Văn Án 1:
Thẩm Khác cảm mạo phát sốt, gửi tin nhắn cho Đường Vãn Vãn: “Cả ngày hôm nay tôi chưa ăn gì cả.”
Đường Vãn Vãn: “Tiết kiệm thật đấy.”
Thẩm Khác: “Tôi sốt rồi. 40 độ đấy.”
Đường Vãn Vãn: “Còn chưa lợi hại bằng xe gắn máy của toi đâu. Tôi chạy xe xong, nhiệt độ của két nước* có thể lên tới 90 độ đấy.”
(*Trong xe máy có bộ phận két nước trong hệ thống giảm nhiệt.)
Thẩm Khác: “Lúc tôi phát sốt, đã bị heo đâm phải rồi*.”
(*Ý gốc: Rau xanh bị heo gặm mất rồi: ý là những thứ ngon, tốt đẹp bị hủy hoại)
Đường Vãn Vãn: “Ghê đấy, ghê đấy.”
Thẩm Khác: “…” Chết đây.
Văn Án 2:
Đường Vãn Vãn vì muốn trốn xem mắt, nên hẹn bạn thân đi bar.
Thẩm Khác đang cùng đám bạn xấu chơi bời ngay bên cạnh, nghe thấy tin đó liền chạy tới: “Đường Vãn Vãn, nghe nói cô không gả đi được?”
Đường Vãn Vãn: “… Haha.”
Thẩm Khác ngả người về phía sô pha, một thân quần áo lụa là: “Vậy gả cho tôi đi, dù sao tôi cũng không muốn sống nữa.”
Bình luận truyện