Vừa Gặp Đã Thương

Chương 180: Phiên ngoại 15: Nhật ký tân hôn (6)



Nếu như là ngày thường thì sau khi rửa mặt xong đi ra Tô Tinh Dã sẽ hướng đến máy quay mà chào buổi sáng. Hôm nay cô chỉ hận không thể trốn tránh máy quay. Thẩm Vọng Tân biết cô xấu hổ vì thế duỗi tay xoa nhẹ đầu cô, tay chỉ về bãi biển ở xa kia “Em có muốn ra ngoài chơi không?”

Tô Tinh Dã phóng tầm mắt đến bãi biển, trên bờ biển bây giờ có không ít khách du lịch. Nước biển xanh thẳm, bờ cát dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng. Cô gật đầu nói “Muốn.”

“Vậy chúng ta ăn sáng xong sau đó ra bãi biển chơi.”

“Được!”

Mười phút sau hai người đã thay đồ xong. Thẩm Vọng Tân vẫn mặc áo thun màu đen đơn giản. Tô Tinh Dã mặc chiếc váy hai dây màu vàng nhạt kia. Hai dây váy nhỏ ở trên vai cô, cổ tinh tế, xương quai xanh tuyệt đẹp. Chiếc váy dài đến đầu gối, hai cặp chân tinh tế trắng nõn lộ ra ngoài. Hai bím tóc xương cá xinh xắn, trên tóc kẹp một cái kẹp hoa hướng dương vàng nhạt.

“Nắng cũng không quá gắt, không cần mang theo mũ rơm anh nhỉ?” Tô Tinh Dã nghiêng đầu hỏi anh.

Thẩm Vọng Tân gật đầu “Ừ, vậy đừng mang theo.”

“Xịt chống nắng đâu anh?” Cô hỏi.

“Ở đây.”

“Nhắm mắt lại đi em.”

Tô Tinh Dã nghe lời nhắm mắt lại.

Thẩm Vọng Tân cẩn thận xịt chống nắng cho cô.

- -- **! Bộ đồ hôm nay Tinh Tinh mặc thật là đẹp quá đi!

- -- Mẹ ơi, Tinh Tinh ngoan ngoãn nhắm mắt chờ xịt chống nắng quá đáng yêu đi ~

- -- Hôm nay cũng phải ăn giấm, thật mệt tim mà!

- -- Sáng sớm đã ngọt như thế rồi!

Lúc sắp đi Thẩm Vọng Tân đột nhiên nghĩ đến cái gì đó. Anh buông lỏng tay đang nắm tay của Tô Tinh Dã. Cô hỏi “Sao thế anh?”

Thẩm Vọng Tân từ bên tủ quần áo lấy ra một cái máy ảnh “Chút nữa liền quên đem theo cái này.”

Thẩm Vọng Tân là cố ý mang theo máy ảnh.

Anh lấy máy ảnh đeo lên cổ sau mới cùng cô xuống lầu.

Dưới lầu không có ai, bàn ăn lúc tối bây giờ đã bày biện một bàn đồ ăn sáng. Thẩm Vọng Tân hỏi nhân viên chương trình “Chúng tôi là cặp đầu tiên à?”

“Đúng vậy hai người là cặp đôi đầu tiên.”

Đang nói thì phía sau truyền đến giọng nói quen thuộc “Buổi sáng tốt lành.”

Hai người nhìn sang là cặp vợ chồng Dương Vũ.

“Thầy Dương, cô Đỗ buổi sáng tốt lành.”

Ánh mắt của Đỗ Tầm Nhã dừng ở Tô Tinh Dã nói “Hôm nay Tinh Dã thắt bím tóc thật đẹp.”

Tô Tinh Dã duỗi tay sờ bím tóc, cô liếc nhìn Thẩm Vọng Tân sau đó cười thẹn thùng.

“Các cặp vợ chồng khác còn chưa thức dậy, mọi người có thể ăn sáng trước.” Nhân viên chương trình nói với bọn họ.

