Vua Hải Quân

Chương 1: Chương 1




Nằm ở vương quốc Goa được mệnh danh là vương quốc đẹp nhất East Blue, có một ngôi làng nhỏ.Ngôi làng nhỏ yên bình này tên là làng Cối Xay Gió.

Đơn giản là vì trong ngôi làng có vài cái cối xay gió lớn nên nó mang cái tên này, đó chỉ là một ngôi làng bình thường nhỏ bé.Lúc này, ở trong một ngôi nhà của làng Cối Xay Gió vừa có một em bé chào đời.Vốn dĩ em bé chào đời cũng không phải chuyện đặc biệt.

Nhưng đứa bé này có chút vượt ngoài dự đoán của mọi người.Chỉ vì mái tóc của đứa bé hoàn toàn khác biệt với màu tóc đen của những người khác, mái tóc của đứa bé này màu bạc trắng.Không chỉ có thế, đợi đến khi đứa bé mở mắt ra thì những người khác càng kinh ngạc hơn.Đó là một đôi đồng tử màu đỏ tươi như máu.“Đây là chuyện gì?”“Thật là đáng sợ?”“Đây là bị cái gì nguyền rủa sao?”“Garp…”Được xem như trưởng làng của làng Cối Xay Gió, một ông già mặc áo sơ mi sắc màu bước đến trừng mắt nhìn ông già đang ôm đứa bé kia, rồi lên tiếng chất vấn: “Cuối cùng cháu nội nhà ông đã xảy ra chuyện gì vậy? Đây là báo ứng đó! Nhất định là do những việc làm hoang đường của thằng con trai ông cho nên mới bị ông trời báo ứng!”“Trưởng làng, xin ông đừng nói như vậy…”Một cô gái xinh đẹp có tóc màu xanh lục đội khăn trùm đầu vội vàng chắn trước mặt ông già đang ôm đứa bé kia, cô gái dùng giọng cầu khẩn nói: “Trẻ con là vô tội! Ông nói như vậy với một đứa bé là hơi quá đáng rồi đó!”Trưởng làng gõ mạnh gậy batoong xuống nền nhà, ông ta lạnh lùng nói: “Tóm lại, đứa bé này rất khả nghi! Quả thực rất giống con của ác quỷ! Không thể giữ nó lại được!”“Trưởng làng!”“Đây là cháu nội của ta!”Ông già ôm đứa bé ngẩng đầu lên, sau đó đứng dậy, thân hình cao lớn của ông ấy hoàn toàn khác biệt với dáng người thấp bé của trưởng làng.

Lúc này, trưởng làng đã hoàn toàn bị bóng người cao lớn đó che lấp.“Ta không biết đến cùng thì cách nhìn của các ngươi đối với cháu nội của ta thế nào, nhưng tóm lại đứa bé này là cháu của ta! Ta sẽ bồi dưỡng nó thành một hải quân ưu tú nhất!”“Ông…”Trưởng làng cũng biết mình không có cách nào nói lại Garp, nên không lên tiếng nữa mà dứt khoát xoay người rời đi.“Ngài Garp…”Cô gái tóc màu xanh lục bước đến gần, Garp cười nói với cô ấy: “Chuyện vừa rồi cảm ơn cháu Makino…”Makino mỉm cười cúi đầu nhìn đứa bé tóc trắng nhỏ bé đang nằm trong lòng ông ấy.“Có điều đứa bé này cũng thật sự rất đặc thù.”“Ừ, đúng vậy.

Ta tin tưởng nhất định tương lai của nó cũng sẽ không bình thường!” Garp nhìn đứa bé mà nói rất chắc chắn.“Đúng vậy, ngài Garp.

Tên của đứa bé đã quyết định rồi sao?”“A…” Garp cười nhe răng nói tiếp: “Tên của đứa bé này là Monkey D Gintoki!”“Tên của con chính là Monkey D Gintoki!”Sau khi đứa bé nghe thấy câu này, thì chợt trong lòng cậu nảy sinh xúc động muốn tự sát.Mẹ nó, cảm giác thật xấu hổ!…Sakata Gintoki, bây giờ đã đổi tên thành Monkey D Gintoki là một đứa bé mới sinh.


Cậu chỉ có thể khóc thầm trong lòng.Tại sao mọi chuyện lại biến thành như vậy? Kỳ thật, quá trình này cũng không phức tạp.Đơn giản mà nói chính là việc làm ăn của Vạn Sự Ốc quá tiêu điều, cộng thêm việc bản thân là ông chủ còn hay chạy đi chơi Pachinko mà thiếu một khoản nợ cờ bạc, sau đó tiếp tục khất nợ tiền lương của hai đứa quỷ nhỏ trong nhà cùng với tiền thuê nhà của bà già dưới lầu.

