Lưu Mộng Kỳ lôi kéo Nhạc Thanh Dao đi phòng thay áo tắm, kéo cô đi trên bờ cát nhân tạo, nhỏ giọng nói: "Tới nơi này đều là kẻ có tiền, phần lớn là các ông lớn của các công ty, đợi lát nữa nhớ để ý giúp mình."
Nhạc Thanh Dao xem thường nhìn cô nàng, "Bảo sao ngày thường phòng tập thể thao cậu cũng lười đến mà hôm nay lại muốn đi bơi.
Hóa ra là ý của Tuý Ông không phải ở rượu."
Lưu Mộng Kỳ dí ngón tay lên đầu cô, "Cậu chỉ cho phép bản thân tìm cao phú soái, không cho mình cũng tìm một người hả."
Nhạc Thanh Dao gật gật đầu, "Cho phép cho phép."
Nhạc Thanh Dao không xuống nước, ăn mặc quần áo bình thường, tìm một cái ghế trên bờ cát nằm xuống, có ánh mặt trời nhưng không gắt lắm, tầng pha lê trên đỉnh kia có lọc tia tử ngoại, nằm phơi nắng thực thoải mái.
Nhạc Thanh Dao gọi một ly chanh mật ong, đeokính râm, muốn hưởng thụ một chút, nhưng mà lại gặp người đáng ghét.
Dư Hân Khiết và Hoàng Tư Nhã cũng tới, còn nằm ở cái ghế bên cạnh chỗ cô.
Nhạc Thanh Dao giả vờ không nhìn thấy, tiếp tục tắm nắng và hưởng thụ.
Hoàng Tư Nhã: "A, đây không phải Thanh Dao sao?"
Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu cười đến cứng đờ, "Trùng hợp thật."
Dư Hân Khiết cười cười, "Nghe nói gần đây cô có rất nhiều hoạt động, sao còn có thời gian tới nơi này?"
"Dù nhiều nhưng vẫn phải nghỉ ngơi chứ."
Hoàng Tư Nhã bôi kem chống nắng, "Hân Khiết, nghe nói gần đây có vài đạo diễn đềumuoons mời cô diễn nữ chính, thời gian tới chắc sẽ bận lắm nhỉ."
"Gần đây quá mệt mỏi, đã từ chối mấy cái rồi."
"Thật tốt, có người cả đời diễn vai phụ, muốn diễn nữ chính cũng không diễn được đâu." Hoàng Tư Nhã bôi xong kem chống nắng, chống đầu nằm nghiêng ở trên ghế, áo tắm gợi cảm khiến dáng người cô ta phập phồng quyến rũ.
Nhạc Thanh Dao bình tĩnh mà uống đồ lạnh.
Bơi xong Lưu Mộng Kỳ bọc khăn lông trở về, ngồi xuống ghế bên cạnh Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, thật sự không xuống bơi sao?"
"Mình tắm nắng thôi."
Lưu Mộng Kỳ phát hiện bên cạnh là Dư Hân Khiết và Hoàng Tư Nhã, vẻ mặt chán ghét, thò qua nói: "Thật xui xẻo, tới đây mà cũng có thể gặp được người không không muốn gặp."
"Nơi này vốn dĩ là nơi công cộng, làm như không thấy là được."
Hoàng Tư Nhã và Dư Hân Khiết nói chuyện rất lớn, "Hân Khiết, 《 Cung Ngọc 》 đóng máy, khi nào quay bộ tiếp theo?"
"Đạo diễn Cao Nghị mấy ngày hôm trước đưa kịch bản《 Ánh rạng đông ngày sau》 đến, chắc sẽ là bộ này."
