Vừa Gặp Đã Thương

Chương 148



Bộ phim <Người làm chứng> kể về câu chuyện của một nữ sinh cấp ba bị bạo lực đến chết vào 10 năm trước. Chàng thiếu niên 18 tuổi – Hạ Minh vì bạn gái bị bạo lực mà chết mà giết chết hung thủ một cách thô bạo. Câu chuyện bắt đầu sau khi Hạ Minh mãn hạn tù sau 10 năm. Sau khi Hạ Minh được thả những vụ án mới đã xảy ra.

Sau khi điều tra các nạn nhân đều liên quan mật thiết đến vụ bạo hành nữ sinh kia 10 năm trước. Người chết là một trong những thủ phạm trong vụ bạo hành nữ sinh cấp ba 10 năm trước.

Tô Tinh Dã đóng vai Lạc Kiều, là một pháp y ưu tú, kĩ năng nghiệp v ụ xuất sắc, nổi tiếng là một người đẹp lạnh lùng. Còn nam chính là Khương Nguyên, đội trưởng của đội cảnh sát hình sự. Đồng thời cũng là người phụ trách vụ án của 10 năm trước, lúc đó anh vẫn còn là một cảnh sát tập sự. Nam thứ là Hạ Minh, người đã giết hung thủ trả thù cho bạn gái, người đã ở trong tù 10 năm.

Khương Nguyên cùng Lạc Kiều hợp tác điều tra lại vụ án của Hạ Minh. Nhưng vụ án lại càng ngày càng trở nên rối rắm. Khương Nguyên còn mơ hồ cảm nhận được dường như đối tác của mình và Hạ Minh có một số bí mật không thể nói ra.

Ở buổi tối liên hoan trước ngày khởi quay Tô Tinh Dã mới biết được vài diễn viên khác trong đoàn phim. Người đóng vai nam chính Khương Nguyên là diễn viên phái thực lực Tống Ngung, năm nay 32 tuổi. Danh tiếng của Tống Ngung trong vòng vô cùng tốt nhưng vì lịch trình bận rộn không thể đến tham gia liên hoan tối nay. Buổi sáng ngày mai Tống Ngung sẽ đến trường quay tham gia nghi thức khai máy.

Vai diễn em gái của Lạc Kiều, Lạc Cần vẫn trong giai đoạn casting. Tuy nhiên theo yêu cầu của đạo diễn họ đang tìm những nghệ sĩ dưới 20 tuổi, bởi vì Lạc Cần trong phim cũng chỉ mới 17 tuổi mà thôi.

Lại nói, diễn viên đóng vai Hạ Minh thế lại là người mà Tô Tinh Dã quen thuộc, là Chu Dập lúc trước đã từng hợp tác qua bộ phim. Tuy rằng phía sau màn ảnh họ cũng không có quá nhiều hợp tác nhưng người quen là tốt rồi. Bởi vì bộ phim này của bọn họ vẫn chưa có thông báo chính thức cho nên Chu Dập đương nhiên không biết nữ chính là Tô Tinh Dã.

Đạo diễn cười nói “Không nghĩ tới hai người còn quen nhau.”

Tô Tinh Dã liếc mắt nhìn Chu Dập cười nói “Đúng thế, thật không nghĩ đến.”

Bởi vì hoạt động khai máy sẽ bắt đầu vào sáng sớm cho nên liên hoan cũng không dám kéo dài đến khuya. 10 giờ rưỡi liên hoan kết thúc.

Tiểu Thuần dặn dò Tô Tinh Dã tắm rửa xong, đắp mặt nạ rồi mới nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Thuần mang bữa sáng đến gõ cửa phòng của Tô Tinh Dã. Cô rửa mặt ăn xong bữa sáng liền xuất phát đi đến phim trường.

Lúc đến phim trường, đạo diễn vừa nhìn thấy cô tới đã lập tức hô “Tinh Dã, chào buổi sáng. Mau đến đây.”

Tô Tinh Dã cũng bước nhanh đến chỗ đạo diễn. Đứng bên cạnh đạo diễn lúc này là một người đàn ông không cần đoán cũng biết chính là nam chính Đường Ngung. Đạo diễn giới thiệu anh với cô, Tô Tinh Dã cũng lễ phép mà cúi lưng chào “Thầy Tống, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Tống Ngung khiêm tốn nhìn cô cười ôn hoà “Đương nhiên rồi. Cùng nhau cố gắng nhé”

…..