Bốn người liền nhanh chóng ngồi xuống, một lúc sau ba cặp vợ chồng còn lại cũng đã đến. Có lẽ bởi vì chuyện xảy ra hôm qua cho nên Tạ Tạ luôn né tránh hai người họ. Ngồi cũng ngồi xa nhất có thể với hai người bọn họ.

Chương trình không yêu cầu bọn họ làm gì, nói bọn họ có thể tự do mà ghi hình. Quy định cũng không quá cứng nhắc, chỉ là nếu đã đi đến đây thì phải trải nghiệm một chút các trò chơi ở bãi biển. Vì thế cho nên sau khi bữa sáng kết thúc năm cặp vợ chồng liền đến bờ biển dạo chơi.

Dưới chân là bãi cát trắng được mặt trời sưởi ấm, vừa bước chân lên liền chìm đắm vào thế giới này. Lúc này khách du lịch trên bãi biển rất nhiều, nhưng có lẽ chương trình đã nói qua. Cho nên mọi người cũng chỉ chụp ảnh hoặc vẫy tay với bọn họ, không hề đến gần quấy rầy bọn họ ghi hình.

Thẩm Vọng Tân nghiêng đầu hỏi “Em muốn chụp ảnh trước hay là đi chơi trước?”

Tô Tinh Dã nhìn sang khu trò chơi bên kia, nếu chơi xong quần áo ướt đi chăng nữa cũng không có gì khác biệt mấy. Vì thế cô nói “Em muốn đi chơi trước, tí lại chụp ảnh sau.”

Cặp vợ chồng Tạ Nhất Phủ cũng mang theo máy ảnh, bọn họ cũng muốn chụp vài kiểu ảnh. Ba cặp vợ chồng còn lại đều chọn xuống biển chơi, chỉ có bọn họ ở lại bên bờ cát chụp ảnh.

Thẩm Vọng Tân đi bên cạnh Tô Tinh Dã. Cô chơi phần cô, anh chụp phần anh.

Tô Tinh Dã đang ở bên kai nhặt vỏ sò, rất nhanh cô đã nhặt được một vỏ sò. Cô hưng phấn giơ vỏ sò cho Thẩm Vọng Tân xem.

“Thẩm Vọng Tân, anh xem! Cái vỏ sò này dưới ánh mặt trời thật đẹp.”

Thẩm Vọng Tân cười khẽ, giơ máy ảnh lên chụp lại cảnh này. Anh vừa chụp xong liền đưa cho Tô Tinh Dã xem.

Tô Tinh Dã trong bức ảnh đang ngồi ở trên bờ cát, hai mắt cô sáng lấp lánh cong cong như trăng non, tươi cười vô cùng xán lạn. Ánh mặt trời chiếu lên vỏ sò trong bàn tay cô toả sáng xinh đẹp.

“Anh chụp ảnh thật đẹp. Có thể mời anh vào nhóm nhiếp ảnh gia của em không? Em sẽ trả lương cho anh.” Tô Tinh Dã cười nói

Thẩm Vọng Tân búng lên cái trán của cô “Không cần tiền lương lắm. Thích gọi đến lúc nào thì gọi, nhất định sẽ đến.”

- -- Tôi đi chết đây! Bức ảnh này của anh trai chúng ta chụp cho Tinh Tinh quả thực là vô cùng xinh đẹp.

- -- Thật là đẹp! Quả nhiên là xinh đẹp rồi thì chụp ảnh thế nào cũng sẽ đều đẹp

- -- A a a a a lời âu yếm này là gì đây! Quá ngọt rồi! Muốn mời anh trai chúng ta làm nhiếp ảnh gia phải tốn bao nhiêu tiền thế?

- -- Các chị gái phía trên ơi, nghĩ cũng đừng nghĩ nữa. Đại khái chính là có tiền cũng không mời được đâu.

Từ xa Tạ Nhất Phủ đã chú ý đến hai người bọn họ bên này.

“Tạ Nhất Phủ! Sao anh lại chụp ảnh như thế này? Em muốn anh chụp góc cao chút, anh xem anh đã chụp cái gì! Tốt xấu gì em cũng cao 1 mét 60 đấy, anh chụp em còn có 1 mét 50 thôi đấy.”

