Vương Gia, Vương Phi Đòi Đốt Phủ

Chương 100



Bạch Lâm: Mấy tên thị vệ của vương gia đã phát hiện ra thuộc hạ thưa chủ soái!

- Kỵ Danh: Phát hiện thì phát hiện, chúng ta chỉ đến đây ăn cơm thôi!

Hai người này đang cố dối lòng sao dù cái chữ đi tìm Lam Ninh hiện rành rành trên mặt. Kỵ Danh còn thể hiện rõ hơn tâm trạng vô cùng hưng phấn, đưa mắt tìm kiếm khắp nơi mà không biết sao lại mặc đồ giống với Đằng Cảnh cùng một xanh nhưng tối màu hơn xíu.

- Kỵ Danh: Ngươi ở đây xử lý bọn chúng, ta đã thấy tiên nữ hạ phàm ta phải giữ nàng ấy lại!

Tự dưng đang ăn mà bị kéo đi Lam Ninh vô cùng ngạc nhiên, trên tay vẫn còn cái bánh bao đang cắn dở.

- Lam Ninh: Trời đánh còn tránh bữa ăn, đang ăn mà kéo tôi đi đâu thế với lại mới ăn xong mà chạy như thế không tốt cho bụng tôi một chút nào!

- Đằng Cảnh: Ngoài đây không được an toàn, ta sẽ đưa nàng về phủ và bù đắp lại cho nàng!

Lam Ninh: Nhưng ta bị đau bụng quá không chạy được nữa đâu! (tay ôm bụng)

Thấy thế Đằng Cảnh bồng Lam Ninh lên phóng lên từng nóc nhà, người có khinh công ghê thật chạy trên nóc nhà mà nhanh như dưới đất.

- Kỵ Danh: Muốn giấu tiên tử đi sao!

Nếu bình thường chỉ có mình Đằng Cảnh thì sẽ đứng lại đấu một – một với Kỵ Danh ngay nhưng bây giờ có Lam Ninh ở đây với lại cái tính chiếm hữu với vương gia vô cùng cao.

- Tiểu Phấn: Một đấu hai sao, sẵn đây ta sẽ trả thù cho tiểu Trúc dám đánh muội ấy, đến bây giờ muội ấy chưa xuống nổi giường, ngươi đi về bảo vệ vương gia cùng vương phi đi!

Nhưng thực sự lúc này tiểu Trúc đang ngồi chơi đánh bài với các binh lính với cái dáng ngồi không thể nào chợ búa hơn.

- Tiểu Trúc: Phỉ Lan cho tỷ thêm đào!

- Phỉ Lan: Có ngay đây ạ!

- Tiểu Trúc: Các ngươi quỳ đừ luôn rồi, may là chỉ đánh bài ăn quỳ chứ mà ăn tiền là nãy giờ ta lột sạch đồ các ngươi rồi! Há hà ha!

Bên này tiểu Phấn đang chiến đấu vì chính nghĩa, dưới khung cảnh gió thổi thoang thoảng vài chiếc lá nhẹ rơi một nam một nữ đang đối mặt nhau nếu đây là khung cảnh cho một buổi hẹn hò sẽ vô cùng tuyệt vời nhưng không sắp đánh nhau đấy.

- A Tịnh: Cô ấy kêu mình đi hộ giá vương gia nhưng trước mặt mình bây giờ chỉ thấy mỗi tên chủ soái Hỏa lan quốc kia đang nhìn đông nhìn tây vậy chắc vương gia cùng vương phi đã an toàn về phủ. Bây giờ mình nên về xem cô ấy như thế nào, dù có mạnh mẽ như thế nào thì vẫn là nữ nhân!

Chạy như bay về chỗ cũ tìm tiểu Phấn nhưng không thấy người đâu, A Tịnh chạy đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy bóng dáng đâu. Tim của A Tịnh bỗng đập nhanh hơn, mạnh hơn chưa bao giờ hắn có cảm giác như thế này, lân la dò tìm một lát A Tịnh cũng đến đồng cỏ ngoài bìa rừng nhưng cũng không thấy một bóng người, xung quay có dấu hiệu có người đã đến đây, bước đi rất hỗn loạn cả một mảng cỏ lớn ngã rạp.

- A Tịnh: Tiểu Phấn, tiểu Phấn cô đâu rồi?

Chưa bao giờ A Tịnh cảm thấy vô vọng như thế đến mức mà phải cất tiếng gọi tiểu Phấn.

- Tiểu Phấn: Làm gì mà kêu lớn thế? (đang ngồi chễm chệ trên nhánh cây)

- A Tịnh: Ta tưởng cô bị tên đó bắt đi hay bị thương gì đấy!

- Tiểu Phấn: Làm sao bị thương ta còn chưa đụng vào sợi tóc nào của hắn!

- A Tịnh: Sao lại thế?

- Tiểu Phấn: Lúc nãy chuẩn bị tung chiêu với hắn thì từ đâu có một con lợn rừng điên chạy ra húc liên tục vào hắn làm hắn chạy tán loạn, ta nghĩ con lợn rừng đó đang giữ con, nhìn tên đó tưởng là mấy người săn lợn rừng nên con lợn đó mới lao vào như thế vẫn chưa kịp làm gì hết! (khẽ nhún vai)

- A Tịnh: Vậy hiểu tại sao cây cỏ xung quanh bị đổ ngã khắp nơi!

- Tiểu Phấn: Ta cũng sợ lợn lao vào húc nên mới leo tuốt lên cành cây này đấy!

Vậy tính ra hôm nay Kỵ Danh ra quân cũng chẳng thu được thành quả gì.

- Kỵ Danh: Ngươi vác gì về thế?

- Bạch Lâm: Là lợn rừng, thuộc hạ sẽ đem nướng nó lên!

- Kỵ Danh: Lần sau ta sẽ không để vụt mất! (quay người vào phòng)

Uổng công bánh bao nhỏ đã chuẩn bị một kế hoạch để cho vương gia và vương phi  một buổi hẹn hò tuyệt vời giúp hai người thêm gắn kết mối quan hệ nhưng cuối cùng đổi lại là một cuộc rượt đuổi như mèo bắt chuột.

Khánh công công đang ngồi trên ghế ngắm nhìn bánh bao nhỏ cùng A Tú chơi trò gia đình, mặc cho A Tú khóc cả một dòng sông không biết đến bao giờ trò chơi này mới kết thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.