Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Chương 174: 174: Thần Và Quỷ





Lúc này ở bên ngoài.
Trên tế đàn, vẫn còn đang liên tục gọi lấy tên của Mikasa Gin đột nhiên thấy nàng mở ra hai mắt nhìn mình, liền vui mừng nói: “Ngươi cuối cùng cũng tỉnh.”
“A…Bạch…”
Trong lúc mơ màng, nàng giơ lên cánh tay già nua muốn chạm vào khuôn mặt của hắn một cái.
Chỉ là bàn tay còn chưa với tới thì bỗng nhiên dừng lại tại không trung, rồi lại một lần nữa lâm vào trong hôn mê.
“Huh? Uy Mikasa!”
Gin dùng cái tay vừa mới hồi phục lại của mình, chộp lấy cánh tay của nàng để nó không bị rơi xuống đất, rồi hô lên.
“Xem ra chỉ còn cách biến nàng thành quỷ…”
Hai đạo lông mày của hắn nhíu chặt lại, âm thầm quyết định.
Dù sao thì cưỡng ép hoá quỷ cũng không phải là chuyện tốt, hậu quả chính là trí nhớ bị mất hết, nên lúc đầu hắn còn dự định chờ nàng tỉnh lại nói.
Nhưng tình trạng hiện tại của Mikasa thật sự là quá đáng lo, hắn không thể để mặc nàng như vậy được nữa, chỉ có biến nàng thành quỷ thì hắn mới có thể nắm được tình trạng của nàng.
Đang lúc hắn muốn truyền máu của mình vào cơ thể già yếu kia thì đột nhiên có một âm thanh lạnh nhạt ở sau lưng vang lên, khiến cho động tác của hắn phải dừng lại: “Lần đầu chính thức gặp mặt…chúng ta tại sao không đi tới nơi khác để tâm sự nhỉ?”
“Ngươi…chính là kẻ đã lén lút gặp mặt Ruri sao?”
Gin cảm giác được một cỗ khí tức bất an đặc trưng phát ra từ sau lưng của mình, liền dùng ngữ khí nhàn nhạt đáp.
“…”
Thế nhưng người ở đằng sau cũng không có đáp lại.
Không gian lâm vào trong tĩnh mịch.
Oanh! Sưu!
Sau đó, chỉ thấy vách tường của ngôi đền bổng nhiên nổ tung, hai đạo bóng đen lấy tốc độ mắt thường không thể bắt kịp cực tốc bay ra ngoài, hướng về phía thành phố bay đi.
Gin thấy người thanh niên trước mắt dường như không có gánh nặng một dạng dùng hai tay đỡ lấy một cước của mình, cũng không tỏ ra biểu cảm gì, khi hai chân vừa tiếp đất, hắn tay phải hướng về hư không chộp một cái.
Một cái lỗ đen tại lăng không xuất hiện, sau đó một cái chuôi đao từ bên trong cấp tốc trôi ra rơi vào lòng bàn tay của hắn.
Động tác cấp tốc mà liền mạch, tay phải cầm đao từ bên dưới hướng ngược lên trời, chém một cái…
Ong------!

Chỉ thấy màn sương mù ngay lập tức bị một đạo trảm kích đen kịt cao 3m tách ra làm đôi, mặt đất bị cắt thành một cái rãnh lớn dài 20m.
Về phần kẻ đã lãnh trọn một đòn kia thì chỉ bị đẩy lùi ra đằng sau vài chục mét, tay hắn lúc này đang nắm lấy một thanh đao dài 2m được vô số lôi điện tụ thành chắn ở trước người.

Toàn thân cũng không mang lấy một chút thương tích nào khác.
“Một con quỷ mà có thể đơn giản đánh ra một đạo trảm kích như thế thì ngươi cũng khá đấy.

Xem ra ngươi cũng không có ỷ lại vào sự bất tử của mình.”
Người thanh niên cơ thể điện quang lấp loé nhìn về thân ảnh tóc trắng đang cầm thái đao ở trước mắt, lạnh nhạt nói.

