Vương Bài Quân Bỉ: Ông Xã Kiêu Ngạo Sủng Có Thời Hạn

Chương 51: Tiến bộ



Báo bia viên chạy đến trước bia, nhìn hình dạng trên mặt bia, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc quái dị.

Y xoa xoa mắt, xác định bản thân không nhìn lầm, cuối cùng nuốt nuốt nước miếng, cao giọng hô: “Mười phát đạn 90 điểm!”

Ánh mắt đen láy của Dạ Lăng Mặc chợt lóe, giống như cũng hơi bất ngờ!

Trên tư liệu đều ghi thành tích xạ kích của Phượng Tử Hề rất kém cỏi, mà thành tích hiện tại lại bất ngờ tốt như thế!

Hắn vuốt ve chiếc cằm tinh xảo, mắt sâu thẳm mà thần bí nhìn về phía Phượng Tử Hề đang quỳ rạp trên mặt đất, không ai biết hắn suy nghĩ cái gì!

Phượng Tử Hề cảm giác có một ánh mắt cực nóng đang nhìn chằm chằm về phía mình, cô cũng chẳng cam lòng chịu yếu thế mà trừng lại đối phương, dường như đang nói: Có bệnh!

Khóe miệng Dạ Lăng Mặc hơi hơi gợi lên, đáy mắt lóe qua hứng thú, một người phụ nữ thú vị!

Doãn Thu mở rộng miệng, trợn mắt há hốc mồm nhìn phía trước, trong đầu giống như nứt ra một đóa hoa cực kì quyến rũ.

Chín mươi điểm, chín mươi điểm_____

Từ khi nào Hề Hề bắn giỏi như thế!

Khuôn mắt đám nữ binh vặn vẹo không tin, cảm thấy bản thân bị ảo giác rồi!

Cái người được nuông chiều từ bé, thân thể thì yếu ớt, tính tình lại kiêu căng, bắt kém đến rối tinh rối mù Phượng Tử Hề kia thế mà bắn được 90 điểm!

Nhưng dường như vẫn còn chưa đủ kích thích, giọng nói kích động của báo bia viên lại vang lên lần nữa: “Bên cạnh bia ngắm có hơn mười điểm nữa!”

“Bá ——” đám nữ binh trừng lớn mắt đồng thời nhìn về phía Phượng Tử Hề, trong đầu không ngừng xuất hiện lời báo bia viên nói.

Trái tim Doãn Thu nhảy nhảy, tâm trạng kích động không thể khống chế được, cô buông súng trong tay, đứng dạy, hung hăng ôm trầm lấy Phượng Tử Hề, giọng nói sôi sục nhiệt huyết lại mang theo tình cảm mãnh liệt: "Hề Hề, trước kia cậu cố tình giấu tài đúng không?"

Khóe miệng Phượng Tử Hề giật giật, đuôi mày khẽ nhíu, dùng sức đẩy cô nàng kia ra: "Do trưởng chỉ huy quá đẹp trai nên đã kích tất cả tiềm lực của tớ ra đấy!"

Nói như vậy, chắn là không khó lý giải đâu!

Đôi mắt sâu thẳm của Dạ Lăng Mặc nhìn về phía Phượng Tử Hề, ngay lúc mọi người không chú ý khóe miệng kéo kéo: “______”

Bản lĩnh trợn mắt nói dối của người phụ nữ này càng lúc càng lớn!

Mắt đám nữ binh tỏa sáng, nói như thế, trưởng chỉ huy cũng có thể giúp các cô phát huy hết tiềm năng rồi!

Từ Thanh Trạch chấn động nhìn bia, sau khi phản ứng lại, nhanh như gió xông ra ngoài, duỗi tay sờ sờ lên trên mặt tâm.

Một tân binh bắn mười phát đạn thế mà có thể bắn được 100 điểm, càng_______ càng không thể tưởng tượng chính là lại còn bắn ra hình trái tim luôn.

Dạ Lăng Mặc cũng thấy được hình trên bia, đôi mắt đen láy hiện lên tia kinh ngạc khó phát hiện ra, cô thật sự chỉ là một tân binh thôi sao?

Khuôn mặt Phượng Tử Hề xinh đẹp nở ra nụ cười tự tin, tay tạo thành chữ thập: “Doãn Thu, bắn trúng cũng không khó, thả lỏng một chút, tất cả chỉ cần dùng cảm giác!”

Lời này làm Doãn Thu có được tự tin xưa nay chưa từng có, cô nàng cười nhợt nhạt, mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra hai hàm răng trắng tinh, nặng nề gật gật đầu: “Ân, để tớ thử lại một lần!”

Phượng Tử Hề vỗ vỗ bả vai gầy yếu của Doãn Thu, tặng cho cô nàng dũng khí và năng lượng.

Doãn Thu quỳ rạp trên mặt đất, mắt hơi hơi nheo lại, trong lòng không ngừng cổ vũ chính mình, Doãn Thu, cố lên!

Vài giây sau, cô nhẹ nhàng hít một hơi, nhắm chuẩn hồng tâm, ngón trỏ giữ chặt cò súng.

“Phanh ——” tiếng súng thanh thúy vang lên trong không trung.

Sau khi bắn xong, cô nàng lại cảm thấy hóa ra cũng chẳng khó như tưởng tượng, trên mặt lộ ra ý cười vui vẻ, tiếp tục bắn thử.

Mười phát đạn lần lượt bắn xong, báo bia viên vội vàng chạy tới.

Sau đó, giọng nói đầy nội lực vang lên: “Mười phát đạn, tám mươi điểm!”

Tiếng nói vừa dứt, Doãn Thu đột nhiên bò dậy, kích động nhảy dựng lên, hô to: “Hề Hề, tớ tiến bộ rồi!”

Cô nhớ rõ lần trước một lần mười phát đạn chỉ đánh được năm mươi điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.