'' Chủ nhân , ngài chỉ cần giải thích cho bọn họ là được .'' A Nguyệt khuôn mặt rũ xuống nhìn hết sức đáng thương , hắn là đang muốn chủ nhân giữ mình ở lại phủ tướng quân . Nhưng thật khó nha .
'' Ta cũng không phải chưa nói là ta không thích ở chung với nam nhân .'' Tử Hà nửa nằm nửa ngồi trên giường , nhẹ nhàng ăn nho mà như không để tâm đến ánh mắt cún con của hắn .
'' Người nỡ...'' Hắn nhấn mạnh , chẳng lẽ nàng lại không quan tâm đến một người đẹp đẽ như hắn ? ( Nguyệt ca , huynh muốn nói đẹp phần nào a~)
'' Đúng ! Các nàng ta cũng đã gần trở về , ngươi...té đi .'' Nàng tựa tiếu phi tiếu , tên ngốc này cũng thật cứng đầu . Chạy theo nàng một tháng trời mà vẫn chứng nào tật ấy , vẫn thích ở chung một chỗ .
'' Vậy...ta cáo lui .'' A Nguyệt bất đắc dĩ gật đầu rồi vận khinh công rời đi , trước khi đi còn không quên để lại một câu : '' Chủ nhân , ta sẽ không bỏ cuộc nga~ ''
Nàng lật người ngồi dậy , hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời hắn nói . Đúng lúc bên ngoài đám người Lục Ngôn đã trở về , trên mặt các nàng không dấu một tia vui vẻ .
'' Có chuyện gì sao ?'' Tử Hà lập tức hỏi .
'' Tiểu thư , bên ngoài vừa mới tổ chức lễ đón các thái tử . Thật sự rất náo nhiệt !'' Lục Ngôn cũng không dấu gì liền kể hết .
'' Chỉ có điều , không khí trong xe ngựa của bọn họ rất u ám .'' Lam Ngọc không quên bổ sung .
Vương Tử Hà gật đầu đã rõ , có lẽ kì này Quan Long Quốc phải hao tâm tổn sức không ít . Dù sao chuyện của bọn hắn cũng không liên quan gì đến nàng .
'' Trong cung không phải đã đưa thiệp mời chứ ?'' Tử Hà cười nhạt .
'' Vâng , đây là thiệp mời .'' Lam Ngọc nhanh chóng rút tấm thiệp màu vàng kim đưa cho nàng .
Tử Hà không nhanh không chậm mở ra xem , cũng chỉ vài dòng chữ mời đến đón khách . Chợt nàng quay sang nhìn Lam Linh , thấy nàng ta cũng đang nhìn nàng không chớp mắt .
'' Mặt ta dính gì à ?'' Tử Hà cười cười , mặt nàng sẽ không dính gì .
'' À...nô tì thất lễ rồi . Chỉ là , hình như dạo này tiểu thư ngày càng đẹp hơn .'' Lam Linh biết mình thất lễ liền đỏ mặt cúi đầu , cũng không quên nó ra sự việc .
Nghe vậy Lục Ngôn cùng Lam Ngọc quay lại nhìn nàng , sau đó liền gật gật đầu .
Tử Hà cũng chỉ biết lắc đầu , A Nguyệt thật biết nuôi nàng mà . Khuôn mặt nguyên chủ đã yêu nghiệt mà hắn còn chăm sóc kĩ cho nàng , không phải muốn hút lũ ong bướm thêm chứ ?
Các chức quan đều đã tập trung đầy đủ , ngay cả ông ngoại cả Tử Hà là Hà tướng quân cũng có mặt đầy đủ . Vua Hàn Thiên Kiệt uy nghiêm đưa mắt nhìn về phía trước , không ai có thể thấu được tâm tư ông ta lúc này .
Chẳng bao lâu , bên ngoài đã vang thanh âm 'ngọt ngào' của thái giám .
'' Hai thái tử của Huyền quốc và Tề quốc diện kiến .''
Vừa dứt lời thì Hàn Thiên Kiệt phất tay : '' Mời vào !''