“Anh cảm thấy rất đáng yêu mà.” Tạ Nhất Phủ không cảm thấy có vấn đề gì cả,

“Một chút cũng không đáng yêu! Cái đồ thẳng nam nhà anh! Em không muốn anh chụo ảnh cho em nữa.”

Tạ Tạ nói xong liền xoay người rời đi, Tạ Nhất Phủ vừa xin lỗi vừa đuổi theo cô.

- -- Ha ha ha ha đã lén lút ăn dưa của vợ chồng Vọng Tinh bên này rồi à?

- -- Ha ha ha ha ha ở một góc lén ăn dưa, hai người thật là =))

- -- Hai người họ lén lút cười một cái là thật đó à?

- -- Vợ chồng Vọng Tinh: không cẩn thận ăn dưa

***

Hai người ở bên bờ cát chơi đủ rồi mới chuẩn bị đến khu vui chơi ở bên kia. Vừa đúng lúc Tạ Nhất Phủ đã dỗ xong Tạ Tạ cũng đang đi sang bên kia. Bọn họ bốn người cùng nhau đi sang. Nhân viên nhìn thấy họ lại bên phía này cũng giới thiệu cho bọn họ mấy trò chơi trên biển.

Tạ Nhất Phủ hỏi Tạ Tạ “Em muốn chơi trò nào?”

Tạ Tạ liếc nhìn Tạ Nhất Phủ nói “Anh quản chuyện này làm gì? Dù sao cũng không chơi chung với anh.”

Tạ Nhất Phủ:???

Tạ Tạ trực tiếp bỏ qua Tạ Nhất Phủ mà nhìn về phía Tô Tinh Dã “Chị Tinh Dã có thể đi chơi với em không? “

Thẩm Vọng Tân nhìn Tô Tinh Dã, cô nhìn Tạ Tạ gật đầu “Được"

“Vậy tốt, chúng ta đi,” Nói xong Tạ Tạ liền bắt lấy cánh tay của Tô Tinh Dã. Còn hướng đến Thẩm Vọng Tân nói “Thầy Thẩm, vợ của thầy cứ yên tâm giao cho em đi. Nhất định sẽ an toàn mà trở về.”

Thẩm Vọng Tân gật đầu với Tạ Tạ “Vậy phiền cô Tạ quá.”

“Không cần khách khí.”

Thẩm Vọng Tân duỗi tay xoa đầu Tô Tinh Dã “Cẩn thận một chút, nhớ đi theo Tạ Tạ.”

Tô Tinh Dã để lại cho anh một cái OK rồi rời đi. Thẩm Vọng Tân cùng Tạ Nhất Phủ nhìn bóng dáng hai cô rời đi. Tạ Nhất Phủ cho là Thẩm Vọng Tân không yên tâm vì thế an ủi nói “Yên tâm đi, vị kia của nhà tôi sẽ không mang Tinh Dã đi chơi mấy trò kích thích đâu.”

Thẩm Vọng Tân hướng Tạ Nhất Phủ ý vị thâm trường* cười.

* hàm ý thâm sâu

- -- Tôi nhớ là Tinh Tinh rất thích chơi mấy trò kích thích

- -- Không sai! Tôi cũng nhớ là thế!

- -- Ha ha ha ha nụ cười này của anh trai chúng ta có ý tứ sâu xa

- -- Anh không cần phải lo lắng cho Tinh Tinh đâu, người cần phải lo lắng là cô Tạ ha ha ha ha ha ha

- -- Thầy Tạ xác định là Tạ Tạ mang Tinh Tinh đi chơi sao? Không phải là Tinh Tinh mang Tạ Tạ đi chơi sao?

- -- Ha ha ha ha tôi muốn xem sang phát sóng trực tiếp của Tinh Tinh và Tạ Tạ

Thẩm Vọng Tân bên này bị Tạ Nhất Phủ lôi kéo đi lướt sóng. Hai người đạp ván lướt sóng trên biển làm cho cả phần bình luận đều là “A a a a a “.