"Cao Nghị kia chính là đạo diễn lớn, phim điện ảnh của ông ấy người người đều tranh nhau diễn nam nữ chính." Hoàng Tư Nhã nói: " Tiểu thuyết《Ánh rạng đông ngày sau 》 này thực hot nha, ra phim nhất định phá vỡ kỷ lục phòng vé"
Nhạc Thanh Dao lạnh lẽo,《Ánh rạng đông ngày sau 》lại muốn tìm Dư Hân Khiết diễn nữ chính? Nữ chính là Dư Hân Khiết diễn? Áp gương mặt Dư Hân Khiết kia nữ chính trong tưởng tượng của cô, cái loại cảm giác này giống như là đem một đóa hoa cắm trên bãi cứt trâu vậy.
Nhạc Thanh Dao lướt Weibo, tìm một blogger giải trí thấy tin nam nữ vai chính《Ánh rạng đông ngày sau 》, nam chính bị tuôn ra là nam thần quốc dân Vu Trạch Thần, nữ chính là nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết.
Cũng bình luận nói: Nam thần xứng nữ thần, duyên trời tác hợp.
Nhạc Thanh Dao khịt mũi coi thường, Vu Trạch Thần là nam thần của cô, hoàn toàn phù hợp với hình tượng nam chính, mà Dư Hân Khiết thì thật sự nhìn không ra có gì giống nữ chính.
Click mở phía dưới mấy ngàn bình luận, có người ủng hộ cũng có người chê.
1.《Ánh rạng đông ngày sau 》 là tiểu thuyết tôi thích nhất, nữ chính lại là Dư Hân Khiết, tôi chỉ là muốn nói, có thể cầu buông tha hay không.
2.
Dư Hân Khiết thật xinh đẹp, kỹ thuật diễn thật tốt, tôi cảm thấy rất thích hợp, chờ mong điện ảnh.
3.
Ủng hộ nữ thần, vô luận cô ấy diễn cái gì, tôi đều cảm thấy đẹp.
4.
Dư Hân Khiết diễn phim truyền hình còn tạm, chỉ là vai nữ chính của 《Ánh rạng đông ngày sau 》thật sự không thích hợp với cô ấy, nếu cố tình muốn diễn, sẽ phá hủy nhân vật.
=>Lầu trên cút xéo, cô cảm thấy không thích hợp, vậy cô đi diễn đi, không biết gì còn ý kiến.
=>Mẹ nó, tôi muốn mắng người, vừa mới nói câu Dư Hân Khiết không thích hợp, liền có một đại fan ở Weibo mắng tôi, cmn tôi cứ cảm thấy không hợp, dám cắn tôi?
......!
Bình luận lâu biến thành fans Dư Hân Khiết và fan nguyên tác xé nhau, cực kì náo nhiệt.
Nhạc Thanh Dao nhìn những bình luận mắng Dư Hân Khiết, cảm thấy thể xác và tinh thần sảng khoái.
Còn nghĩ có nên đăng ký một cái nick phụ hay không, giúp fan nguyên tác nói mấy câu.
"Thanh Dao Thanh Dao."
Lưu Mộng Kỳ vỗ vỗ bả vai cô, "Cậu xem, người mặc quần bơi màu xanh biển kia."
Nhạc Thanh Dao nhìn theo hướng ngón tay của cô ấy, thấy được một người đàn ông thân hình cao lớn khoảng hơn 40.
Lưu Mộng Kỳ cười, "TGĐ chi nhánh điện ảnh của tập đoàn Truyền Kỳ, tên là Sở Vĩ Hào, nghe nói đã ly hôn mấy năm, hiện tại còn chưa có bạn gái."
Công ty chi nhánh điện ảnh của tập đoàn Truyền Kỳ, vậy chính là cấp dưới củaTiêu Chính Vũ.
"Có con chưa?" Nhạc Thanh Dao nói.
"Có một con gái đang học trung học."
"Hiểu rõ vậy, cậu có hứng thú?" Nhạc Thanh Dao nhướn mày.
