Vương Hậu 14 Tuổi

Chương 161: Hi vọng 1



Lời này tuy rằng khoa trương, bất quá ở trong ám cung không biết trời lên trăng xuống, thời gian qua cũng phi thường mau, trong nháy mắt đã mười ngày trôi qua.

“Thế nào một chút dấu hiệu mềm hoá cũng không có?” Mặc Thiên Thần đứng bên cạnh Phong Sơ Cuồng, vuốt ve thân thể tảng đá, lông mày cơ hồ nhăn thành chữ xuyên.

Mười ngày nay, nàng kiên trì vì Phong Sơ Cuồng châm kim, cùng dùng dược vật tiến hành điều chỉnh, theo lý thuyết hiệu quả Âm Dương Thủy hẳn là bị nàng áp chế một nửa, nhưng vì sao bộ phận hóa đá trên người Phong Sơ Cuồng một chút dấu hiệu mềm hoá cũng không có?

Mặc Thiên Thần nhìn thân thể Phong Sơ Cuồng, hoàn toàn vô pháp lý giải.

“Suy nghĩ.” Phong Sơ Cuồng nhìn Mặc Thiên Thần ngắn ngủn mười ngày, dung nhan đã tiều tụy không ít, không khỏi trong lòng than nhỏ, trong miệng lại tuyệt không mềm mại.

Tất yếu nghĩ ra biện pháp, hắn cũng không nên cứ như vậy qua cả đời, nửa chết nửa sống như thế còn không bằng chết đi cho rồi.

Mặc Thiên Thần xem thân thể tảng đá dưới tay, không nói gì.

Này không cần Phong Sơ Cuồng nói, nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp, bất quá vì sao tảng đá này không thể mềm hoá, theo tình huống bên trong thân thể Phong Sơ Cuồng xem, tảng đá này thế nào cũng nên mềm hoá một ít mới đúng chứ? Chẳng lẽ là nàng có chỗ nào nghĩ sai?

Gắt gao cau mày, Mặc Thiên Thần đau khổ suy nghĩ.

Mà một nơi khác, Bàn Oa Oa từ đầm nước đi lên, mò trai ngọc trong đầm này, hương vị nướng tươi mát đã truyền tới.

Đầy người đều là khói bụi, Bàn Oa Oa hôm nay giống như lăn lộn trong tro bụi một phen, lúc này hai tay hai chân toàn thân cao thấp tất cả đều là một mảnh đen tuyền, ngay cả trên mặt cũng chỉ có một chút tròng trắng mắt là trắng, nơi khác đều là đen.

Mười ngày nay làm cá nướng tôm nướng, trên người Bàn Oa Oa đều rất sạch sẽ, hôm nay không biết thế nào lại một thân khói bụi.

“Vù vù.” Thổi tắt đống lửa, thân thể nho nhỏ của Bàn Oa Oa cơ hồ đều chôn vào dưới đống củi lửa lớn, vươn tay nhanh chóng từ trong đống lửa đã tắt lấy ra mười mấy trai ngọc.

“Mẫu thân, phụ thân, mau ăn, thơm quá.” Dùng một thứ màu xanh biếc lớn như lá sen, Bàn Oa Oa cầm đống trai ngọc chạy thí điên tới.

“Mẫu thân, không nên gấp gáp, thả lỏng một chút, có đôi khi linh cảm chính là tới như vậy, mẫu thân sốt ruột cũng không có tác dụng, ngược lại thời điểm linh cảm đến sẽ bắt không được, cho nên, mẫu thân trước ăn một chút gì đó, từ từ nghĩ, phụ thân sự việc này không nóng nảy.” Nhìn sắc mặt Mặc Thiên Thần không tốt, Bàn Oa Oa một bên nâng một trai ngọc nhảy đến trên vai Mặc Thiên Thần đưa qua, một bên an ủi Mặc Thiên Thần nói.

Hắn không biết linh cảm là cái gì, bất quá trong ký ức truyền thừa của hắn có, tuy rằng hắn chỉ mới sinh ra, nhưng hắn uẩn dục không biết bao nhiêu vạn năm.

Mặc Thiên Thần bị Bàn Oa Oa quấy rầy, từ trong trầm tư tỉnh lại, nghe xong không khỏi giơ tay xoa xoa đầu Bàn Oa Oa: “Nhi tử ngoan, vất vả cho con rồi.”

Đã nhiều ngày nàng cũng không có tâm tư làm cái khác, toàn dựa vào Bàn Oa Oa làm, tuy rằng nàng có không gia, mấy ngày không ăn không chết được, nhưng tâm ý của Bàn Oa Oa, nàng thập phần vui mừng.

“Không vất vả, oa nhi thật cao hứng.” Bàn Oa Oa hai tay nâng trai ngọc đưa cho Mặc Thiên Thần, một bên tươi cười thật lớn nói.

“Tên ranh con, lão tử cái dạng này ngươi thật cao hứng?” Bên cạnh Phong Sơ Cuồng thấy vậy, nhất thời trừng mắt Bàn Oa Oa nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.