Vừa Gặp Đã Thương

Chương 131: BBQ bên bờ biển



Trong buổi phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình bất ngờ nói với Tô Tinh Dã, "Chúng tôi đều biết rằng đây là lần hợp tác thứ hai giữa hai người nên muốn hỏi Tinh Dã một chút, lần hợp tác này bạn nghĩ sự thay đổi lớn nhất của thầy Thẩm là gì? "

Ngay khi anh ta nói câu này, sự tập trung của khán giả tại hiện trường đều đổ dồn vào Tô Tinh Dã vì loại câu hỏi này khá đòi hỏi EQ, nếu đáp là người ta tiến bộ thì không đến phiên mình đánh giá nhưng nếu nói người ta vẫn dậm chân tại chỗ thì đúng là EQ âm rồi. Thế là bất kể là người hâm mộ tại trường quay hay là người hâm mộ coi phát sóng trực tiếp bên ngoài đều hít một hơi, có chút khẩn trương.

Tô Tinh Dã nghiêng đầu nhìn Thẩm Vọng Tân, "Tôi cảm thấy không có gì thay đổi cả."

Câu trả lời của cô khiến mọi người khá bất ngờ, không có gì thay đổi sao? Chẳng lẽ CP Vọng Tinh BE* rồi?* BE: bad ending

Người dẫn chương trình cười hỏi: "Nên hiểu như thế nào đây nhỉ?"

Tô Tinh Dã cầm micro lên, "Bởi vì dù là lần hợp tác đầu tiên hay lần thứ hai hợp tác thì thái độ của thầy Thẩm đối với mỗi bộ phim đều rất nghiêm túc và nghiêm khắc."

Sau khi Tô Tinh Dãy dứt lời, khóe miệng Thẩm Vọng Tân giương lên thành nụ cười với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Điều này khiến những người hâm mộ có mặt tại đây hét lên, bị đụng đầu rồi! Mẹ kiếp! Ngọt quá đi! Chưa bao giờ nghe câu lấy lòng nào chân tình như vậy cả!

Bầu không khí tại đây có phần kích động, người dẫn chương trình cũng có chừng mực, chủ đề trong nửa tiếng tiếp theo cơ bản đều xoay quanh tất cả các diễn viên và tuyên truyền "La Phu Truyện".

Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, Thẩm Vọng Tân phải về sớm vì sáng mai vẫn còn cảnh quay sớm, lúc rời đi xung quanh có quá nhiều người nên hai người không thể gặp riêng để tạm biệt mà chỉ nhìn nhau từ xa, Tô Tinh Dã nhìn thấy miệng anh chuyển động, hướng phía mình nói không tiếng: "Anh đi đây."

Cô mím chặt môi, khẽ gật đầu, nháy mắt với anh.

Về việc Thẩm Vọng Tân vội vàng trở về Thành Đô, Lý Trác Lâm bày tỏ, "Thầy Thẩm thực sự quá cực khổ rồi."

Nhưng giây tiếp theo, anh ta lại nói: "Mấy người ăn tối chưa?"

Anh ta vừa dứt lời, đơn vị đều cảm thấy đói bụng, vì buổi ra mắt hôm nay, họ thực sự vẫn đều chưa đến ăn, vì vậy hắn đề nghị: "Bây giờ đơn vị cũng không có thông báo, nếu không thì cùng đi ăn một bữa chứ?"

“Tinh Dã, đi cùng chứ?” Triệu Chi Phi xoay người hỏi Tô Tinh Dã.

Tô Tinh Dã đang gửi tin nhắn WeChat cho Thẩm Vọng Tân người đang vội vã chạy đến sân bay, không chú ý đến bọn họ nói gì, "Cái gì?"

Triệu Chi Phỉ nói: "Cùng nhau đi ăn tối chứ? Hả?"