- -- Ha ha ha ha ha ha ha Mọi người mau đến xem phát sóng trực tiếp của Tinh Tạ đi

- -- Tinh Tinh sao lại hăng hái quá vậy

- -- Chuyện gì đã xảy ra thế?

Khán giả lập tức bị thu hút bởi phòng phát sóng trực tiếp của Tô Tinh Dã bên này. Ngay từ khi bước vào họ đã thấy một chiếc mô tô lướt qua trước mắt họ, đổ lên những cơn sóng trắng xoá.

- -- *M! Đừng nói cho tôi biết người vừa rồi là Tô Tinh Dã nhé

- -- Tôi đứng đây từ chiều chỉ muốn nói cho mọi người biết người đó thật sự là Tô Tinh Dã đấy!

Tạ Tạ ôm chặt lấy vòng eo nhỏ của Tô Tinh Dã, tầm mắt cô trở nên mơ hồ. Nhưng lại rất điên cuồng mà hét lên “Chị Tinh Tinh tăng tốc đi! A a a a a! Quá đã1”

Tô Tinh Dã nắm lấy tay ga, quay đầu cười nhìn Tạ Tạ “Như thế nào? Em không sợ à?”

Lúc mới bắt đầu Tạ Tạ cũng có chút sợ hãi, nhưng sau khi xác nhận kỹ thuật của Tô Tinh Dã cô cũng chậm rãi mà buông thả. Thật sự là quá kích thích! Cô vẫn luôn cho rằng Tô Tinh Dã chỉ là một con thỏ trắng nhỏ. Cô còn tự dặn bản thân phải chăm sóc Tô Tinh Dã thật tốt nhưng không ai ngờ được người cần được chăm sóc lại là cô. Tạ Tạ đặt cằm ở trên vai Tô Tinh Dã “Không sợ! Đi thôi.”

Tô Tinh Dã cười tăng tốc. Vèo một cái liền chạy đi. Các nhân viên chương trình nhanh hơn hai cô đã đi lên phía trước, thu hết hình ảnh cả hai đang gào thét.

- -- *M! Tôi là fan mới của Tinh Tinh, tôi cảm thấy quá sốc rồi cả nhà ơi …

- -- Ha ha ha ha Mọi người quen dần là tốt. Tinh Tinh nhìn có vẻ an tĩnh nhưng trên thực tế lại là một người rất thích kích thích

- -- Mẹ ơi Tô Tinh Dã quá đỉnh!!

- -- Muốn gả cho Tô Tinh Dã quá!!!

- -- Tô Tinh Dã quá “đẹp trai” đi!!

- -- Giờ phút này tôi chỉ muốn được xuyên vào Tạ Tạ, tôi cũng muốn được ôm vòng eo nhỏ kia! Muốn gối đầu lên vai của Tinh Tinh!!

- -- Nhớ lại một chút câu vừa nãy của Thầy Tạ: “Yên tâm đi, vị kia của nhà tôi sẽ không mang Tinh Dã đi chơi mấy trò kích thích đâu.”

***

Lúc Thẩm Vọng Tân cùng Tạ Nhất Phủ đi lướt sóng về cũng bị hấp dẫn bởi chiếc mô tô đang chạy kia. Mơ hồ có thể nghe được tiếng thét chói tai phấn khích của các cô gái. Tạ Nhất Phủ nhìn một hồi lâu mới xác nhận, anh hoảng sợ nói “Anh Thẩm, anh nhìn xem bên kia là Tinh Dã và Tạ Tạ à?”

Thẩm Vọng Tân theo hướng mà Tạ Nhất Phủ chỉ nhìn sang. Không phải hai cô gái kia thì còn có thể là ai nữa. Thẩm Vọng Tân cười bất đắc dĩ, xoay sang cho Tạ Nhất Phủ một ánh mắt khẳng đinh.

“Là các cô ấy.”

“Đ....” Tạ Nhất Phủ kịp thời nuốt lại lời chuẩn bị nói “Người đang lái mô tô chắc là Tinh Dã rồi. Sao gan cô ấy lớn thế?”