Cuối cùng khi hai bên liên hợp lại yêu cầu bắt cậu bằng mọi giá phải giao tiền ra, thì ngay lúc đó Gintoki đã nói một câu:“Đợi sau khi tôi tìm được one piece thì trả cho các người.”Sau khi cậu nói xong một câu vô trách nhiệm như vậy, thì đã bị oán niệm hùng mạnh tiễn thẳng đến chỗ này.Đột nhiên Gintoki phát hiện bản thân không chỉ bất thình lình thay đổi vị diện, hơn nữa còn biến thành một em bé.

Điều này khiến cậu hoàn toàn rơi vào trạng thái hoang mang.Đặc biệt là khi cậu phát hiện ra nơi này có tên là làng Cối Xay Gió, với lại còn nghe nói bây giờ là thời đại Hải Tặc thì cậu càng hoang mang nhiều hơn.Cái này gọi là gì đây? À quả nhiên nói dối nhiều quá cũng dần biến thành sự thật!Đây chính là suy nghĩ trong nháy mắt lúc đó của Gintoki.Có điều lúc đó Gintoki còn chưa nghĩ nhiều, trong đầu còn đang suy nghĩ ‘Để có thể sớm tìm được one piece, thì con đường nhanh nhất và an toàn nhất chính là ôm đùi vai chính.’ Gintoki còn đang cố gắng tự hỏi nên làm sao để tìm được băng hải tặc Mũ Rơm.

Vả lại còn phải trở thành một thành viên của bọn họ.‘A, nói tới đây hình như Luffy cũng sinh ra ở làng Cối Xay Gió nha! Nói không chừng còn có thể kết thân rồi đến lúc đó cùng nhau ra biển!’Cậu tiếp tục tính toán mãi cho đến hôm nay, một người đầy râu ria trên người mặc đồng phục hải quân sau lưng còn có chữ “Chính Nghĩa” to đùng, ông già đó nở nụ cười đầy hào sảng xuất hiện trước mặt cậu và bế cậu lên.Tại một khắc kia, Gintoki đã trầm mặc.Ông già này nhìn quen mắt thiệt đó! Chắc không phải là cái người mình đang nghĩ đó chứ…“Ngài Garp, ngài đã trở về!”Nghe xưng hô như thế, Gintoki tức khắc lộ ra cặp mắt cá chết.Ông già trước mặt này thật sự chính là Tổng bộ Hải Quân Phó Đô đốc Garp kiêm ông nội của Luffy trong Vua Hải Tặc!Gintoki run rẩy, trong đầu cậu không ngừng xoay quanh những câu hỏi.‘Vì sao ông nội của vai chính lại ôm mình? Vì sao mình lại bị ông nội của người ta ôm? Lẽ nào… Lẽ nào ông già này là một ông già thích con nít sao? Là cái dạng ông già tốt bụng thích đi khắp nơi phân phát kẹo cho trẻ con à? Ừ, chắc chắn là vậy rồi…’“Cháu nội ngoan! Ông nội đến thăm con đây!”NO…Trong lòng Gintoki gào thét lên.Vì sao? Vì sao Gin-san lại trở thành cháu trai của ông nội Vua Hải Tặc trong truyền thuyết chứ? Lẽ nào… Lẽ nào Gin-san chính là Vua Hải Tặc tương lai sao? Gin-san vẫn luôn cho rằng mình là cả người xuyên qua không ngờ kết quả lại trở thành Luffy sao? Rốt cuộc cũng có thể nhẹ nhàng khoan khoái phất lên sao? Phải trở thành người cao su sao? Không chỉ tính cách mềm mỏng như cao su mà cả thân thể cũng biến thành cao su luôn sao?Ngay khi Gintoki bắt đầu suy nghĩ miên man, về việc tương lai có nên thật sự ăn trái Gomu Gomu hay không, thì đã nghe được những lời chỉ trỏ của người dân đối với mình.Tóc trắng, mắt đỏ.

Rõ ràng cái này là đặc thù của mình mà!Gintoki lại lần nữa hoang mang.