Cả đám đều đi, Tô Tinh Dã cũng không muốn gây mất hứng, nên cô bỏ điện thoại vào túi, gật đầu: "Được."***

Bởi vì Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã trước đó cũng từng hợp tác trong "Quyền Mưu", cho nên hai người lần nữa hợp tác trong "La Phu Truyện”, từ lúc bắt đầu quay đã rất được mong đợi, trên mạng hầu hết là những lời khen, có thể nói “La Phu Truyện” đã bù đắp cho những tiếc nuối của Vọng Tinh dành cho “Quyền Mưu”. Tuy bộ phim trước là nam chủ còn bộ này là nữ chủ nhưng chí ít cảnh tình cảm khá nhiều, còn có ôm hôn rồi bế này kia nên fan CP cũng thấy thỏa mãn rồi.

Vì vậy, “La Phu Truyện” lại hút thêm một đám fan CP, có người vốn là chèo thuyền “Phu Việt CP” nhưng mà sau khi vào siêu thoại* thì lại cảm thấy chèo người thật còn sướng hơn nữa nên không bằng chèo cả hai cho rồi.

*Siêu thoại là topic trên các diễn đàn, group bàn về một nhân vật nổi tiếng nào đó.

Cuối tháng 12, “Phi Hành Vân" chính thức đóng máy, đạo diễn suy nghĩ một chút và quyết định về Bắc Kinh mới làm tiệc đóng máy.

Vào ngày Thẩm Vọng Tân trở về Bắc Kinh, Tô Tinh Dã vẫn phải chạy lịch trình, cô vẫn tranh thủ thời gian nghỉ ngơi và biết được tin hôm nay Thẩm Vọng Tân về Bắc Kinh. Anh mặc một chiếc áo khoác đen, cũng không đeo khẩu trang, không đội mũ, mỉm cười chào hỏi các fan. Nhưng cô mới ngắm được vài giây, còn chưa kịp lưu lại thì đã hết giờ nghỉ ngơi rồi. 

Chờ đến khi cô về đến nhà đã gần bảy giờ tối, A Uy đưa bọn cô đến hầm đỗ xe, cô vừa mở cửa xe vừa nói "tạm biệt" rồi vội vội vàng vàng về nhà, vừa bước vào cửa liền ngửi thấy mùi thơm của canh xương mà Thẩm Vọng Tân thường nấu cho cô.

Thẩm Vọng Tân khi nghe thấy tiếng mở cửa liền đi ra, anh vẫn đang đeo tạp dề, Tô Tinh Dã vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhào về phía anh, trực tiếp nhảy lên người anh, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân thì vòng qua eo anh, "Anh về rồi hả?"

Thẩm Vọng Tân vững vàng ôm lấy lưng cô, hơi ngẩng đầu lên, cất giọng trầm ổn: "Ừm, anh đã về rồi."

Tô Tinh Dã cũng đưa tay ra lắc lắc vai anh, "Em thấy ảnh anh ra sân bay trên siêu thoại rồi, đẹp trai cực"Thẩm Vọng Tân bật cười nhìn đôi môi ửng hồng của cô, giây tiếp theo anh giơ tay giữ gáy cô, Tô Tinh Dã thuận theo cúi đầu xuống, cảm nhận được nhiệt độ của môi anh, anh khẽ cắn môi cô vài giây rồi mau chóng tiến đánh vào thành trì, Tô Tinh Dã cũng ôm đầu anh đáp lại, nụ hôn này đã nói lên quá nhiều nhớ nhung giữa họ.

Khi nụ hôn đang khó có thể tách ra thì Tô Tinh Dã đột nhiên nghe thấy tiếng "Zzizi" trong bếp, cô liền dứt khỏi nụ hôn của anh, nhảy khỏi người anh, "Ôi! Canh canh canh canh."

Thẩm Vọng Tân nhìn cô hét lên vội vàng vọt vào bếp cứu canh sườn thì giơ tay vuốt ve đôi môi còn hơi ấm của mình và mỉm cười theo sau.

