Vương Gia Độc Sủng Thất Tiểu Thư

Chương 44



'' Danh tiếng Chiến thần của vương gia ta đã nghe , hôm nay tận mắt gặp quả là hân hạnh .'' Tần Nại cười nhẹ , chiếc quạt phe phẩy trên tay hắn càng làm tăng thêm khí chất thư sinh nhưng cũng làm người khác có cảm giác nguy hiểm .

'' Thái tử quá khen , bên cạnh ngài cũng là một Chiến thần lẫy lừng đấy thôi .'' Hàn Triết Văn cười nhạt , nghe vậy Cố Kỳ Thiên chỉ gật đầu . Hắn cùng Cố Kỳ Thiên cũng đã một lần từ 4 năm trước chinh chiến với nhau , lúc đó tên họ Cố này bị thương nên liền không đánh bại được Hàn Triết Văn nhưng nếu bây giờ đấu lại thì không biết ai sẽ hơn ai .

Vua Hàn Thiên Kiệt thấy đám người phía dưới nói chuyện mà không khí xung quanh âm trầm không ít , quan võ xung quanh đầu đổ mồ hôi hột , phải nói bốn người thái tử vương gia bọn hắn không nên gần nhau thì hơn .

'' Trẫm thấy các thái tử cùng công chúa đi đường không ít mệt mỏi có lẽ cần nghỉ ngơi sớm .'' Vua Quan Long vuốt vuốt chòm râu ít ỏi , giọng trầm uy nghiêm của người cai trị một nước cất lên làm bọn hắn không thuận theo cũng không được .

Cố Kỳ Thiên đứng lên hành lễ rồi lạnh nhạt theo công công đến phòng , những người còn lại cũng hành lễ với vua rồi lần lượt theo chỉ dẫn của công công ai về phòng nấy , các quan võ trong triều cũng được nghỉ triều sớm hôm nay . Khi rời đi , Hàn Triết Văn còn không quên nhìn về phía Hàn Thiên Kiệt mà con ngươi phủ một tầng sương mù rồi nhanh chóng biến mất . 

Hai người Hàn Triết Văn cùng Hàn Huyền Tân đi ra khỏi chánh điện , mỗi người một tâm tư khác nhau bất quá khi bốn mắt chạm nhau thì đều không nhìn thấu đối phương .

Hàn Huyền Tân thong thả rẽ hướng khác , còn không quên để lại câu :'' Sau này , tất cả trông cậy vào đệ .'' Nghe vậy , Hàn Triết Văn vẫn lạnh lùng không nói bước đi .

Tại Thanh Ngân cung .

Công chúa Cố Dung Như ngồi trước bàn trang điểm mà ngắm nhìn nhan sắc xinh đẹp của chính mình trong gương , lại nhớ đến nam nhân làm tim nàng rung động lúc ấy mà khuôn mặt chợt đỏ lên . Nô tỳ thân cận Tiểu Ân thấy chủ tử như vậy bèn tiến đến cười hỏi : '' Công chúa , người đang thương nhớ ai sao .'' 

Cố Dung Như nghe vậy mặt càng thêm đỏ , không ngại kéo Tiểu Ân lại gần bên mình nhỏ giọng ngọt ngào : '' Ngươi nhìn xem , có phải thái tử Hàn Huyền Tân rất tuấn mỹ không .'' Tiểu Ân nghe vậy liền nhớ lại nam tử mặc tử bào lúc nãy , thì ra công chúa thích hắn , Tiểu Ân khi gặp cũng si mê không kém nhưng ngẫm lại mình chỉ là một nô tỳ mà công chúa thì đang thương nhớ người này nên liền không dám mơ tưởng . Công chúa tuy nổi tiếng ôn nhu nhưng thực chất lại là một con người mưu mô , bên cạnh nàng ta bao năm liền thấy được nhiều việc tàn ác như thế nào. 

Tiểu Ân liền nịnh nọt : '' Công chúa quả nhiên tinh mắt , thái tử Quan Long quốc quả là tuấn mỹ phi thường , thanh danh lại không hề tầm thường . Còn người lại là đệ nhất mỹ nhân , tài nghệ tinh thông , hai người...quả là một cặp trời sinh .'' 

Cố Dung Như nghe vậy hài lòng cười , nhưng giả vờ nói : '' Ngươi chớ nói bậy , chỉ có ta là thầm thương chàng .'' dứt lời khuôn mặt tinh xảo liền rũ xuống , Tiểu Ân nghe vậy vội vàng an ủi : '' Công chúa chớ lo , với tài năng của người thì việc hấp dẫn thái tử là không khó , chẳng phải sắp tới là sẽ có tiệc chiêu đãi chúng ta đến Quan Long quốc sao . Đến lúc ấy , công chúa cứ thể hiện tài năng của mình , thì lúc ấy cả khối người ngay cả thái tử Hàn Huyền Tân đều sẽ yêu thích .''

Cố Dung Như nghe vậy cười duyên , trong lòng đắc ý . Đúng vậy , với dung nhan này đã khiến vạn người mê mẩn , nếu mình bỏ chút công thể hiện tài năng thì sẽ dễ dàng có được lòng của người thương . Ngẫm lại , đây cũng không phải lần đầu tiên Dung Như nàng quyến rũ người khác , thất bại là không có khả năng , đến đây Cố Dung Như cười lạnh .

Trên đường phố của kinh thành Quan Long quốc , người người qua lại tấp nập , không khí tràn ngập hứng khởi cùng vui vẻ . Tại lầu trên cao của Nhan Hồng Lâu , Tử Hà giả nam trang đang ngồi giữa những kỹ nữ nổi tiếng xinh đẹp của kỹ viện này . Mỹ nhân rót rượu hầu hạ làm Tử Hà thấy thêm thú vị , ở hiện đại nàng chưa bao giờ giả nam để đi đến những nơi chơi bời mà chỉ để làm nhiệm vụ đặc biệt của boss , bây giờ nghĩ lại thật phí phạm .

Đang cùng mỹ nhân uống rượu thì bên ngoài giọng của tú bà 'ngọt ngào' vang lên : '' Dương công tử , Lôi chủ Triệu Lôi Phàm muốn gặp ngài .'' Nói xong người bên ngoài không kiêng kị mà xông thẳng vào trong , nhìn cảnh tượng hơn năm kỹ nữ đang vây quanh một 'nam tử' tuyệt mỹ thì nhíu mày .

Tử Hà thấy hắn cũng không ngạc nhiên cũng không tức giận vì hành vi của hắn , dù sao hai người cũng đã hẹn trước nhưng vì nàng mãi 'thư giãn' nên đã để hắn đợi một ít thời gian . Thấy Triệu Lôi Phàm đang mặt đen đứng đó thì Tử Hà cười cười , xua tay : '' Các nàng hãy ra ngoài đi , ta và Lôi chủ cần bàn bạc chuyện riêng .'' Mấy kỹ nữ nghe vậy bất mãn nhưng cũng không dám đắc tội với Lôi chủ , thế lực của người này quả thực không thể coi thường , nên đành ấm ức lui ra ngoài . 

Chẳng mấy chốc trong phòng chỉ còn lại Triệu Lôi Phàm và Tử Hà , một người đứng còn một người thong thả dựa vào ghế êm ái tạo nên một khung cảnh khó hiểu . Tử Hà thấy người trước mắt vẫn im lặng thì cũng không lên tiếng , nàng thầm nghĩ : xem ra...hắn giận thật rồi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.