— QUẢNG CÁO —
“Lôi điện? Ngươi sẽ không phải là lôi thần đi? Hoặc là một vị thần nào đó liên quan đến lôi đình?”
“À đúng rồi, chúng ta còn chưa chính thức giới thiệu nhỉ? Ta gọi là Susanoo-no-Mikoto, những thứ về ta thì hẳn đã có trong truyền thuyết lưu truyền, mà…ngươi không biết cũng chẳng sao.”
Nghe thấy câu hỏi của Gin, Susanoo cũng là đột nhiên nhớ ra, rồi bình thản nói.
“Susanoo-no-Mikoto? Xem ra ta là gặp phải đại thần a, mà bộ dạng hiện tại của một đại thần như ngươi, không khỏi có chút không hợp với cái tên đó đâu.”
Gin nghe được cái tên này cũng có chút kinh ngạc, bởi vì hắn không nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh một trong tam trụ thần trong thần thoại Thần Đạo Nhật Bản lại yếu như vậy.
Đương nhiên yếu ở đây chỉ là yếu so với trong truyền thuyết lưu truyền mà thôi.
“Ngươi nói không sai…trạng thái của ta hiện tại là đang chạm đáy cốc, nhưng dù là vậy thì sao? Ta cũng không phải một con quỷ hạ đẳng như ngươi có thể đánh bại được.”
Susanoo vừa dứt lời, thì thân ảnh của hắn liền tựa như bọt biển một dạng tan biến trong không khí.
Khi Susanoo vừa biến mất, tâm thần của Gin liền lập tức phát ra cảnh báo, vô số tế bào cảm giác của hắn điên cuồng cảm nhận những ba động xung quanh.
Đột nhiên ngay tại trước mắt hắn, thân hình của Susanoo liền hiện ra, 2m lôi điện đại thái đao hướng về phía hắn vung lên.
Không phải là đánh bất ngờ sau lưng, cũng không phải đánh lén, mà chính là một đòn trực diện, một cú vung đao ẩn chứa vô tận lôi đình ở bên trong.
Gin nhìn lấy một đòn hướng mình đánh tới, toàn thân cũng là bốc lên hắc khí, hai tay nâng đao trảm xuống ngăn cản.
Oanh!
Rắc…rắc…!

Đao chạm đao…mặt đất nứt toác.
Vô số lôi đình hướng ra xung quanh “lách tách” vươn vãi.
Không gian 20m tràn ngập các hạt điện tích sáng chói.
Mặt đất đen kịt một màu hắc khí.
Đây là một lần có thể nói là dùng hết sức để va chạm, ít nhất trong trạng thái chưa hóa quỷ này, Gin là dùng hết sức mình.
Vù…vù…
Cường độ cực kì mạnh mẽ sóng xung kích cuốn bay tất cả bụi đất, thậm chí là các dãy nhà tại bán kính vài chục mét xung quanh con đường lấy vị trí của bọn hắn làm trung tâm cũng theo đó bị cuốn bay đi.
Khiến cho hàng loạt người dân từ trong giấc ngủ tỉnh lại, hốt hoảng hô hoán, có khi là gào thét ầm ĩ vì bị các vật dụng đè lên người.
Thế nhưng những điều này cũng không khiến cho hai vị, một thần một quỷ kia phân tâm.
Trái lại bọn hắn càng thêm đầu nhập vào trận đấu, bởi vì lần đọ sức này cả hai cũng đã cho ra được đánh giá của đối phương.
Ngay lúc cả hai bên lâm vào trong thế cân bằng thì…
Susanoo toàn thân bổng dưng sáng lên, cả người hiện ra lít nhít các đường vân thần thánh trải dài khắp tứ chi.

Đôi mắt thần quang bùng nổ, khí cơ trên người ngay tức khắc thay đổi càng thêm cuồng bạo, lực lượng thẳng tắp tăng lên ép cho cả người Gin không nhịn được mà chùng xuống, mặt đất dưới chân chịu không nổi mà bắt đầu sụt lún.