Buổi sáng là nghi thức khai máy, buổi chiều bắt đầu quay phim.

Một tuần sau khi chính thức bấm máy, đạo diễn sắp xếp cho ba diễn viên chính của bộ phim đi chụp ảnh tạo hình. Tô Tinh Dã thay hai bộ trang phục tiêu biểu nhất để chụp ảnh tạo hình. Một bộ là đồng phục học sinh đơn giản màu xanh trắng, bộ còn lại là trang phục công sở bên ngoài có mang thêm áo blouse trắng. Hai bộ trang phục khác nhau, trang điểm tạo hình cũng khác nhau.

Buổi chiều ngày hôm đó sau khi chụp ảnh xong thì Weibo chính thức của bộ phim <Người làm chứng> cũng đăng thông báo tạo hình của ba diễn viên chính và thông tin về diễn viên.

Mãn Thiên Tinh biết Tô Tinh Dã đã vào đoàn phim nhưng bọn họ cũng không rõ là đoàn phim nào. Càng không nghĩ tới nhanh như vậy đã chính thức thông báo.

Sự tương phản trong tạo hình của Tô Tinh Dã thực sự đáng kinh ngạc. Trong ảnh Tô Tinh Dã mặc trang phục công sở tôn lên vóc dáng vượt trội của cô. Mái tóc đen dài được buộc gọn phía sau, khuôn mặt tinh xảo lạnh lùng, đôi mắt không có một chút ấm áp, còn toả ra khí chất cấm lại gần. Quả thực là bùng nổ!

Bởi vì bộ phim <Người làm chứng> không phải là tiểu thuyết cải biên sang mà là do biên kịch biên soạn. cho nên không có người nào biết sự phát triển của cốt truyện, cũng không biết Lạc Kiều vì sao lại thay đổi lớn như thế.

Ảnh đế diễn vai cảnh sát hình sự, hoa đán là pháp y, tiểu sinh diễn vai người mang hiềm nghi lớn, kỹ thuật diễn của ba người đều đã được trải qua thử thách, khảo nghiệm. Cộng với ngoại hình xuất sắc của cả ba bộ phim <Người làm chứng> thành công xuất hiện trên Hot Search thu hút sự tò mò của khán giả.

Lúc trở về Tô Tinh Dã nhận được điện thoại của Đồ Điềm.

“Chị Tinh Dã, em đã thấy hot search rồi. Chị đang quay bộ phim đó sao?”

Tô Tinh Dã nghe được Đồ Điềm đang rất hưng phấn, cười nói “Đúng rồi, làm sao vậy?”

“Em muốn nói cho chị nghe một tin tốt.”

“Tin tức gì tốt?”

“Em được mời đóng vai Lạc Cần.”

Lạc Cần chính là em gái của Lạc Kiều. “Chị nghĩ như thế nào?”

“Em đương nhiên đồng ý nhận vai này, người đại diện của em cũng đã xem qua. Nếu như vậy chúng ta đã có tác phẩm hợp tác rồi. Em còn có thể ở đoàn phim ngốc với với chị hơn một tuần. “ Đồ Điềm thực sự rất thích Tô Tinh Dã.

Bởi vì các cảnh quay thời cấp ba đều sẽ được xếp vào cuối cho nên khả năng sẽ là quay vào tháng quay cuối cùng. Do đó thời gian mà Đồ Điềm vào đoàn phim cũng sẽ tương đối trễ.

….

Buổi tối sau khi kết thúc công việc trở về khách sạn, đạo diễn nhận được một cuộc điện thoại. Đầu kiên là người đại diện của Thẩm Vọng Tân – Trần Khôn. Thẩm Vọng Tân ngày mai muốn đến đoàn phim của ông thăm ban, hy vọng muốn cùng đạo diễn là ông đây nói trước một chút.

Sau khi nhận được cuộc điện thoại này, đạo diễn lập tức nhớ đến khoảng thời gian trước kia, Tô Tinh Dã và Thẩm Vọng Tân có quan hệ mập mờ, không rõ. Hiện nay nam chính lại gọi điện thoại cho ông hiển nhiên đã chứng thực mọi chuyện. Bạn trai đến thăm bạn gái chuyện này đạo diễn là ông đây cũng không cần quá khắt khe, liền đồng ý với bên kia hơn nữa còn đồng ý gạt Tô Tinh Dã chuyện này.

