Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Chương 151: Hồi Cuối 7





“Bọn khốn kiếp các ngươi!!”Sau một vài phút bị những trụ cột vây công liên tục đả thương thì Muzan cũng đã chớp lấy thời cơ, trong nháy mắt liền hồi phục lại một cánh tay, rồi bắt đầu tiến hành phẫn nộ phản công.Hắn lúc này quả thật là có chút bó tay bó chân, liên tục chịu lấy hai lần đả kích tinh thần của Gin đã khiến hắn phải chiến đấu trong trạng thái không được tỉnh táo, có thể thấy độ chính xác và tốc độ của những cú vung roi của hắn đã giảm xuống một cách rõ rệt.Dù cho những cú vung roi này vẫn còn rất nguy hiểm đối với 6 vị trụ cột cùng bộ 3 Tanjirou, vì chúng dần dần đã bắt đầu có thể kích thương được bọn hắn.Nhưng nhìn chung đều là những vết thương không chí mạng, đa phần chỉ là những vết chém nhỏ tựa như trầy xước, và dính phải máu độc của Muzan mà thôi.Lại thêm có ưu thế về số lượng, mỗi một người đều là “thân kinh bách chiến” nên kinh nghiệm cũng kỹ xảo đều rất linh hoạt cùng xảo trá, mặc cho Muzan đã hồi phục lại cơ thể, nhưng các kiếm sĩ vẫn là dựa vào sự phối hợp ăn ý cùng nhuần nhuyễn mà liên tục có thể chém rụng những “xúc tua” của hắn.Bởi vì luận chiến đấu thì Muzan vẫn chỉ là một “con gà” mà thôi, cái hắn dựa vào chính là tính chất bất tử của mình cùng với các khả năng siêu phàm của một chúa quỷ.Thế nhưng không thể không nói, đây chính là ví dụ điển hình của sự nghiền ép về sức mạnh cùng thiên phú a.Mặc dù trong cuộc đời dài dăng dẳng của mình, hắn hẳn chưa có đến 10 cuộc chiến, cũng không màng nghiên cứu thêm thứ gì về nghệ thuật chiến đấu, nhưng Muzan lúc này đã dần dần thích ứng được với nhịp độ của trận đấu rồi.“Cút!!!”Roẹt…roẹt…!Ầm…ầm!Hàng loạt những vết chém màu đỏ đột nhiên dày đặc xuất hiện và tàn phá khắp nơi trên đất, khiến cho các trụ cột không thể không lùi về phía sau tránh né mũi nhọn.“Mặc dù bị chiếm tiên cơ nhưng Muzan vẫn quá mạnh, vậy mà người kia lại có thể đánh tay đôi với loại quái vật này trong hơn 1 giờ đồng hồ.

Mà lại còn có thể gây thương tích và đè lên đánh trong đoạn thời gian ngắn nữa.”Xà Trụ Obanai dùng đao chắn ở trước ngực, cả người xuất hiện một vài vết xước toé máu, bị lực lượng vung roi của Muzan chấn động bay người ra đằng sau, trong lòng không khỏi có chút kinh thán thầm nghĩ.Sau đó hắn lại liếc nhìn ở một bên đang trong trạng thái [Hắc Thiểm] gần như là đại triển thần uy Mitsuri một cái, rồi nói thầm: “Mitsuri đi theo hắn cũng rất tốt, ít nhất nàng hiện tại đã mạnh lên rất nhiều…đòn đánh của nàng thậm chí còn có hiệu quả hơn cả mình.”Trong suốt thời gian Mitsuri gia nhập Quân Đoàn Diệt Quỷ và trở thành trụ cột, ngoài các cuộc họp giữa các trụ cột ra, thì số lần hắn cùng nàng gặp mặt hẳn còn chưa đếm qua số lượng ngón tay trên 1 bàn tay đi.Và hắn phải công nhận hắn là có chút thích nàng, bởi vì khi lần đầu gặp mặt, nàng cũng không có để ý đến ngoại hình quái dị của hắn, mà trò chuyện như một người bình thường, điều này khiến hắn cảm giác rất tốt.Thế nhưng, có vẻ như, hắn cuối cùng cũng chỉ là người đến sau mà thôi.Đang lúc Obanai có chút phân thần thì dị biến phát sinh…Một cái “xúc tua” lấy tốc độ nhanh như chớp chém về phía hắn.Phốc!!“Cẩn thận a, Iguro-san!”— QUẢNG CÁO —Chỉ là cái “xúc tua” kia còn chưa kịp đánh trúng hắn thì đã bị một thân ảnh tóc hồng chém đứt, sau đó chỉ thấy Mitsuri lướt qua trước mặt hắn rồi nhắc nhở một câu.Obanai nhìn theo bóng lưng của nàng một chút rồi lẩm bẩm: “Nếu như ta có kiếp sau, và có thể gặp được ngươi khi cơ thể của ta mang lấy dòng máu của một người bình thường, thì ta sẽ không nhu nhược mà buông bỏ như thế này nữa.”Vừa dứt lời hắn ngay tức khắc liền phóng tới phía trước, tiếp tục trận chiến.Thời gian chậm rãi trôi qua.10 phút…15 phút…30 phút…1 giờ.Mặc dù thời gian đầu bên phái các trụ cột luôn dựa vào lợi thế đông người mà chiếm ưu thế trước Muzan, nhưng dần dần thể lực của bọn hắn bắt đầu có chút theo không kịp tiêu hao.Đứng trước mặt chính là một Kibutsuji Muzan có thể lực gần như là vô hạn khi so sánh với con người và không thể chết dù cho có chặt đầu hay đánh nát người đi chăng nữa, thì bọn hắn quả thật chính là bệnh thiếu máu a.Chơi không nổi.Một giờ trôi qua dần dần có người đã gục vì sức lực theo không kịp, đó chính là bộ ba Tanjirou, Kanae và Mitsuri, những người không có lợi thế quá nhiều về thể lực.Nhất là Tanjirou, bởi vì đeo bông tai Hanafuda mà liên tục bị Muzan nhằm vào, khiến cho hắn bị trúng độc trầm trọng rồi gục xuống đầu tiên, sau đó được Zenitsu mang ra ngoài trị liệu.Nhưng cũng rất may mắn là Yushirou cũng ở gần đó và nhanh chóng giúp hắn giải độc.