— QUẢNG CÁO —
Mà Gin khi cảm nhận được sức nặng thẳng tấp phi thăng thì cũng biết bản thân không thể tiếp tục như vậy nữa.
“Cũng ghê gớm đấy, nhưng bao nhiêu đây là không đủ để ta khuất phục a Thần!”
Gin cười nhạt một tiếng rồi thở ra một luồng khói đen nói.
Lúc này…
Trong đôi mắt thần quang sáng chói của Susanoo nhìn lấy thân thể đang bị mình ép cong xuống dưới đất bỗng dưng biến đổi.
Chỉ một cái nháy mắt thời gian sau đó, hắn cảm nhận được một đạo cự lực bắt đầu từ bên dưới sinh ra chống trả lại chính mình, mà đạo lực lượng này vẫn đang không ngừng gia tăng lên.
Cho đến khi hắn không nhịn được mà bị đẩy ra lùi về đằng sau một bước.

“Ngươi…thật khác biệt…”
Susanoo hai mắt lóe lên một tia kinh ngạc nhìn về phía trước khẽ hô lên một câu.

Thế nhưng biểu cảm trên gương mặt của hắn vẫn là không có cảm xúc ba động, trong khoảnh khắc hắn bị Gin hất ra trong nháy mắt, hắn ngay lập tức lấy lại sự cân bằng.

Lợi dụng quán tính lực lượng của Gin, thuận thế dẫn đạo lực lượng lại một lần nữa đao vung từ dưới chém lên.
Rẹt…rẹt…
Vù…vù…
Một đao lần này rất khác, không chỉ có ẩn chưa khủng bố lôi đình, mà nó lại còn kéo theo một quyền năng khác của Susanoo nữa…
Đó chính là vô tận bão tố…
Ùng…ùng…
Theo một đao này vung lên, chỉ thấy khí lưu xung quanh thân đao bắt đầu nhộn nhạo.

Chưa tới 1 giây thời gian, một cái lốc xoáy khổng lồ trong nháy mắt hình thành, bên trong nó len lỏi hằng hà sa số điện tích đang lưu chuyển tỏa ra một luồng năng lượng khủng khiếp.

Chỉ cần còn là mang thân xác huyết nhục mà tiến vào trong đó thì chắc chắn sẽ bị vô tận lôi đình kia đốt cháy thành tro trong nháy mắt, hoàn toàn không có một tia chống trả.
Ong-----!
Thế nhưng khủng bố như thế lốc xoáy lúc này lại bị một đạo hắc mang xẻ ra làm đôi, chẳng những thế, đạo hắc mang này vẫn còn mang lấy dư thừa lực lượng thẳng tắp hướng về phía Susanoo đánh tới.
Susanoo tuy sau khi đánh ra một đòn kia cũng đã lùi về phía sau, nhưng khoảng cách vẫn còn quá gần, cộng thêm thời gian đòn đánh của hắn bị phá quá ngắn ngủi, dẫn đến đạo hắc mang ở đối diện có thể nói là 1 đòn đầy bất ngờ hiểm hóc dành cho hắn.
Sưu!!!
Ầm…ầm…
Thân thể Susanoo tựa như một quả bóng hơi một dạng bị đập bay ngược về sau hóa thành một tia lam quang đụng nát hàng loạt căn nhà.
Tại những nơi mà hắn đụng nát kia, ngay bên dưới mặt đất bắt đầu thấm đỏ vô số máu tươi, có thể thấy mỗi căn nhà mà hắn đụng nát chí ít đều có một sinh mạng mất đi.
Đây là chưa kể đến sự phá hoại của cái lốc xoáy khổng lồ khi nãy, dù chỉ ngắn ngủi xuất hiện vài giây, nhưng sức hủy hoại của nó cũng không phải tầm thường.

— QUẢNG CÁO —
“Hou~ được đấy…”
Susanoo sau một hồi bay ngược, nhưng hắn lại chưa từng ngã xuống, hai chân vẫn đứng vững trên mặt đất nhìn lấy lòng bàn tay đã bị rách và ướt đẫm máu tươi của mình một cái rồi nói.