Tô Tinh Dã đến phim trường vào sáng hôm sau cảm thấy ánh mắt của đạo diễn nhìn mình có chút kì quái. Nhưng cô hỏi đạo diễn, hắn cũng không nói cái gì. Tô Tinh Dã cũng đành thôi.

Hôm nay đoàn phim có vài cảnh diễn quan trọng, quá trình quay phim tương đối nguy hiểm cho nên cả đoàn hôm nay luôn trong trạng thái tập trung tinh thần cao nhất. Nhưng thường là trong trạng thái tập trung tinh thần cao nhất lại càng dễ dàng xảy ra chuyện không may.

Trong cảnh quay này, Tô Tinh Dã lẽ ra phải lật người và nhảy ra bên ngoài vụ nổ nhưng sau khi Tô Tinh Dã nhảy ra ngoài, cô ngã xuống đất rất lâu sau cũng không thấy đứng dậy. Tô Tinh Dã cuộn người lấy tay che lấy mắt. Cơn đau kịch liệt kéo đến khiến mặt cô tái nhợt, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống. Mọi người liền biết được, xảy ra tai nạn rồi!

Trong quá trình đóng phim sợ nhất chính là diễn viên bị thương, hơn nữa đó còn là diễn viên chính. Nhất thời phim trường hỗn loạn, đạo diễn lập tức gọi xe đưa người đến bệnh viện. Tiểu Thuần khóc chạy đến bên Tô Tinh Dã.

Tông Ngung cũng bế Tô Tinh Dã chạy đến xe cấp cứu mà đoàn phim đã chuẩn bị. Một thân ảnh khác từ đâu chạy đến, chặn ngang ôm Tô Tinh Dã lên. Chuyện xảy ra quá nhanh, Tiểu Thuần còn chưa phản ứng kịp. Đường Viên quay lại hướng cô kêu một tiếng “Tiểu Thuần còn không mau đuổi theo.”

Cả đoàn phim cứ như vậy nhìn Tô Tinh Dã bị người nào đó ôm đi, đạo diễn lúc này mới ý thức được ngày hôm qua bọn họ đã nói qua ở điện thoại. Hôm nay Thẩm Vọng Tân sẽ đến đoàn phim thăm ban. Nhưng hôm nay không ngờ lại xảy ra tai nạn, bạn trai người ta còn đang ở ngay hiện trường. Đạo diễn nghĩ liền căng thẳng, giọng nói run run mà phân phó phó đạo diễn ở lại đoàn phim lo chuyện còn lại. Chính mình lại theo đoàn xe cấp cứu mà đi đến bệnh viện.

Chuyện Thẩm Vọng Tân đến Hoành Điếm cũng không có giấu giếm cho nên Lượng Tân Tân cũng biết chuyện này. Thẩm Vọng Tân sắp đến có một bộ phim nhưng địa điểm quay phim không phải ở Hoành Điếm, lí do tại sao Thẩm Vọng Tân đến Hoành Điếm trong lòng bọn họ đều đã rõ ràng.

Phía quanh phim trường Hoành Điếm cũng có không ít đoàn phim và phóng viên. Đoàn phim <Người làm chứng> xảy ra sự cố lớn như thế cũng nhanh bị truyền đi. Bức ảnh Thẩm Vọng Tân ôm Tô Tinh Dã chạy nhanh đến xe cứu thương cũng bị phóng viên chụp được.

Tô Tinh Dã bị Thẩm Vọng Tân ôm trong ngực cũng không ngừng run rẩy, Thẩm Vọng Tân ôm chặt cô cúi đầu hôn lên trán cô “Không sao cả, đừng sợ.”

Tô Tinh Dã lúc này bởi vì sự ảnh hưởng của vết thương nên cũng không biết Thẩm Vọng Tân nói lời này có bao nhiêu run rẩy.

Tiểu Thuần ngồi đối diện bọn họ bây giờ đang khóc không thành tiếng “Anh Thẩm, xin lỗi đều là em không tốt … “

Thẩm Vọng Tân lúc này căn bản không nghe thấy Tiểu Thuần nói cái gì cả,

Đường Viên duỗi tay vỗ sau lưng Tiểu Thuần, an ủi cô.

….

