháy mắt hủy diệt Long Tước đằng kia, nó đột nhiên cảm giác được lòng bàn tay một hồi đau nhức kịch liệt, tựa hồ đột nhiên bị châm nhỏ sắc bén hung hăng đâm thoáng một phát, hơn nữa, cái loại cảm giác đau đớn này lại vẫn đang không ngừng theo cánh tay hướng lên kéo dài.

- Tiên lực của ta há lại dễ vứt đi hay như vậy sao?

Mộ Hàn thở sâu, cực lực vận chuyển Thái Hư động thần quyết, đè xuống linh hồn chấn động, nhưng trong lòng thì âm thầm cười rộ lên, hắn dựa vào Long Tước Tiên bị hủy, chính là muốn đem tia tiên lực kia đưa vào trong cơ thể Kỷ Xương.

Tình huống hiện tại, cùng lúc trước cùng Thanh Hỏa giao thủ hoàn toàn bất đồng.

Không có bị Linh Tiêu sơn nuốt hết, cũng không có bị Hỗn Nguyên tiên châu vây khốn, cho dù Mộ Hàn có được Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cực kỳ khổng lồ, cũng chỉ có thể ở thời điểm Kỷ Xương công kích đến trước mặt, bị động mà suy yếu uy lực của nó, cách xa nhau khoảng cách càng dài, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí liền vô dụng.

Mặc dù Mộ Hàn đem Thanh Hỏa hóa thành khôi lỗi, nhưng còn không có bành trướng đến tình trạng cảm giác mình có thể chiến thắng Hư Kiếp cường giả, nếu như không tá trợ những vật khác, chỉ dựa vào tu vị bản thân, Mộ Hàn Thần Hải Nhị trọng thiên cũng không phải đối thủ của Kỷ Xương, nếu như đột phá Thần Hải thất trọng thiên, ngược lại là còn có thể.

Dù sao Thần Hải thất trọng thiên cùng Hư Kiếp cảnh chênh lệch thật sự quá lớn, vượt xa Linh Trì thất trọng thiên cùng Dương hồ cảnh, Dương Hồ thất trọng thiên cùng Thần Hải Cảnh ở giữa chênh lệch.

Thế công của Kỷ Xương ở Huyền Hoàng Thái Dương cương khí suy yếu xuống, rất dễ dàng bị Mộ Hàn hóa giải, mà Mộ Hàn công kích, cũng khó có thể đối với nhất trọng Hư Kiếp Kỷ Xương cấu thành uy hiếp quá lớn. Nếu cùng nó tiếp tục dây dưa xuống, kết quả cuối cùng rất có thể là người này cũng không thể làm gì được người kia.

Mộ Hàn muốn đánh phá cục diện bế tắc, chỉ có mượn nhờ đạo tiên lực kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.