Bên ngoài , hai thân ảnh vương giả đi đầu thu hút sự chú ý của mọi người . Hai bọn họ khí chất hoàn toàn khác nhau , một người lạnh lùng nhưng băng còn một người thì dịu dàng như nước . Nhưng cũng không làm mất đi khí chất vương giả của bọn hắn , sau lưng bọn hắn cũng có các nàng công chúa theo sau , đều là mỹ nhân khó kiếm . Nhìn tình thế trước mắt khiến vua Quan Long nhíu mày , rốt cuộc thì bọn hắn muốn gì , ngay cả công chúa cũng đưa tới , chẳng nhẽ...
'' Ta là thái tử Huyền quốc - Cố Kỳ Thiên , diệu kiến ngài .'' Nam tử lạnh nhạt lên tiếng , tuy hắn không hành lễ nhưng cử chỉ không hề thô lỗ làm bọn người muốn bắt bẻ cũng không được .
Người còn lại cũng không hề thua kém , mắt tràn ngập ý cười tiến lên hành lễ : '' Ta thân là thái tử Tề quốc - Tần Nại , diện kiến ngài .'' Đám nữ nhân sau lưng cũng theo đó mà hành lễ , nhìn vào liền hiểu người này chuẩn bị kĩ lưỡng biết bao nhiêu .
Vua Quan Long miễn lễ cho bọn hắn , không nhanh không chậm ra lệnh cho người an bài ghế ngồi cao quý cho bọn hắn , đáy mắt lóe lên tia quang không dễ phát giác . Không lâu sau đó , bên ngoài vang lên tiếng của Chu công công : '' Hàn vương gia , Thái tử đến .''
Từ xa liền có thể nhìn thấy hai thân ảnh mang theo bá khí đi vào chánh điện , một người mặc hắc bào thêu hình rồng quý giá , một người tử bào màu tím với hình thêu hoa mẫu đơn đen nhánh . Lần lượt đến trước vua Hàn Thiên Kiệt hành lễ , ánh mắt bọn hắn chạm đến đám khách quý mà không nhìn ra tư vị , tự an bài mình một chỗ ngồi đối diện . Vua Quan Long khi thấy hai nhi tử mình yêu quý nhất đến thì tâm tình tốt lên không ít , nhiều năm sống trên đời trải qua bao khó khăn dần tạo nên một bước tường vững chắc lãnh ngạo bên ngoài nhưng khi đối diện với hai nhi tử thì lãnh ngạo cứ theo gió mà bay .
'' Ta là công chúa Huyền quốc - Cố Dung Như , hân hạnh gặp mặt vương gia cùng thái tử .'' Công chúa Huyền quốc từ ghế khách quý đứng lên phải phép hành lễ , không hề che dấu vẻ ngượng ngùng . Nàng ta chính là công chúa được vua Huyền quốc cưng chiều nhất trong ngũ vị công chúa , từ nhỏ tư chất đã hơn người lại cộng thêm nhan sắc khuynh thành càng làm nhiều người yêu thích . Lớn lên càng thêm xinh đẹp động lòng người , cầm kỳ thi họa tinh thông , tính cách hiền thục làm không biết bao hoàng tử cùng vương gia đến cầu thân mà đều không ôm được mỹ nhân về tay . Thiên hạ liền đồn đại công chúa Huyền quốc chính là đệ nhất mỹ nhân - là một bông hoa quý mà không ai có thể hái được .
Đối với mỹ nhân trước mắt , Hàn Triết Văn không hề hứng thú nhưng cũng lịch sự chào lại , hắn là người không hề coi trọng nhan sắc nhưng chỉ với bậc này dung nhan mà có thể vượt qua nàng ấy thì thật quá coi thường . Ngược lại với hắn ta , thái tử Hàn Huyền Tân từ lúc vào đã mỉm cười khi nghe giai nhân chào thì chỉ tiếc nhìn mặt nàng ta cũng không thèm nhìn mà trực tiếp đáp lại.
Cố Dung Như cũng không để ý đến cử chỉ xa lạ của bọn hắn mà chỉ dán mắt lên người Hàn Huyền Tân , từ trước đến nay nàng ta chưa bao giờ gặp gỡ một nam nhân xuất chúng như thế , tuy người bên cạnh hắn cũng xuất sắc không kém nhưng sự lạnh lùng không kém hoàng huynh làm nàng ta có chút không thích ngược lại thái tử liền tốt hơn nhiều .