Tô Tinh Dã vẫn còn ở bệnh viện chưa tỉnh, tin tức của cô đã được lan truyền trên mạng. Trong video Tô Tinh Dã tựa hồ như nằm trọn trong lòng ngực của Thẩm Vọng Tân. Đôi mắt của Tô Tinh Dã đã được che lại nhưng từ giữa các ngón tay có thể nhìn thấy có máy chảy ra. Video này thực sự làm Mãn Thiên Tinh khủng hoảng cực sộ. Bên ngoài bệnh viện đã bị fan vây quanh.

Bên này Thẩm Vọng Tân đang ngồi ở hành lang ngoài phòng giải phẫu. Mười ngón tay gắt gao đan vào nhau.

Khi Dương Vân nhận được tin tức này cũng rất nhanh đuổi đến Hoành Điếm. Ngày thường là nữ cường nhân hiện tại Dương Vân lại có chút cẩu thả, tóc tai hỗn độn. Cô vội vàng hỏi Tiểu Thuần “Tinh Tinh thế nào rồi?”

Tiểu Thuần nghẹn ngào nói với cô vẫn còn đang ở phòng giải phẫu, hiện tại vẫn chưa có kết quả.

Dương Vân nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Thẩm Vọng Tân, tiến đến duỗi tay nhẹ nhàng vỗ vai anh. Trên mạng tin tức rối loạn khiến fan thực sự bất an vì thế Dương Vân lấy điện thoại ra gọi cho ai phong làm việc phát văn bản trấn an fan.

Lúc sau Dương Vân trở về chỗ cũ đã thấy đạo diễn áy náy nói “Không có việc gì, nhất định sẽ không sao.”

Thẩm Vọng tân từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, Dương Vân nhìn sang anh cũng không nói gì thêm nữa.

Đạo diễn lúc này sau lưng đã đổ đầy mồ hôi, Dương Vân tuy không nói gì nhưng hắn lại cảm nhận được một sự uy hiếp không thể nói thành lời.

Lúc Tô Tinh Dã tỉnh dậy ngoài trời đã tối đen, bàn tay người nào đó nắm lấy tay cô. Cô vừa cử động người nọ cũng cảm nhận được mà bừng tỉnh.

“Tinh Tinh, em tỉnh rồi?” Giọng nói của Thẩm Vọng Tân khàn khàn.

Tô Tinh Dã nhìn thấy khuôn mặt tiều tuỵ của anh, nước mắt không ngăn được liền rơi xuống “Thẩm Vọng Tân … “

Thẩm Vọng Tân lập tức duỗi tay lau nước mắt cho cô “Ngoan đừng khóc, anh ở đây.”

Tô Tinh Dã duỗi tay muốn ôm anh, Thẩm Vọng Tân liền đi qua cúi người ôm lấy cô.

“Em đã rất sợ…”

“Đừng sợ, không sao cả. Có anh ở đây, anh ở bên cạnh em.”

Tô Tinh Dã gắt gao ôm lấy cổ anh, nghẹn ngào mà gật đầu. Lúc sau cô mơ hồ ý thức được có gì đó không đúng lắm, cô chậm rãi duỗi tay rờ lên mắt trái của mình, đụng phải một tầng băng gạc.

“Em.. đôi mắt của em.”

Thẩm Vọng tân buông cô ra, nhanh nói “Đừng sợ, không sao cả. Ngoan.”

Tay của Tô Tinh Dã cứng đờ “Thực sự không sao cả à?”

“Thực sự không sao cả. Chỉ là bị thương, dưỡng thương là tốt rồi.” Thẩm Vọng Tân hôn lên trán cô an ủi.

Đôi mắt của cô là bị mảnh vụn của pháo bắn làm bị thương, may mà không gây thương tổn đến tròng mắt. Chỉ là bị thương nơi mí mắt, chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng thương thật tốt sẽ không có vấn đề gì.

Giọng nói của Thẩm Vọng Tân rất kiên định cho nên Tô Tinh Dã đã thả lỏng không ít.

Thẩm Vọng Tân nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô “Đói không? Có muốn ăn gì không?”

Tô Tinh Dã gật gật đầu.

Sau đó Thẩm Vọng Tân lấy điện thoại, gọi cho Đường Viên. Đường Viên biết được Tô Tinh Dã đã tỉnh cũng vui mừng mà khóc.

…..

Lúc Tô Tinh Dã kiểm tra Weibo thì mới biết sự việc đã nháo rất nghiêm trọng. Xung quanh bệnh viện vẫn còn rất nhiều fan vây quanh. Tô Tinh Dã vừa cảm động vừa lo lắng.

