Ở một căn phòng trong vương phủ vừa mới xây xong, bên trong tối như mực lóe ra một cỗ ánh sáng rạng ngời như ánh trăng, thoạt nhìn vô cùng mỹ lệ.
Nghênh Hạ đang cầm Dạ Minh Châu trong tay cố nhịn xuống không dám cười to, chỉ có thể vụng trộm cười, trên mặt đã tràn ngập dục vọng tham lam.
Dạ Minh Châu là vô giá! Không nghĩ tới lại đều vào tay cô. . .
Đợi chút, nghe Đại vương gia nói Dạ Minh Châu tổng cộng có ba viên, là bảo vật Lý Thế Dân cho ba con trai bọn họ.
Có nghĩ là nói hai vương gia khác cũng có?
Muốn từ người nào xuống tay đây?
Nghênh Hạ luôn luôn lanh lợi suy ngẫm thật lâu, quyết định muốn xuống tay từ Tam vương gia xem chừng không có hại nhất. Về phần nhị vương gia khiến cho em gái ra tay là được.
Mỹ nam tử mảnh mai giống Tam vương gia, nhất định hẳn có thể rất dễ dàng mà lừa được Dạ Minh Châu của anh ta. Vừa nghĩ tới không bao lâu trong tay mình sẽ có thêm hai viên Dạ Minh Châu nữa, cô thật hưng phấn đến muốn té xỉu.
Chẳng qua cô trăm triệu thật không ngờ tính toán của mình lại là mười phần sai, bởi vì nam tử thoạt nhìn không có hại nhất, có lẽ mới là chinh phục khó khăn nhất.
Mà Nghênh Thu bị chị hai của mình uy hiếp muốn làm sao có thể không phụ kỳ vọng của chị gái mà hoàn thành nhiệm vụ đây?
Đúng vậy! Kế tiếp chính là chuyện xưa của Nhị vương gia Lan Khang, mọi người nhớ rõ thưởng thức nha!