Vương Gia Này, Ta Muốn

Quyển 1 - Chương 15: Thất công chúa, Mộ Dung Phiêu Tự



Thất công chúa tên là Phiêu Tự, đứng hàng thứ tám, nói về vai vế, thì chính là Thất muội của Lưu Quang. Chỉ là thái độ với thất muội này, nếu so với Lưu Quang thì đòi hỏi rất nhiều. Chắc là mẫu thân của nàng rất sủng ái nàng, điểm này, Tiểu Vũ nhìn thấy khi đến trước của cung điện, thì trong nháy mắt trong lòng liên có kết luận này!

Vồn tưởng rằng chỉ vào thành chơi một ngày, lại không ngờ là tới giúp tiểu hoàng đế giải quyết phiền toái. Tâm tư của Tiểu Vũ khẽ lay động, lại nói tiếp, Vương gia mỹ nam không phải nói lấy một đầu người mới bằng lòng lấy thân báo đáp sao? Nếu không…sắc trời một màu đen,  nàng bắt đầu xuống tay? Vừa vặn không phải là có tin đồn ma quái sao? Sau này nói là quỹ cắn là được rồi!

Đến lúc đó nàng lấy đầu người đưa cho mỹ nam, mỹ nam tốt xấu gì cũng là Vương gia!  Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Hắn nhất định sẽ không nuốt lời, ngoan ngoãn đi cùng nàng! Sau đó thì…thật sự sẽ trở thành bạn hồng trần( bạn đời), cuộc sống nhiều mưa bụi~~~

Tiểu Vũ càng nghĩ càng thấy kế này có thể thực hiện! Càng nghĩ càng cảm thấy cuộc sống của thần tiên quyến lữ cách nàng không xa! Lúc này nhanh bán một chút, thẳng tắp tới thẳng  cung điện, với lại giờ này mình là hộ vệ, có thể đá Vương gia nhà mình ra phía sau.

Ngoài điện, hai hộ vệ thấy dáng vẻ của Tiểu Vũ giống như xâm nhập, vô ý thức vỗ  bộ đao bên hông,  quát lớn: “Người nào?!”

Mỗ Vủ sửng sốt, thế nên mới từ ở chỗ giữa của sự hưng phấn mà lấy lại tinh thần. Sau khi nháy nhay mắt mấy cái, ngoan ngoãn lui về phía sau. Lui lui, lui về phía sau của Lưu Quang.

Mộ Dung Lưu Quang lắc đầu bật cười, chợt đi lên phía trước chặn nàng lại. Hai thị vệ chuyển mắt nhìn lên, thái độ lập tức biến đổi, cung kính hành lễ nói: “ Tham kiến tam Vương gia!”

Lưu Quang phất phất tay: “Không cần đa lễ! Thân thể công chúa có tốt không? Cò thể xuống giường đi lại không?”

“Bẩm vương gia, công chúa chưa từng đi ra vẫn còn ở trong tẩm cung. Muốn tiểu nhân vào thông báo với cung nữ một tiếng hay không?”

Nghe vậy, Lưu Quang thoáng suy tư một lát: “Cũng được! Đi vào thông báo một tiếng trước đi!”

Thị vệ gật đầu lên tiếng trả lời, vội vàng xoay người chạy đi  thông báo. Chỉ trong chốc lát, liền chạy lại báo, công chúa mời ta Vương gia vào.

Lưu Quang gật gật đầu, lập tức không vội cũng không chậm mà đi vào điện. Giờ phút nàt này mỗ Vũ không biết tam tình của mình thế nào, chỉ là  vô cùng rối rắm! Nàng suy nghĩ, nếu thất công chúa này lớn lên an nhàn, hoặc là tính khí rất mạnh mẽ,  vậy thì đừng trách thủ đoạn của nàng độc ác, vì dân trừ hại! Nhưng nếu như con nhác này là một nữ nhân bại hoại( ý nói chị kia có thể xinh đẹp, là hồng nhan họa thủy :3), còn thuộc vào loại dịu dàng như nước kia, thế thì phải làm sao bây giờ? Dù sau ở chỗ này thì dung mạo của Vương gia mỹ nam,  cùng tiểu hoàng đế Chính Thái kia cũng không tệ, cho dù thế nào thì dáng vẻ của công chúa nhất định cũng không kém họ!

Lúc ý nghĩ này nhắc đi nhắc lại trong lòng làm nàng vô cùng rối rắm, thì mấy người bọn họ đã đi tới cung điện. Chợt Tiểu Vũ nhướng mày, chỉ thấy đầu tiên là mấy cung nữ hành lễ với Lưu Quang, tiếp đó không xa là một cái rèm xa màu hồng nhạt. Ánh mặt của Mỗ Vũ sáng ngời, chỉ thấy một nữ tử mặc y phục màu hồng nhạt ngồi bên giường, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng có thể khẳng định là một mỹ nữ tuyệt sắc!

Ở một bên cảm thàn huyết mạch hoàng tộc của Lưu Quang thật thần kỳ, độc thủ kia của Tiểu Vũ, nhất thời lại biến mất hơn phân nửa. Bây giờ chỉ hơn phân nửa một chút, liền trông cậy vào phần tính cách mạnh mẽ của công chúa này, khiến nàng có lý do để hạ độc thủ!

Nhưng sự thật lại không theo ý nguyện của con người, mỹ nhân mặc y phục màu hộng nhạt bên mép giường kia chậm rãi đứng lên,  mỉn cười hành lễ với Lưu Quang. Tuy rằng thân thể suy yếu, lại như cũ cực kỳ lễ phép.

“Tam ca! Thực sự, thực sự xin lỗi. Lâu lâu ngươi mới đến đây một lần,  muội muội vốn phải ra ngoài nghênh tiếp ngươi, lại…” Khi nói chuyện, thân thể  choáng một cái, súy nữa là đứng không vững.

Lưu Quang thấy thế, chạy nhanh đến đỡ nàng, khẽ nhíu mày nói: “ Nói cái gì mà ngốc thế! Chúng ta là huynh muội làm sao có thể khách sáo như vậy! Người ngoan ngoãn lại giường nằm nghỉ đi là được rồi!” Nói xong, liền đỡ nàng quay trở về giường để nằm xuống,  giúp nàng đắp chăn.

Tiểu Vũ nhìn dáng vẻ của hai huynh muội bọn họ như vậy, trong lòng vô cùng khó chịu!

Được rồi! Không cần gì hết! ***! Chăm sóc tốt cho muội muội try kỷ của ngươi! Dám quyến rũ nam nhân của ta, buổi tối sẽ lấy mạng nhỏ của ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.