Thẩm Vọng Tân nghĩ đến chương trình mà họ ghi hình vài năm trước <Thử Thách Cực Hạn>. Anh biết vẻ ngoài của Tô Tinh Dã nhìn rất an tĩnh, dịu dàng nhưng thực tế lại là một người rất thích mạo hiểm. Hơn nữa còn rất nhạy bén, học một chút liền biết. Lái mô tô như này không làm khó được cô.

Thẩm Vọng Tân nói với nhân viên chương trình muốn mượn máy quay của anh. Anh đứng bên bờ biển đợi các cô tới chụp vài bức ảnh. Tạ Nhất Phủ thấy thế cũng muốn chụp cho Tạ Tạ mấy tấm ảnh. Nhưng mà nhớ lại vừa rồi Tạ Tạ rất ghét bỏ ảnh anh chụp cho nên liền thôi.

Hai cô gái chơi đủ rồi lúc này mới khoan thai lên bờ. Thẩm Vọng Tân và Tạ Nhất Phủ đã đợi sẵn, cầm khăn sạch đưa đến cho hai cô gái.

Thẩm Vọng Tân đưa khăn tắm cho cô thuận tiện lau đi vệt nước trên mặt cô.

Tô Tinh Dã ngoan ngoãn để anh tuỳ ý lau.

Bốn người bọn họ trở lại ô che nắng nằm trên ghế. Thẩm Vọng Tân nhìn thấy bím tóc của Tô Tinh Dã đã ướt đẫm nói “Có muốn gỡ bím tóc ra không?”

Tô Tinh Dã nghĩ một lúc gật đầu.

Thẩm Vọng Tân ngồi đằng sau cô giúp cô gỡ hai bím tóc xuống. Sau đó lại dùng khăn lông sạch lau tóc giúp cô.

- -- Đây là ông chồng thần tiên gì đây

- -- Anh trai chúng ta quá ôn nhu đi

- -- Anh chồng như Thẩm Vọng Tân có thể bán sỉ cho tôi không?

- -- Ha ha ha ha ha qua xem cặp vợ chồng Song Tạ đi, tựa như hai thế giới khác vậy

- -- Ha ha âh ha ha ha thầy Tạ quả nhiên là một thẳng nam

- -- Tạ Tạ: Bây giờ có thể đổi chồng không?

Thẩm Vọng Tân gỡ búi tóc giúp Tô Tinh Dã xong liền dẫn cô đi đến chỗ gần đó mua nước dừa. Anh giúp cô cắm ống hút vào, đưa nước dừa đến tay cô. Tô Tinh Dã uống một ngụm. Lúc bọn họ trở về còn mua thêm cho vợ chồng Tạ Tạ.

Trên bờ biển nắng rất gắt, đầu tóc của Tô Tinh Dã rất nhanh cũng đã khô. Thẩm Vọng Tân giúp cô sấy khô thêm một lần nữa, sau lại thắt bím tóc lại giúp cô. Chuyện này làm cho cặp vợ chồng Song Tạ cùng khán giả đang xem sợ ngây người. Hơn nữa Thẩm Vọng Tân thắt rất thuần thục. có lẽ đây không phải lần đầu tiên thắt bím tóc cho Tô Tinh Dã.

Quá sủng đi! Bím tóc đẹp như thế là do chồng thắt cho. Trong lúc nhất thời bình luận trên màn hình đều muốn nổ tung.

“Thầy Thẩm thắt bím tóc cũng đẹp quá đi!” Tạ Tạ với vẻ mặt khiếp sợ nói.

Thẩm Vọng Tân cười ôn hoà “Luyện tập nhiều liền tốt hơn.”

Tạ Tạ nghe xong trừng mắt nhìn Tạ Nhất Phủ một cái “Thầy Tạ, anh xem người ta xem. anh có cảm thấy xấu hổ không?”

Tạ Nhất Phủ nói “Vậy để anh thử học xem.”

“Không cần! Thẳng nam!”

Tô Tinh Dã nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm không nhin được mà cười. Lúc này Thẩm Vọng Tân cũng đã giúp cô thắt xong bím tóc, tiện tay còn kẹp lại cái kẹp hoa hướng dương lên tóc giúp cô.

“Được rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.