“Đầu tiên khuyên mọi người rồi, nhưng mọi người lại không đi. Mọi người đều lo lắng cho em. Bọn A Uy đã tặng thức ăn cùng thuốc trị muỗi cho mọi người đứng ở ngoài rồi. Bên ngoài còn có bảo vệ sẽ không sao đâu.” Thẩm Vọng Tân nói

Tô Tinh Dã đưa điện thoại cho anh bảo “Anh chụp cho em bức ảnh đi, em báo bình an với mọi người.”

Thẩm Vọng Tân gật đầu, sau đó giúp cô chụp một bức ảnh.

Lúc này đã là 2 giờ rưỡi sáng, Weibo của Tô Tinh Dã báo có bài đăng mới.

Tô Tinh Dã: Không cần lo lắng, không sao cả. Bên ngoài có rất nhiều muỗi, sớm về nhà nhé. Ngoan.

Tô Tinh Dã ở trong ảnh chụp một bên mắt bị bọc băng gạc, sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn cười ôn hoà như cũ.

Lúc nhận được tin bình an của Tô Tinh Dã, Mãn Thiên Tinh canh giữ ngoài bệnh viện cũng đã trở về nhà.

….

Rất nhanh sau đó Đường Viên đã mang đồ ăn đến, còn có Tiểu Thuần đi cùng. Tô Tinh Dã chú ý thấy đôi mắt của cô đã sưng lên vì khóc quá nhiều. Tô Tinh Dã an ủi nói “Làm sao lại khóc thành ra như vậy. Chị không sao cả.”

Tô Tinh Dã nói xong, nước mắt đã khô của Tiểu Thuần lại một lần nữa rơi xuống.

“Xin lỗi chị, là em không tốt… “

Tô Tinh Dã nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô, ôn nhu nói “Không liên quan đến em. Đừng tự trách bản thân mình.”

Đường Viên dựa theo lời Thẩm Vọng tân nói mà mua cháo cho Tô Tinh Dã. Tô Tinh Dã nghĩ cô tự mình ăn là được, nhưng Thẩm Vọng Tân giữ lấy chén cháo, cứ từng muỗng từng muỗng thổi xong mới đút cho cô. Tô Tinh Dã thấy thế cũng không từ chối.

Sau khi ăn xong Thẩm Vọng Tân hạ giường bệnh xuống giúp cô “Mệt không? Hay là ngủ nhé?”

“Anh thì sao?” Tô Tinh Dã hỏi

Thẩm Vọng Tân vuốt tóc cô “Anh ở đây với em.”

“Em không sao, anh trở về nghỉ ngơi đi.”

Thẩm Vọng Tân lắc đầu “Anh phải ở đây trông em.”

Tô Tinh Dã thấy anh kiên trì như thế chỉ có thể nói “Vậy anh lên đây, chúng ta cùng nghỉ ngơi.”

Thẩm Vọng Tân cởi áo khoác, lên giường ôm cô vào lòng “Được, em ngủ đi.”

Tô Tinh Dã rúc vào lòng anh, thân thể và tinh thần đều mệt mỏi một lần nữa rơi vào giấc ngủ.

Lúc tỉnh lại bên ngoài trời đã sáng, cô vừa mở mắt đã thấy Thẩm Vọng Tân mang theo nước ấm tiến vào phòng.

“Tỉnh rồi sao?”

Tô Tinh Dã “Vâng” một tiếng.

“Uống chút nước ấm nhé”

“Được.”

Sau khi Tô Tinh Dã rửa mặt xong, một bác sĩ theo thường lệ sẽ đến kiểm tra cho cô, lúc rời đi còn dặn dò một số thứ. Thẩm Vọng Tân lấy điện thoại ra cẩn thận ghi lại hết những điều cần chú ý.

Lúc y tá kiểm tra cho cô xong, tuy rằng trên mặt không biểu hiện gì cả nhưng trong mắt mang theo sự kích động khó tỏ. Chỉ biết nói rằng cô y tá kia che giấu cảm xúc rất tốt. Tô Tinh dã nhìn qua cô ấy, hai người tiếp xúc tầm mắt, cô y tá thiếu chút liền làm rơi hồ sơ trong tay.

Tô Tinh Dã hướng cô y ta gật gật đầu.

Y tá nọ nhỏ giọng nói “Em … em..”