Canh sườn sôi trào ra ngoài, Tô Tinh Dã nhanh chóng nhấc nắp lên, lập tức mùi thơm càng nồng hơn, nước canh sôi cũng từ từ giảm lại, cô cầm nắp, quay đầu nhìn Thẩm Vọng Tân, "Canh bị trào ra ngoài rồi, tiếc quá."

Nhìn thấy dáng vẻ đầy đau lòng của cô, Thẩm Vọng Tân không khỏi nở nụ cười, "Chỉ làm đổ một chút thôi, trong nồi hoàn toàn đủ cho em uống."

Tô Tinh Dã cong môi, điều chỉnh lửa nhỏ lại, sau đó chạy tới ôm lấy anh, "Anh trở về một cái liền nấu canh cho em, em yêu anh quá đi."

Thẩm Vọng Tân nghĩ đến chuyện trước đó thì cười hỏi, "Là yêu canh hay yêu anh?"

Tô Tinh Dã sửng sốt một chút, cô ngẩng đầu lên, "Yêu canh..."

Nhìn thấy lông mày sắp nhíu lại của anh, cô vội nói thêm một cậu: "Nhưng yêu anh nhiều hơn."

Thẩm Vọng Tân vươn tay bóp mặt của cô, "Giỡn vui không?"

"Hừ."

Tối hôm đó, Tô Tinh Dã lại cập nhật Weibo.

Tô Tinh Dã S: Mùa đông phải uống canh.

Mãn Thiên Tinh phát hiện idol của họ thật sự hơi khác người. Idol nhà người ta toàn đăng ánh khoe mặt khoe dáng, còn không thì đăng ảnh ăn kiêng, nhưng idol của các cô toàn đăng ảnh uống canh, đã vậy hầu như đều là món canh xương hầm bắp này, lướt sơ Weibo của cô cũng toàn thấyhình món canh này. Nhưng vấn đề là cô vẫn không béo lên tí nào, đúng là khiến người ta đau tim mà.

***

Sinh nhật của Thẩm Vọng Tân hôm nay không chỉ có một mình Tô Tinh Dã mà còn có YLQSL nữa, họ cực kỳ lợi hại mà tránh khỏi tai mắt của paparazzi để lái xe đến biệt thự ven biển ăn BBQ. 

Lục Kỷ Tiềm và Tần Dị Tây chịu trách nhiệm làm sạch nguyên liệu nấu, Vưu Nhất Thừa và Thẩm Vọng Tân phụ trách nướng, còn Lương Đẳng chịu trách nhiệm làm việc vặt, chỗ nào cần là chạy qua đó giúp, còn Tô Tinh Dã chỉ việc thoải mái ngồi chờ ăn thôi vì bọn họ không cần cô làm gì cả, chỉ cần chờ nướng xong và ăn là được, khiến cô không khỏi sinh ra ảo giác hôm nay là sinh nhật của mình.

“Tinh Tinh, lại đây.” Thẩm Vọng Tân vẫy tay với cô.

Tô Tinh Dã ngay lập tức đặt mấy con cua Lương Đẳng vừa bắt được xuống rồi chạy tới.

Thẩm Vọng Tân đưa cánh gà vừa được nướng cho cô, cánh gà được nướng chín vàng, bên trên quét một lớp mật ong mỏng, rất ngọt và thơm.

Tô Tinh Dã giơ ngón tay cái cho Thẩm Vọng Tân, "Ngon lắm ạ."

Thẩm Vọng Tân bật cười, sự dịu dàng trong mắt anh không thể che giấu được.

Vưu Nhất Thừa bên cạnh hai người “Chậc Chậc” hai tiếng, "Thật quá đáng, không có ngược cẩu nha."

Nghe thấy lời của Vưu Nhất Thừa, những người khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía họ.

