Vừa Kịp

Chương 15



Edit: Cynlia

774 chữ




Đống sách cổ của bố mẹ nuôi Mộ Lam đã được đưa đến thư viện Hống Châu. Mạnh Nhuế đích thân kiểm kê từng cuốn một, còn tự tay viết thêm mấy dòng giới thiệu cho mỗi cuốn. Mấy hôm nay, Mộ Lam cắm rễ ở thư viện suốt cả ngày, cơ hồ không rời khỏi cô lấy một giây.

Mỗi ngày đi làm, nhìn ánh mắt của Mộ Lam cứ dính chặt lên người Mạnh Nhuế, con rắn đối kỵ bên trong Trâu Trác và Phạm Khả Hân dần thè chiếc lưỡi độc.

Ganh tị có thể nói là bản tính của con người, chẳng qua có những người được dạy dỗ đàng hoàng, không cho phép lòng ganh ghét của mình tổn hại đến người khác, nên ganh ghét với họ cũng chỉ là một ý nghĩ thoáng qua. Song, không phải ai cũng được giáo dục đàng hoàng, và không phải tất cả những người được giáo dục đàng hoàng đều sẽ tiếp thu.

Đối với bọn Trâu Trác, việc Mạnh Nhuế may mắn sinh ra ở vạch đích và sự si mê của Mộ Lam đối với cô chính là những thứ khiến hai ả ghen tị đến đỏ mắt, thậm chí vì không cam tâm mà sinh lòng hận thù.

Vậy nên, hai ả bắt đầu tìm “súng”, và không còn nghi ngờ gì nữa, Tạ Thao và Úc Tử Thực chính là súng đạn tốt nhất của hai ả.

Có điều, hai ả chắc chắn không bao giờ ngờ tới, súng của hai ả sẽ mãi không thể lên nòng. Đúng vậy, lúc định bụng tìm bọn Tạ – Úc để bàn bạc nên làm gì tiếp theo, Trâu Trác và Phạm Khả Hân bất ngờ phát hiện hai tên kia một tên chết ở nhà, một tên chết trong phòng thay quần áo cho nam tại trung tâm thể hình.

Hai ả đã lập tức báo cảnh sát, nhưng do không có kinh nghiệm lại thêm người đến người đi nên hiện trường chẳng mấy chốc đã không còn nguyên vẹn. Cảnh sát vừa tới nơi liền lập tức phong tỏa hiện trường, sau đó cho pháp y đến chụp ảnh và tiến hành kiểm nghiệm, bước đầu kết luận là nạn nhân bị sát hại sau khi uống say.

Xế chiều cùng ngày, tin tức Tạ – Úc thiệt mạng tràn lan trên mặt báo. Tối hôm đó, Mạnh Nhuế bị cảnh sát đưa đi.

****

Báo cáo khám nghiệm tử thi cho thấy, bọn Tạ – Úc đều tử vong vào tầm khuya ngày mười sáu, nguyên nhân tử vong là một nhát cắt đứt động mạch ở cổ sau khi say. Trùng hợp thay, đó cũng là ngày hai người từng hẹn Mạnh Nhuế ăn cơm tối.

Lúc Mạnh Nhuế bị cảnh sát đưa đi, Mộ Lam cũng ở bên cạnh, nên anh đã đi cùng cô tới đồn. Trong lúc Mạnh Nhuế vào phòng thẩm vấn, cục trưởng đích thân đón tiếp Mộ Lam, thái độ chào hỏi đúng mực giữa những người có mối quan hệ quen biết đơn giản: “Lam tổng.”

Mộ Lam cũng đáp lại: “Cục trưởng Dương.”

Cục trưởng Dương vỗ vỗ cánh tay anh: “Băng ghi hình từ camera mà cậu cung cấp đã chứng minh đêm đó cô ấy không rời khỏi nhà cậu, còn mời cô ấy đến thẩm vấn chỉ là thủ tục bình thường thôi, khi nào xong cậu có thể đưa cô ấy đi. Nhân tiện, chúc mừng cậu thoát kiếp độc thân nhé!”

Mộ Lam cười mỉm, nụ cười thoạt nhìn xa cách nhưng lại không bắt bẻ được.

Lúc Mạnh Nhuế từ phòng thẩm vấn ra, Mộ Lam đã chờ sẵn ở cửa. Dưới ánh đèn đồn cảnh sát, trông anh càng trắng đến lóa mắt so với ngày thường, cộng với tay chân thon dài cùng khuôn mặt tuấn tú trời sinh, cả người anh chỉ có thể hình dung bằng hai từ: xuất sắc.

Cô bước về phía anh, anh nắm tay cô một cách hết sức tự nhiên, cả hai cùng rời khỏi đồn.

Trải qua một đêm nước chảy thành sông kia, cô và anh đều chẳng cần nói gì nhiều nhưng giữa cả hai vẫn có sự ăn ý khó tả. Vậy nên mới nói, muốn tiến vào thế giới nội tâm của một người thì sex có lẽ là một ý kiến không hề tệ.

“Em muốn ăn gì?” Mộ Lam hỏi cô.

Mạnh Nhuế nghĩ một hồi liền đáp: “Ăn bánh trăng khuyết đi, trước kia em từng thấy anh ăn một lần rồi.”

HẾT CHƯƠNG 15.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.