Lưu Mộng Kỳ cười đắc ý, "Nói cậu nghe, mình lướt qua một vòng, trừ bỏ Tiêu tổng nhà cậu, thì dáng vẻ người này cũng không tệ lắm, tuy rằng từng ly hôn, nhưng cũng xem như độc thân, so ra coi như là ông chú chất lượng cao."
Nhạc Thanh Dao khóe miệng giật giật, "Cậu để ý đã bao lâu?"
"Không bao lâu, chính là vào bữa tiệc sinh nhật lão tổng lần trước, cùng hắn nói mấy câu." Lưu Mộng Kỳ tháo kính râm, "Mình đi trước chào hỏi cái."
"Đi đi."
Lưu Mộng Kỳ đứng lên, qua đi cùng Sở Vĩ Hào chào hỏi.
"Sở tổng, trùng hợp vậy, anh cũng tới đây bơi hả."
Sở Vĩ Hào xoay người lại cười cười, "Đã lâu không rèn luyện, tìm một chỗ vận động vận động."
"Anh đi một mình sao?"
"Đúng vậy."
Lưu Mộng Kỳ cười cười, "Cùng bơi không."
"Có thể."
"Sở tổng, đã lâu không gặp." Bên cạnh có giọng nói truyền đến, Lưu Mộng Kỳ quay đầu lại, thấy khuôn mặt đáng hận của Dư Hân Khiết.
Sở Vĩ Hào rất bất ngờ, "Là Hân Khiết à, đã lâu không gặp."
Dư Hân Khiết nhẹ nhấp môi, hơi cười là có thể câu hết hồn đám đàn ông xung quanh.
Sở Vĩ Hào cũng rất nhiệt tình với cô ta, Dư Hân Khiết xấu hổ cười.
"Muốn tìm một chỗ ngồi hay không?"
"Có thể, cầu mà không được đâu."
Lưu Mộng Kỳ cảm thấy mình như không còn tồn tại, trắng liếc Dư Hân Khiết, một lần nữa về tới ghế.
Ngồi xuống cầm ly chanh mật ong của Nhạc Thanh Dao uống, trong bụng có lửa giận, uống nước lạnh cũng không hết được.
"Tiện nhân." Lưu Mộng Kỳ nhỏ giọng mắng.
Nhạc Thanh Dao thấy được toàn bộ quá trình, an ủi cô nàng, "Đừng nóng giận, không đáng."
"Vừa rồi cậu cũng thấy đó, cô ta chính là cố ý."
"Vậy chúng ta cũng cố ý một lần?" Nhạc Thanh Dao nói
Lưu Mộng Kỳ đột nhiên nghĩ đến, Nhạc Thanh Dao còn có một thân phận bị công chúng biết, đó chính là bạn gái Tiêu tổng tập đoàn Truyền Kỳ.
Mà Sở Vĩ Hào cũng chỉ giám đốc chi nhánh điện ảnh của tập đoàn Truyền Kỳ.
Bên kia, Dư Hân Khiết cùng Sở Vĩ Hào vừa nói vừa cười mà đi tới cửa hàng gần đó, mới vừa ngồi xuống, hàn huyên vài câu.
Nhạc Thanh Dao đi vào cửa hàng, "Xin chào, lại cho tôi một ly chanh mật ong, cảm ơn."
Nghe được giọng nói, Sở Vĩ Hào và Dư Hân Khiết đều nhìn lại đây.
Nhạc Thanh Dao cũng nghiêng nghiêng đầu, chào hỏi bọn họ.
Sở Vĩ Hào đương nhiên nhận ra Nhạc Thanh Dao, nói: "Hóa ra Nhạc tiểu thư cũng ở chỗ này."
"Tới thư giãn chút."
Sở Vĩ Hào nhìn chung quanh, "Nhạc tiểu thư đi một mình hay là cùng Tiêu tổng?"
"Tiêu tổng gần đây bận, tôi đi cùng bạn."
Lưu Mộng Kỳ lúc này lại đây, "Thanh Dao, chanh mật ong của mình đâu?"