Tô Tinh Dã hơi ngượng khi bị nhìn như vậy, cô bèn cúi đầu im lặng cắn cánh gà, cũng không nhìn Thẩm Vọng Tân nữa.

Thẩm Vọng Tân ngược lại bình tĩnh đón nhận ánh mắt của các thành viên, không chút sợ hãi như thể đang nói: tôi có người yêu còn mấy người không có.

"Vì thọ tinh của chúng ta! Cạn ly!"

"Chúc lão Tứ của chúng ta sinh nhật 28 tuổi vui vẻ!"

"Sinh nhật vui vẻ!"

"Ước đi ước đi ước đi!"

"..."Thẩm Vọng Tân chắp tay, lúc nhắm mắt lại ước, Tô Tinh Dã và bốn đồng đội của anh đều giơ điện thoại di động lên để chụp hình anh, để rồi họ gọi đùa là tám cái máy ảnh soi sáng ước nguyện.

Đây là lần sinh nhật thứ ba mà Tô Tinh Dã trải qua cùng Thẩm Vọng Tân, nhưng nói nghiêm túc một chút thì chỉ có hai lần là đúng nghĩa, dù sao lúc ăn sinh nhật đầu tiên thì họ vẫn chưa xác định quan hệ, cô có chút không thể tin chớp mắt bọn họ đã ở bên nhau hai năm rồi.

Sau đó, khi Thẩm Vọng Tân đăng Weibo, tấm ảnh anh chọn là Tô Tinh Dã chụp cho anh, còn bốn người còn lại thì im lặng không nói lời nào, đồ tình nhân thúi!

Lượng Tân Tân các cô đã chờ thọ tinh đăng Weibo từ sớm, rốt cuộc anh cũng đăng Weibo, tất cả đều ngưỡng mộ, trời ạ! Đây là tình anh em thần tiên gì thế này! Còn đến bãi biển để tổ chức tiệc nướng cho ngày sinh nhật của anh nữa! Điều này là quá lãng mạn! Khóc! Chua! Các fan của nhóm YLQSL vỡ tổ!

Ăn uống no đủ, nhà cũng không thích vô, họ bọc chăn ngồi bên ngoài vừa nói chuyện vừa hóng gió biển, họ trò chuyện rất nhiều, nói rất nhiều chuyện linh tinh, nhưng Tô Tinh Dã thích bầu không khí như vậy, nói thật, cô thực sự rất hâm mộ Thẩm Vọng Tân, hâm mộ anh có gia đình, hâm mộ anh có một nhóm bạn, hâm mộ nhiều thật là nhiều, trong nháy mắt cô đột nhiên thấy rằng mình bị anh thu hút bởi điều đó. 

Thẩm Vọng Tân vươn tay giúp cô kéo cái chăn bị tuột xuống, hỏi: "Có lạnh không?"

Tô Tinh Dã chống cằm lên đầu gối, lắc đầu, "Không lạnh."

Bọn họ ở bên ngoài biển đến sau nửa đêm, vốn là còn muốn về ngủ, cũng không biết là ai đề nghị, cũng đã đến biển rồi thì dứt khoát cùng nhau ngắm bình minh, vậy nên bọn họ thật sự vẫn ở ngoài biển cho đến tờ mờ sáng, tia nắng đầu tiên ló dạng trên mặt biển, vầng hào quang đỏ nhuộm cả mặt biển. Bức tranh tráng lệ có chút không chân thực.

Lương Đẳng hét lên, "Nhìn này, cảnh mặt trời mọc thật là đẹp."

"Thật là tráng lệ."

Tô Tinh Dã nhìn mặt trời mờ mịt nhô lên trên mặt biển xa xa, ánh sáng ấm áp chiếu vào đôi mắt đen của cô, cô dịu dàng cảm khái, "Thật là đẹp quá."Thẩm Vọng Tân nắm thật chặt tay cô dưới chăn, gật đầu, "Ừ, thật đẹp."

... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.