“Trên thế giới này, còn chưa có nữ nhân nào bổn vương không chiếm được, nữ nhân như nàng đáng để bổn vương cưỡng bức sao?”
Dừng một chút, Tô Cẩm Lí chỉ vào cửa quán trà, hơi thở quý tộc phát huy đến vô cùng thành thục.
Khí chất của nam nhân, không thể bắt bẻ.
“Nàng có thể đi bất cứ lúc nào! Nhưng, bổn vương tin nàng sẽ tìm đến bổn vương!”
“Hơn nữa lúc nàng tìm bổn vương liền tỏ vẻ nàng nguyện ý làm tiêu khiển của bổn vương!”
Dương Xuyến Xuyến nhìn Tô Cẩm Lí một lúc lâu.
Biểu cảm vô cùng tự phụ.
Ánh mắt muốn xác định Tô Cẩm Lí rốt cuộc là nói thật hay vẫn là giả.
Nhưng mà, cuối cùng, nàng vẫn bước chân lên, muốn rời đi.
Đi luôn tới cửa, Tô Cẩm Lí đều không nói bất cứ điều gì, cũng không có bất cứ phản ứng gì.
Nhưng mà, vào lúc Dương Xuyến Xuyến bước ra cửa lớn, giọng nói lười biếng của Tô Cẩm Lí từ sau lưng nàng chầm chậm truyền tới.
“Xuyến Xuyến ………”
Một giọng nói vô cùng dịu dàng.
Cả người Dương Xuyến Xuyến bỗng dưng yên lặng.
Hay là, hắn hối hận rồi?
Dương Xuyến Xuyến nắm tay thành quyền, chậm rãi xoay người, bình tĩnh nhìn chằm chằm Tô Cẩm Lí.
Nhưng mà, trên mặt Tô Cẩm Lí lại hiện lên ý tứ mèo vờn chuột: “Vương phi của bổn vương đi luôn như vậy, chẳng lẽ, nàng không sợ người nhà của nàng gặp chuyện gì nguy hiểm sao?”
“Huống chi, bổn vương bị nàng chơi khăm như vậy, nàng cảm thấy bổn vương sẽ rộng lượng bỏ qua sao?”
“Nàng thật thông minh, không có ý chỉ của Vương thượng, Dương gia sẽ không bị trảm cả nhà………”
“Nhưng mà, trời cao đều giúp đỡ bổn vương, bổn vương còn chưa có hành động gì, vậy mà nhà của nàng....đã thành ra như vậy!”
“Hôm nay, bổn vương tới, chính là nhắc nhở nàng, nếu không có việc gì, tốt nhất là hiện tại quay về Dương gia xem xem!”
Rồi sau đó, Tô Cẩm Lí như là không có việc gì, chậm rãi mà xoay người.
" Thời tiết Diệp thành tháng năm đúng là phong tình hơn có khác, nếu bổn vương đã tới, vậy nên đi du ngoạn thôi!”
Dương Xuyến Xuyến nhìn bóng người Tô Cẩm Lí, đáy lòng có linh cảm xảy ra điềm xấu.