Hửm? Sao lại vậy chứ? Bộ dạng của Luffy không phải là tóc đen mắt đen sao? Chẳng lẽ, Gin-san không có biến thành Luffy? Vậy sao Garp lại gọi mình là cháu nội của ông ấy?Cuối cùng tất cả nghi vấn đã bị một câu “Tên của đứa bé này là Monkey D Gintoki!” của Garp triệt để giải quyết xong.Cậu, Sakata Gintoki… Nam chính của Gintama.


Trong hôm nay, đã thành công chiếm giữ vị trí chủ gia tộc Vua Hải Tặc và trở thành một thành viên của nhà Monkey.

Với lại cậu còn là anh cả thực sự của Luffy.Nếu muốn hỏi vì sao cậu lại xác định mình là anh cả sao? Rất đơn giản, bởi vì Gintoki đã nghe được một sự kiện… Hai năm trước vua hải tặc Roger đã bị chém đầu rồi.Mà trong nội dung cốt truyện của Vua Hải Tặc, có một đoạn có thể nói là để lại cảm xúc rất sâu lắng cho Gintoki.

Đó chính là lúc vợ của Roger sinh ra Ace, rõ ràng thời gian sinh là vào năm Roger bị chém đầu nhưng vì bảo vệ đứa con trong bụng mình mà cô ấy đã gắng gượng lùi thời gian sinh lại hai năm.Chính vì thế, mà sau khi sinh ra Ace thì người mẹ vĩ đại kia cũng lập tức qua đời.Cho nên bây giờ, đại khái là Gintoki sinh cùng năm với nhân vật quan trọng nhất trong Vua Hải Tặc và cũng là vai phụ thảm nhất Ace.Sau khi biết bản thân không phải là Luffy, Gintoki cũng không biết mình nên cảm thấy may mắn hay là bi ai.

Tuy nhiên cậu vẫn biết rõ một vài thứ.Gintoki nằm trên giường em bé nhìn ra ngoài cửa sổ.Ở trong thời đại Hải Tặc nguy hiểm này, Gintoki chỉ cảm thấy tương lai bản thân là một mảnh tăm tối.Garp quyết tâm muốn rèn luyện Gintoki từ thân thể bình thường trở thành Iron Man.

Nếu không thì phụ huynh nhà ai mà lúc đứa bé còn chưa cai sữa đã bắt đầu rèn luyện đây?Ngay lúc Gintoki không màng đến thể diện mà ôm bình sữa bú, thì đột nhiên Garp bước đến cướp đi bình sữa trong tay của cậu đặt lên trên cối xay gió.“Đi đi, Gintoki! Muốn sống thì phải tự lấy được đồ ăn của mình!”Gintoki: “…”Tuy rằng linh hồn bên trong cơ thể là một ông chú vô cùng thành thục, nhưng mà bởi vì thân thể chỉ là một đứa trẻ cho nên hoàn toàn không thể nói chuyện được.

Bằng không thì nhất định Gintoki sẽ nói thế này:“Đừng có làm khó dễ một đứa bé chưa hiểu gì.


Ông thích làm hải quân như vậy thì dứt khoát tự thiến rồi gả cho một tên hải quân, sau đó sinh ra một đống hải quân đi.

Cái ông già biến thái cuồng hải quân chết tiệt này!!!”Đương nhiên, cho dù Gintoki thật sự gào lên như vậy thì có lẽ kết quả chỉ càng thảm hại hơn mà thôi.Gintoki dứt khoát phớt lờ ông già chết tiệt này.

Có điều, kết quả của việc phớt lờ chính là Garp đã ném em bé Gintoki như ném quả cầu sắt bay ra ngoài.

Mà Gintoki mắt thấy bản thân sắp đụng phải cánh quạt to lớn của cối xay gió rồi biến thành một đống thịt vụn, thì đã vội ôm chặt chân mình co người lại như một quả bóng để thay đổi phương hướng bay, sau đó nắm lấy cây cột.

Cuối cùng lúc này mới có thể tránh được một kiếp.Bên này Gintoki còn đang sợ hãi, mà bên kia Garp lại rất hưng phấn.Cũng từ hôm đó trở đi, Gintoki đã bắt đầu cuộc sống ấu thơ ma quỷ của mình.Sau ba năm, cũng là lúc Gintoki ba tuổi thì Luffy đã an toàn ra đời.Gintoki chỉ cảm thấy rất đáng tiếc khi cậu không thể cùng đi chứng kiến Vua Hải Tặc tương lai ra đời.