Sau đó hắn liền di dời ánh mắt liếc nhìn bóng người cao lớn tựa như là ma thần một dạng đang chầm chậm đi tới ở phía trước.
Gin bộ dạng lúc này đã thay đổi rất nhiều.
Chiều cao của hắn hiện tại đã đạt đến 3m hơn, thân thể tuy cơ bắp săn chắc không có một tia mỡ thừa nhưng nhìn lại rất thon gọn.
Tay hắn lúc này cầm theo một thanh dài gần 3m đại cốt đao, đây chính là xương của bản thân hắn bao trùm lên thanh Zanto Tsurugi của mình mà tạo thành, tương tự như những sợi cốt thứ ở sau lưng vậy, chỉ là cách ứng dụng có chút hơi khác mà thôi.
Dù sao thì việc tiến hoá thành chúa quỷ đã cho phép hắn thao túng cơ thể của mình một cách hoàn hảo, nên việc thay đổi độ cứng của 1 bộ phận xương và sử dụng chúng để làm vũ khí thì cũng không quá khó.
Lúc trước Muzan cũng làm được chứ đừng nói là hắn hiện tại.
“Ta tự hỏi đã có chuyện gì xảy ra với cơ thể của ngươi.

Dù ngươi có tiến hoá hay gì đi chăng nữa thì chân huyết của con đại xà kia cũng không thể làm được những thứ này đâu?”
Susanoo đột nhiên bắt đầu đối với sự biến đổi của Gin sinh ra hiếu kì.
Bởi vì loài quỷ vốn là từ máu huyết của con đại xà tám đầu ẩn chứa kinh khủng bất tử tính mà hắn đã từng chém giết, được hắn tinh lọc qua một lần và cộng thêm một số lời nguyền vào mà tạo thành.
Với cương vị là đấng tạo hoá, hắn đối với tiềm năng của loài quỷ là có một nhận thức rõ ràng.
Thế nhưng lúc này hắn đối với con quỷ trước mắt này vậy mà có chút nhìn không thấu.
Lời nguyền mà hắn áp đặt lên loài quỷ đã hoàn toàn biến mất trong cơ thể của tên trước mắt này, con quỷ này hầu như đã biến thành một giống loài mới và hoàn mĩ hơn rất nhiều.
Hắn có thể đả thương được Gin và khiến cho tốc độ hồi phục bị chậm lại một phần là do hắn có đẳng cấp cao hơn nhiều lần, bản chất năng lượng trong cơ thể hoàn toàn nghiền ép nên mới có thể làm được như vậy.
Dù hắn hiện tại đang suy yếu nhưng nói cho cùng cũng là thần, nguồn năng lượng chính là thần lực, tất nhiên là ăn đứt cái gọi là linh lực mà Gin đang dùng rồi.
Nếu hai bên cùng một điểm xuất phát thì hắn không tự tin áp chế được con quỷ ở trước mắt a.
Đang lúc Susanoo phân thần suy nghĩ thì bổng dưng một bóng đen cao lớn đột ngột xuất hiện ở đối diện, một tay giơ cao 3 mét đại đao hướng về đỉnh đầu của hắn bổ xuống.
“Phân thần sao? Ngươi đang tự mãn quá đấy, Susanoo-no-Mikoto!”
Oành!!
Một âm thanh nổ lớn truyền tới.
Chỉ thấy tại vị trí mà Susanoo đang đứng, có một cột khói bụi đột nhiên bốc cao lên tận 20m trên không.
Mặt đất “ầm ầm” sụt lún cùng nứt toác, điên cuồng lan rộng ra phạm vi xung quanh.
Sau đó, trên mặt đất bỗng dưng xuất hiện hai đạo lưu quang nhanh chóng tách ra, rồi lại một lần nữa va chạm, xông thẳng lên bầu trời.

Đây chính là báo hiệu cho trận đại chiến giữa thần và quỷ chính thức được bật hết hoả lực..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.