Nên dẫn tình trạng không đến nổi tệ như trong nguyên tác.Riêng cô nàng Mitsuri thì dù sức mạnh rất tốt, thể lực cũng rất nhiều, nhưng do vừa liên tục phải sử dụng [Hắc Thiểm] nên nàng hiện tại đã cực kì mất sức và cũng bị lôi ra ngoài để trị liệu vết thương cùng nghỉ ngơi.Cuối cùng, toàn trường chỉ còn có Nham, Phong, Thuỷ, Xà bốn người mang lấy thân thể nặng nề, khắp nơi đều là trầm trọng thương tích đau khổ chèo chống đến hiện tại.“Lũ ngu xuẩn các ngươi sớm muộn gì cũng phải chết mà thôi a.

Thật là ngu khi nghĩ rằng các ngươi có thể đánh bại được ta tại trong pháo đài này!”Kibutsuji Muzan cười lạnh nhìn về phái bốn đạo thân ảnh máu me đầy mặt ở đối diện nói.Nhưng thật ra ở bên trong nội tâm của hắn thì âm thầm nghĩ ngợi: “Cái tên kia chạy đi đâu mất rồi?”Đúng vậy.Trong lúc hắn cùng các trụ cột đang quần nhau thì bất tri bất giác thân ảnh của Gin đã biến đi đâu không thấy, khi phát giác ra được chuyện này, hắn lại càng thêm cẩn thận chú ý xung quanh rồi.Cũng vì chuyện này mà cho đến hiện tại hắn vẫn chưa thật sự giết được một trụ cột nào cả, đơn giản là vì tâm lực của hắn bây giờ phải chia ra tận 3 phần a.Một phần là để ức chế cơn đau đến từ hai lần đả kích tinh thần của Gin, hai là đánh nhau với các trụ cột và cuối cùng là phải chú ý xung quanh để đề phòng Gin đánh lén.Nhìn bên ngoài thấy hắn hiện tại đang đè lên đánh bốn vị trụ cột phong quang vô hạn vậy thôi, chứ thật ra trong lòng của hắn đang cực kì nâng cao cảnh giác.Bởi vì còn có một kẻ cực kì mạnh mẽ đang núp trong bóng tối rình rập hắn đâu.— QUẢNG CÁO —…Mà kẻ mà Muzan luôn đề phòng, hiện tại đang ngồi ở trong một căn phòng nào đó cách chiến trường khoảng 300m.Lúc này bên trong căn phòng, có 3 thân ảnh 1 nam 2 nữ đang ngồi đang ngồi đối diện với nhau, ba người ngày chính là Gin, Tamayo cùng với Musaki.


Về phần Shinobu thì đã chạy đi trợ giúp Yushirou trị thương cho những người khác rồi.“Nàng thế nào rồi?”Gin nhìn thiếu nữ đang ngủ say ở trước mặt rồi cẩn thận hướng về Tamayo dò hỏi.“Không có việc gì, nàng chỉ là đang ngủ mà thôi.


Mà quan trọng là ngươi tại sao lại chạy tới đây? Chẳng phải còn có trận chiến bên kia sao?”Tamayo nghe hắn hỏi liền lập tức mở miệng trả lời, nhưng sau đó lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn rồi hỏi ngược lại.“Nghe Shinobu nói các ngươi đang ở đây nên ta liền chạy qua xem một chút, cũng tiện thể doạ Muzan một cái.

Phải biết một lần bị rắn cắn 10 năm sợ dây thừng a, huống chi hắn bị ta cắn tận 2 lần.