Đơn giản vì lúc đó, cậu đã bị người huấn luyện viên ma quỷ kiêm ông nội là Garp vứt ở nơi được gọi là “Khu Rừng Tử Vong” để tiến hành quá trình tu hành mạo hiểm.Sau bảy ngày bảy đêm vượt qua khu rừng rậm nguyên thủy kinh khủng đến mức khiến người ta tuyệt vọng kia, thì rốt cuộc Gintoki cũng chật vật về tới ngôi nhà của mình trong làng Cối Xay Gió.Mà cũng vào lúc này, Luffy đang được Garp cẩn thận từng li từng tí ôm trong lòng.Bộ dạng đó nhìn thế nào cũng giống như một người ông siêu cấp hiền từ.

Mà trên thực tế, Gintoki hoàn toàn biết rõ tương lai đầy thăng trầm của Luffy và cả mình.Cái ông già này căn bản là một tên biến thái bạo dâm!Khi thấy Gintoki đến, Garp lộ ra nụ cười xán lạn.“À à, Gintoki con đã trở về rồi! Lần này cũng còn sống nha! Không tồi không tồi! Lại gần thêm một bước trở thành hải quân mạnh nhất rồi nha!”Gintoki: “…”Nếu không phải bởi vì đã sức cùng lực kiệt rồi, Gintoki tuyệt đối sẽ bay lên đá một cái rớt nguyên hàm răng chỉnh tề kia của ông ấy xuống.“Đúng rồi, đúng rồi, mau lại đây nhìn xem! Đây là em trai của con, là Luffy đó!”Gintoki cúi đầu nhìn cậu nhóc đang nằm trong lòng Garp, lúc này Luffy chỉ là một đứa bé, không hề có khí phách như trong tương lai.Tuy nhiên, nói thật so với Luffy còn có thứ khiến Gintoki để ý hơn.“À… Mẹ cháu đâu rồi?”Trong Vua Hải Tặc, không thứ gì thần bí hơn mẹ của Luffy cũng chính là con dâu của Garp và là vợ của Dragon.Vốn dĩ lúc mình sinh ra là cơ hội tốt nhất để trông thấy gương mặt thật của người ta.


Nhưng bởi vì đột ngột xuyên qua khiến cậu bị sốc, cộng thêm lúc ấy cậu còn không biết người sinh ra mình là mẹ của Luffy, cho nên đương nhiên Gintoki đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất đó.Mà lúc này, nói không chừng còn cơ hội.Có điều nói đi nói lại thì tại sao cậu cũng chưa từng thấy cha mình xuất hiện chứ.

Cái tên Dragon này, mỗi ngày đều dốc sức cải cách thế giới vậy mà còn có thể thừa dịp rảnh rỗi về nhà làm một trận vận động dữ dội với vợ, hơn nữa còn là một lần trúng ngay! Ông cha này không hổ là nhà cách mạng vĩ đại nhất mà!So với Gintoki đang suy nghĩ viển vông thì Garp sau khi nghe câu hỏi của Gintoki đã lộ ra biểu cảm khá kỳ quái nói:“À… Mẹ con… Thân thể không khỏe…”“...Vì sao ấp úng?”“Đừng nói nhảm! Là đàn ông thì chuyên tâm vào thứ trước mặt cho ta!” Nói xong, Garp còn không quên đấm một cú về phía Gintoki.“Lúc chuyên tâm vào thứ trước mặt cũng không thể quên hiện tại! Người đàn ông vứt mẹ mình sang một bên tuyệt đối không phải người đàn ông tốt đâu, ông già chết tiệt này!”Gintoki vừa né nắm đấm của Garp vừa nói móc.Garp bị lời nói của Gintoki khiến cho cứng họng, ông ấy nhíu mày không tiếp tục tấn công Gintoki nữa.Thấy vẻ mặt chật vật của ông ấy, Gintoki cũng hơi nghi hoặc một chút.

cậu nghĩ thầm:‘Rõ ràng lúc trước nói với Luffy, cha của cậu ấy là nhà cách mạng cũng có thể cười giỡn mà nói.

Lẽ nào ngược lại người mẹ càng là nhân vật khó lường hơn sao?’“Gintoki…”Gintoki nhìn Garp chỉ thấy ông ấy đặt Luffy lại vào nôi.

Sau đó nghiêm túc nói với Gintoki: “Bây giờ con còn nhỏ, còn rất nhiều chuyện chưa hiểu rõ.

Nhưng con phải nhớ kỹ, mẹ con còn có cha con đều rất yêu thương con và Luffy.

Chỉ duy nhất điều này là nhất định không được quên mất.”Nghe vậy, Gintoki nhíu mày, nhưng cậu chỉ gật đầu mà không hề nói gì nữa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.