Tô Tinh Dã khó hiểu nhưng vẫn nhìn cô rất ôn hoà.

“Thực ra em là Vọng Tinh, thật may mắn chị không sao cả.” Cô y tá nhỏ lấy hết can đảm mới nói ra những lời này.

Tô Tinh Dã nhìn thoáng qua Thẩm Vọng Tân cười nói “Cảm ơn”.

Tô Tinh Dã lại hỏi “Có cần chữ kí của chị không?”

Cô y tá nhỏ kinh ngạc trừng mắt “Có thể sao?”

“Có thể chứ.”

Cô y tá tìm nửa ngày phát hiện mình chỉ có tờ giấy hồ sơ bệnh án. Tô Tinh Dã thấy thế cười, lấy từ bóp tiền ra một ảnh chụp. Là bức ảnh cô chụp chung với Thẩm Vọng Tân, cô nhận bút từ cô y tá lưu loát mà kí tên của mình lên trên. Thẩm Vọng Tân đi đến bên cạnh, cô đưa bút cho anh.

Thẩm Vọng Tân nhìn thoáng qua cũng theo Tô Tinh Dã mà kí tên của mình lên tấm ảnh. Ở giữa còn vẽ một hình trái tim.

Cô y tá nhỏ nhận được tấm hình này, vui đến run rẩy. Lúc đi đến cửa phòng bệnh quay lại nói một câu “CP của em nhất định sẽ kết hôn”

Thẩm Vọng Tân cùng Tô Tinh Dã nghe xong liền cười.

…..

Sau khi biết Tô Tinh Dã đã tỉnh, đạo diễn và đại diện đoàn phim đều tới bệnh viện thăm cô. Tai nạn hôm qua thực sự làm bọn họ sợ hãi, biết được mắt của cô không sao cả cũng sẽ không lưu lại di chứng, bọn họ mới thở phào một hơi. Nếu là thương tổn vĩnh viễn nhìn ánh mắt của Dương Vân bọn họ biết chuyện này căn bản không thể dùng tiền để giải quyết.

Tô Tinh Dã nhìn vẻ mặt áy náy của đạo diễn, an ủi nói “Em không có việc gì, mọi người đừng lo lắng.”

Đạo diễn nghe được lời này của Tô Tinh Dã, thiếu chút nữa liền xúc động mà khóc.

Bọn họ cùng Tô Tinh Dã trò chuyện, xác thực không có vấn đề gì mới yên tâm rời đi.

Thẩm Vọng Tân dứng dậy nói “Đạo diễn, để tôi đi tiễn mọi người.”

Đạo diễn nghĩ, thực ra bọn họ có thể tự đi được.

Một lúc sau Thẩm Vọng Tân mới quay trở về phòng bệnh.

“Anh cùng đạo diễn nói cái gì thế?”

Thẩm Vọng Tân cười nói “Cũng không nói gì cả, tuỳ tiện hàn huyên vài câu thôi.”

“Phải không thế?” Tô Tinh Dã không quá tin tưởng lời này của anh

Thẩm Vọng tân nói “Chỉ là muốn em trước tiên nghỉ ngơi cho tốt, quay phim gì đó vẫn không nên vội.”

Tô Tinh Dã tuy không biết rốt cuộc bọn họ đã nói những gì nhưng cô cũng không tiếp tục hỏi nữa. Dù sao Thẩm Vọng Tân đều vì cô mà thôi.

Giữa trưa Tô Tinh Dã nhận được điện thoại từ Dương Vân.

“Chị Vân, đã làm chị lo lắng rồi.”

“Không sao cả, em không sao là tốt rồi.”

Dương Vân tiếp tục nói “Đúng rồi, tai nạn lần này của em chị đã nói với ba của em rồi.”

“Ba của em sao? Ông ấy đã biết rồi sao?” Tô Tinh Dã hỏi.

“Đúng thế, chuyện này làm thế nào có thể lừa gạt được ba của em. Ba em rất lo lắng cho em đấy.”

Tô Tinh Dã bây giờ cũng không nhớ rõ đã bao lâu cô chưa gặp ba của mình rồi. Lúc trước ông đi công tác xa, lúc cô được nghỉ đều sẽ đến tìm ba. Nhưng sau khi vào giới giải trí, ông bận cô cũng rất bận, số lần gặp mặt chắc có thể đếm trên đầu ngón tay.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.