Vương Công Quý Tộc

Chương 45



Lúc về tới nhà, Jaejoong đã ngủ say, sờ sờ mái tóc cậu, Yunho bế cậu lên phòng, còn những chuyện khác sẽ có người lo.

Tuy nói Jaejoong không có những phản ứng của thai phụ, nhưng thực sự gần đây cậu ngủ rất nhiều.

Được nghỉ rất là thoải mái, nhưng nghĩ mãi cuối cùng vẫn phải đến trường.

Jaejoong thư thái nằm trên ghế sô pha mềm mại, tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương vang vọng khắp căn phòng, Changmin và Junsu vui vui vẻ vẻ chơi game, thường thường tranh cãi nhau thách đố nhau thắng thua một phen, Yoochun và Yunho ngồi trước máy tính giải quyết công việc của tập đoàn.

Yunho thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Jaejoong, xoa xoa huyệt Thái Dương, trong hoàn cảnh này mà cũng ngủ được, nhẹ nhàng lấy một cái chăn mỏng đắp lên người cho cậu, rồi ra hiệu cho Junsu và Changmin cho nhỏ tiếng một chút.

Hai thằng em thức thời, tắt máy game rồi một người lôi máy tính ra bắt đầu phân tích tình hình thị trường chứng khoán ngày hôm nay, một lôi sách giáo khoa ra đọc.

Junsu đọc đọc đọc, chốc lát lại gãi gãi đầu, chốc chốc lại mặt nhăn mày nhíu, Yoochun thấy không ổn, liền cầm quyển sách lên xem, hóa ra là môn toán, Junsu tính ra cũng thực thông minh trong các môn học nhưng riêng môn toán thế nào cũng không học được. thế mới quái.

Toàn khu palace chìm trong tiếng nhạc du dương nhè nhẹ, thỉnh thoảng vang lên tiếng hít thở đều đều, tiếng gõ bàn phím… dương quang giữa trưa chiếu qua lớp kính thủy tinh vào phòng, ánh nắng vàng lan tỏa.

Nhưng lại có người cố tình muốn phá hủy khung cảnh thanh bình ấm áp này. Cửa palace chưa được sự đồng ý của 5 người bọn họ đã được mở ra.

Bốn người ngẩng đầu nhìn ra cửa, hiệu trưởng Lee Soman dẫn theo một cô gái đi vào.

Jaejoong vốn chưa ngủ say, càng đừng nói tới bị tiếng giày cao gót của con gái nện xuống sàn vang lên cộp cộp to như vậy đánh thức, Yunho tức giận nhíu mày, chống lại ánh mắt nghi hoặc của Jaejoong.

“Điện hạ, Jung thiếu gia, Park thiếu gia, Kim thiếu gia, Shim thiếu gia, quấy rầy.” Lee Soman đối năm người cúc cung chào hỏi.

“Ai cho phép ông vào?” Yunho khẩu khí không mang chút cảm tình, ánh mắt lợi hại quét về phía hiệu trưởng.

“Đây là Luna tiểu thư của tập đoàn S.A” đối với một Jung Yunho cường hãn như thế, Lee Soman cũng chỉ có thể cố gắng kiên trì.

“Thì làm sao?” Yunho khoanh tay trước ngực toát bá khí, tiểu thư của một trong mười tập đoàn lớn thế giới tới đây làm gì?

“A…” Lee Soman lo sợ rút khăn tay ra lau mồ hôi.

“Tôi muốn tới học ở palace.” Luna cố gắng ưỡn ngực ra, quyến rũ Yunho, nhưng Yunho lúc này chỉ có chán ghét và chán ghét với nữ nhân trước mặt.

Jaejoong bị đánh thức khó chịu, đầu vẫn còn hơi choáng váng mơ màng, lại đột nhiên mọc ra một nữ nhân, trong lòng hờn dỗi phút chốc dâng lên, cô ta thế này, 8 phần là vì Yunho mà tới.

Thấy bà xã lạnh mặt, Yunho đến bên người đem Jaejoong ôm vào trong lòng.

“Hiệu trưởng, cho dù cô ta muốn tới đây cũng phải được sự đồng ý của chúng tôi đi? Ông tùy tiện dẫn người tiến vào, vậy ông coi tôi là cái gì?” Thấy hai ông anh không quản chuyện, Yoochun chỉ có thể tự mình đứng ra giải quyết.

Ngay cả Junsu bình thường luôn bình dị gần gũi lúc này cũng có chút hờn giận nhăn trán lại, tránh ở phía sau Changmin đang nghiêm mặt, cậu ghét người lạ.

“Thực xin lỗi, đây là lỗi của tôi. Nhưng mà Luna tiểu thư nhất định đòi tới, tôi cũng không còn cách nào khác.” Lee Soman trả lời.

“Ông ra ngoài đi.” Changmin mở miệng.

“Vâng.” Lee Soman ước gì chân có gắn tên lửa mà chuồn ngay tức khắc. “Mang theo cả cô ta ra ngoài.”

“Này…” Lee Soman bất đồng nhìn hai bên.

“Không nghe thấy sao?” Jaejoong dựa vào trong lòng Yunho, lạnh lùng nhìn Luna.

“Changmin, loại hồ sơ cô ta.” Jaejoong nghịch nghịch nhẫn trên tay.

“Dựa vào cái gì?” Luna tức giận nhìn Jaejoong, cô trước đây có nghe qua tin đồn về king và queen, không nghĩ tới đó lại là thật, nhưng cho dù thế thì sao, cô nắm chắc khả năng thay thế vị trí queen của Jaejoong cùng Yunho bên nhau.

“Cô – không – xứng!” Đôi môi đỏ mọng hé ra, ba chữ lạnh thấu xương quanh quẩn bên người Luna, Changmin bắt đầu động tay chân làm việc, xâm nhập thông tin tư liệu học sinh trong trường, xóa bỏ hồ sơ nhập học của Luna, bao gồm cả thông tin trên máy quét hồng ngoại của trường.

“Chờ đó.” Luna hầm hừ lỗ mãng quăng ra một câu, xoay gót bước đi, Lee Soman lập tức đuổi theo.

“Chán ghét, buổi trưa đang vui vẻ lại bị làm phiền.” Junsu bất mãn chu miệng, bực dọc ngồi phịch lên sô pha.

“Su, đừng để bụng chuyện không vui.” Yoochun ôm cậu vào lòng hôn môi trấn an.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.