Khi không thấy ta ở đó hắn sẽ phải phân tâm chú ý động tĩnh của ta một chút đâu.”Đối với nàng nghi hoặc, hắn cũng chỉ là mỉm cười một cái rồi giải thích.Với cái tính cách của Muzan, hắn chắc chắn rằng khi không thấy hắn thì nội tâm của tên kia cũng sẽ thấp thỏm không yên đi.Không tin thì nhìn lại chuyện suýt bị giết trong quá khứ của chúa quỷ a, khi gặp lại Yoriichi trong [Hư Giới] thì xém chút nữa liền bị doạ ra nước tiểu đâu.Sau khi giải thích xong thì hắn ngồi lại thêm một chút ngắm lấy Ruri để cho thoả mãn nỗi nhớ trong hơn 900 năm của mình, và trò chuyện cùng Tamayo, Musaki hai người một lát.Cuối cùng tầm khoảng 10 phút sau, hắn mới có chút không bỏ mà xách cái mông rời đi, trở lại chiến trường bên kia.“Ngạch, hành động của ngài ấy có phải là hơi có chút thái quá không, Tamayo-sama?”Musaki lúc này khoé miệng hơi co lại rồi quay sang hỏi lấy Tamayo, bởi vì nàng nhìn thấy tổ tiên của mình, liên tục vuốt ve khắp người của Ruri-sama a.“Hẳn là hắn tới bây giờ cũng có chút không thể tin được là nàng còn sống đi, mà vuốt ve cũng là hành động thể hiện sự yêu thương của hắn, nên ngươi đừng thấy lạ.”Tamayo nghe xong chỉ là mỉm cười đơn giải giải thích một câu.Còn về phần chuyện vuốt ve kia, thì lúc hai người âu yếm, hắn cũng rất thích vuốt cái mông của nàng đâu.“À…vậy sao? Cũng giống ta thích vuốt ve thanh đao của mình nhỉ?”“Ngươi hiểu như vậy cũng được.”…Quay trở lại chiến đấu bên này.— QUẢNG CÁO —Sưu!Đang lúc Muzan liên tục áp đảo và gây ra thương thế cho các trụ cột, thì bổng dưng có một đạo hắc tuyến xuất hiện từ đằng xa lao tới với tốc độ cực nhanh.Trong nháy mắt thời gian đã tiếp cận được Muzan.“Các ngươi lui ra ngoài đi, chuyện còn lại để cho ta!”Gin vừa mới áp sát Muzan, ngay tức khắc liền một đao chém xuống, sau đó liền hướng về phía Gyomei đám người hô một tiếng.“Cuối cùng thì ngươi cũng xuất hiện!”Muzan khi nhìn thấy Gin thì hai mắt vốn đang lạnh nhạt liền biến thành lạnh lẽo đứng lên, sau đó cũng không do dự mà vung những cái “xúc tua” đi qua.Chỉ thấy thân thể của Gin ngay tức khắc bị cắt nát thành hàng trăm mảnh, thế nhưng Muzan cũng không làm ra biểu hiện vui vẻ, mà trái lại hắn còn cau mày một cái…“Là ảo ảnh!? Ta vậy mà đã không thể phát giác ra được thật giả? Cảm giác của ta bị hạ xuống sao?”Muzan bắt đầu cảm thấy có chút không ổn, phải biết ban đầu khi Gin sử dụng [Ảo Ảnh] là hắn cũng có thể phát giác ra được a.Thật ra đây là do hắn bị Gin gọt mất hơn nửa tinh thần lực và không có thời gian để phục hồi nên mới dễ dàng bị trúng chiêu như vậy.Mà Gin dù cho ban đầu hắn tiêu hao nhiều hơn Muzan, kể cả về tinh thần lẫn năng lượng, nhưng vì hắn có một cái “trái tim đặc biệt” cộng thêm đã hấp thụ Nakime từ trước để làm nguồn năng lượng dự trữ nên hắn hồi phục rất nhanh.Lúc này…Phốc xuy!Thân thể Muzan bị một đạo trảm kích đen kịt của Gin chém thành hai nửa, nhưng sau đó rất nhanh liền lành lại.“Mặc cho ngươi chém ta bao nhiêu lần đi chăng nữa, chỉ cần còn ở trong pháo đài thì sẽ không thể nào giết được ta a!”Muzan nở ra một nụ cười âm lãnh nhìn về phía thân ảnh vừa hiện ra ở trước mặt, dùng ngữ khí lạnh lùng pha trộn với một chút chế giễu đối với hắn nói.“Ngươi nói đúng, nếu cứ mãi chém ngươi như thế thì ta không thể nào giết được ngươi đâu.

Cho nên…ta đã tìm ra phương pháp khác a.”Đối diện với sự chế giễu của Muzan, Gin cũng không có để ý mà chỉ là cười nhạt một tiếng, sau đó liền xông thẳng tới áp sát hắn, mặc cho trước mặt chính là vô số tàn ảnh những cái “xúc tua” sắc bén.“Hừ, muốn chết!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.