Editor: Thiên Nhạc
Beta: An Hiên
Công ty gửi thông báo thành lập một tổ công tác, trong thời gian ngắn đã lên lịch trình quay xong xuôi. Theo sự sắp xếp của công ty, quảng cáo của Mị Sắc sẽ mang đến một thông điệp có sức ảnh hưởng lớn, nhân tiện hi vọng đè scandal mới đây của Trần Hi xuống, mặc kệ có hiệu quả hay không thì mọi người đều sẽ quan tâm gấp bội nhờ Tô Cẩm.
Nội dung của MV quảng cáo đã được xây dựng từ trước, do người phụ trách quảng cáo cao cấp bên Mị Sắc lên ý tưởng, MV dài khoảng 10 phút. Bài hát trong MV do Mẫn Triết sáng tác gồm điệu nhạc nhảy, thêm giọng nữ dịu dàng khiến cho ca khúc trở nên êm đềm hơn, vừa ra mắt đã vọt lên đứng đầu bảng xếp hạng, không tụt hạng trong một khoảng thời gian dài.
Đoạn đầu của MV là thời đi học của nữ chính, bởi vì son môi dành cho tuổi 18 trở lên nên từ đầu đã chọn đối tượng là sinh viên đại học. Địa điểm quay ở một khu giảng đường của đại học Z tiếng tăm, kiến trúc xa hoa mang hơi hướng Châu Âu vô cùng phù hợp với kịch bản.
Nội dung xoay quanh hai nhân vật nam nữ chính đều sinh ra trong gia đình giàu có, hai người như cặp oan gia đấu đá nhau cho đến tận khi học đại học, lúc nào cũng như hình với bóng. Nữ chính là một cô gái rất đáng yêu, đồng thời cũng có nét kiêu kì của tầng lớp thượng lưu. Còn nam chính lại là một công tử nhà giàu bất cần đời, hai người đang trong giai đoạn mập mờ, thường xuyên thả thính nhau.
Cảnh quay ở đại học bao gồm cả dưới sân vận động lẫn trên lớp, đều là những nơi quen thuộc với sinh viên. Đến trường quay, tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Trần Hi vào phòng hóa trang thay một bộ váy nữ sinh tươi trẻ, trang điểm nhẹ nhàng rồi nhanh chóng trở thành hình tượng thiếu nữ 18 tuổi.
Ngày đầu tiên Tiểu Lâm đã luôn miệng kêu khổ, nguyên nhân bởi vì trên mạng lan truyền tin đồn, hiệu ứng nóng bỏng giống hệt với suy nghĩ của Trần Hi. Số đông cư dân mạng đều không ủng hộ, chỉ có một phần nhỏ mong đợi được xem quảng cáo này. Những người bên ngoài đều giơ cao tấm biển có tên Tô Cẩm, đương nhiên còn có cả những tấm biển phản đối Trần Hi. Công tác quay được tiến hành dưới sự bảo vệ của những nhân viên an ninh, vậy nên có thể tạm thời kiểm soát được tình huống này.
Công việc của Tô Cẩm khá bề bộn, hầu như lúc nào đến trường quay cũng có dáng vẻ sẵn sàng quay rồi nên Trần Hi không nói chuyện nhiều với anh. Cô thấp thỏm ngồi trên ghế trong trường quay, ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng bàn tay đang nắm chặt lấy kịch bản đã tiết lộ tâm trạng của cô.
Tiểu Lâm mang cho cô một cốc nước, thấy ánh mắt cô xem kịch bản hơi mất tập trung, trong lòng cô nàng nảy sinh nghi ngờ. Trong kí ức của Tiểu Lâm, lúc nào Trần Hi cũng bình tĩnh, dù là lúc mới đầu hay đến tận bây giờ, cô ấy chưa bao giờ thấy Trần Hi lo lắng khẩn trương. Kể cả trong lễ trao giải, cô cũng thản nhiên ăn bánh ngọt miễn phí, từ bao giờ cô lại không giữ được bình tĩnh trước khi quay thế này? Sau khi nhìn thấy Tô Cẩm xuất hiện ở khu nghỉ ngơi phía đối diện, trong khoảnh khắc thấy bóng dáng kia, cô ấy lập tức hiểu được, Tô Cẩm là ai chứ, đúng là khó tránh khỏi căng thẳng.
Cô ấy nhìn Tô Cẩm như một ngôi sao trên thảm đỏ được vạn người vây xem, bèn an ủi Trần Hi: “Chị Trần Hi không cần lo lắng quá đâu, em vừa đi tham khảo ý kiến của biên tập và đạo diễn rồi, những ngôi sao nữ cùng làm việc với Tô Cẩm hầu như không có ai là không căng thẳng lo lắng cả, NG (1) hơn mười lần cũng là chuyện bình thường như cơm bữa, chị chỉ cần cư xử như ngày thường là được.”
(1) NG: No Good, nghĩa là các cảnh quay hỏng. Đạo diễn sẽ hô từ này khi cảnh đó phải quay lại.
Trần Hi bình tĩnh lại, ù ù cạc cạc nghe Tiểu Lâm nói, cuối cùng cô đưa mắt nhìn Tô Cẩm đang quay lưng về phía mình đọc kịch bản, trong lòng lại cảm thấy hơi rung động. Cô không yên lòng uống một ngụm nước rồi nói: “Ngay cả đạo diễn cũng xác định là sẽ NG rồi, chị căng thẳng làm quái gì?”
Tiểu Lâm ở bên cạnh cũng bó tay, sao lại có thể dễ dàng văng mấy lời thô tục ra thế chứ?
Tô Cẩm mặc bộ quần áo bình thường sinh viên hay mặc, kiểu dáng vô cùng đơn giản, thế nhưng khi được mặc trên người anh lại thể hiện khí chất sang trọng, anh như trời sinh đã sống trong phú quý, được nuôi dạy ở gia đình có truyền thống giáo dục rất tốt vậy.
Để tạo ra cảm giác tương xứng, Trần Hi cũng thay trang phục cùng kiểu dáng đó, cô mặc bộ đồ thể thao màu xám nhạt, mái tóc dài xõa sau lưng, khuôn mặt được trang điểm nhạt trở nên sáng bừng, tràn ngập sức sống của một nữ sinh.
Đạo diễn cho người qua hỏi Trần Hi đã chuẩn bị tốt chưa, cô vội đặt đồ xuống rồi đi đến nơi quay phim.
Thợ trang điểm đang đứng cạnh Tô Cẩm để chỉnh lại tóc cho anh, Trần Hi đi qua lập tức gật đầu chào hỏi: “Xin chào tiền bối Tô, em là Trần Hi.”
Tô Cẩm đang xem kịch bản ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt bình thản không gợn sóng hơi toát ra ý cười, anh gật đầu trả lời: “Xin chào, hi vọng lần này hợp tác thành công.”
Sau đó anh ra dấu với đạo diễn, quay đầu lại hỏi cô: “Cô chuẩn bị xong chưa?”
Cô gật đầu khẳng định, đè nỗi lo lắng trong lòng xuống, cầu mong bản thân sẽ cố gắng hết sức chứ đừng gây cản trở quá nhiều.