Sở Vĩ Hào nhìn Lưu Mộng Kỳ lại nhìn Nhạc Thanh Dao, "Hai người cũng quen biết?"
Nhạc Thanh Dao khoác cánh tay Lưu Mộng Kỳ, "Không chỉ chỉ quen biết chúng tôi còn là bạn thân."
"Thì ra là thế."
Dư Hân Khiết thấy Sở Vĩ Hào vẫn luôn cùng Nhạc Thanh Dao nói chuyện thì âm thầm cảm thấy xấu hổ.
Lưu Mộng Kỳ nhìn chằm chằm vẻ mặt xấu hổ của Dư Hân Khiết, trong lòng dào dạt đắc ý.
Tiêu Chính Vũ và nhà làm phim Trần Dự Chung của 《Ánh rạng đông ngày sau 》gặp mặt ở một tiệm cơm Tây.
Tiêu Chính Vũ bàn chuyện kinh doanh không thích quanh co lòng vòng, ngồi xuống liền đi thẳng vào vấn đề.
"Nguyên tác và kịch bản《Ánh rạng đông ngày sau 》tôi đều đã xem, tình tiết thực sự hấp dẫn." Tiêu Chính Vũ nói.
Trần Dự Chung cười cười, "Có thể được Tiêu tổng tán thưởng làm nhà làm phim thực vui mừng."
"Trước mắt tiến độ đến bước nào?"
"Giai đoạn trước công tác coi như gần xong, trước mắt tài chính còn có chỗ hổng." Trần Dự Chung nhìn Tiêu Chính Vũ, "Không biết Tiêu tổng có nguyện ý giúp đỡ?"
"Đoàn phim dự toán đại khái nhiều ít?"
"Trước mắt chi phí sản xuất và thù lao cho diễn viên đóng phim dự toán đại khái 8000 vạn."
Tiêu Chính Vũ trầm ngâm một lát, "Gần bằng một bộ phim khoa học viễn tưởng, dự toán này hơi nhiều."
Trần Dự Chung thở dài một hơi, "Cũng không có biện pháp nào, hiện tại diễn viên có chút danh tiếng ra giá đều không ít."
"Diễn viên đã định rồi?"
Trần Dự Chung nói: "Cao Nghị đã chọn rồi, chỉ là tạm thời mới bàn bạc, còn chưa kí hợp đồng."
Tiêu Chính Vũ cầm ly rượu vang đỏ nhấp một ngụm, mới nói: "Một bộ phim điện ảnh hay không nhất định phải diễn viên nổi tiếng diễn."
" Ý Tiêu tổng là."
"Bộ tiểu thuyết này có thị trường nhất định, nếu điện ảnh hóa, quay tốt thì hiệu quả và lợi ích sẽ tốt, còn không tốt, ngược lại sẽ khiến fans nguyên tác chán ghét." Tiêu Chính Vũ nói: "Kịch bản là chết, nhân vật là sống, một bộ phim có tốt hay không có quan hệ rất lớn với diễn viên."
Trần Dự Chung nghiền ngẫm ý tứ Tiêu Chính Vũ nói những lời này, trước sau vẫn không nghĩ ra, "Ý Tiêu tổng là?"
"Tôi có thể đầu tư, chỉ là,có yêu cầu."
Nghe được có thể đầu tư, Trần Dự Chung vui sướng mà cười, "Tiêu tổng cứ nói."
"Nam nữ chính phải qua thử vai, lựa chọn hình tượng thích hợp với nguyên tác nhất."
Trần Dự Chung ở giới giải trí lăn lộn nhiều năm, nói nhiều như vậy, cũng đại khái hiểu đucowj ý của Tiêu Chính Vũ, "Xem ra là Tiêu tổng đã chọn được người thích hợp."
Tiêu Chính Vũ nói rõ: "Bạn gái tôi rất thích bộ tiểu thuyết này.".