Vương Phi 13 Tuổi

Chương 104: Gió thổi mây phun (4)



Tốc độ càng lúc càng nhanh, tóc đen điên cuồng tung bay, sát khí dữ tợn, Lưu Nguyệt giờ như một mũi thương sắc nhọn, đâm thẳng tới phía trước, phá tan tất cả mọi trở ngại, liều lĩnh xông pha, xé mở vòng vây.

Như là điên cuồng không muốn sống.

Máu bắn tung toé, trong trời đất như chỉ còn một mảnh sát phạt này tồn tại.

Chỉ còn âm thanh binh khí va chạm.

Xa xa, trên đỉnh núi cao, Độc Cô Dạ một thân bạch bào, lạnh lùng nhìn tràng chém giết phía dưới, gió núi thổi tung vạt áo trắng của hắn, phiêu phiêu xuất trần.

“Thật là lợi hại, vòng phòng ngự chắc chắn nhất Tuyết Thánh quốc cũng bị phá vỡ.” Một nam tử bưu hãn đứng cạnh hắn trầm giọng nói.

Bọn họ đứng từ góc độ này có thể thấy rõ, thân ảnh màu xanh biếc kia di chuyển cực nhanh, điên cuồng như không muốn sống, đang dần phá đi vòng thiết vệ nổi tiếng của Tuyết Thánh quốc, đội quân mà hoàng gia Tuyết Thánh vô cùng kiêu ngạo.

Độc Cô Dạ lạnh lùng nhìn thân ảnh kia, xanh biếc như hoà nhập cùng cây cỏ, nhưng hắn có thể thấy rõ, nữ tử nho nhỏ, nhưng thân thể lại tản ra khí chấn lãnh duệ khó ai bì được, nếu để nàng trưởng thành, không biết phóng mắt khắp thiên hạ này, có ai có thể sánh được với nàng, dù chỉ nửa phần đây.

“Thái tử, Long kỵ vệ của Hiên Viên Triệt đã sắp tới đây.” Nam tử bưu hãn quay đầu nhìn phía sau, trầm giọng nói với Độc Cô Dạ.

Phía sau, Thu Ngân suất lĩnh Long kỵ vệ, nhanh như chớp chạy tới đây, hiển nhiên đã phá được chướng ngại của Tả tướng, nếu để cho người của Hiên Viên Triệt tiếp cận tới đây, ý định muốn giết chết Hiên Viên Triệt, chắn chắn không thành.

Độc Cô Dạ vẫn bình tĩnh nhìn thân ảnh nhỏ xinh kia, không lên tiếng.

Nam tử bưu hãn thấy vậy hơi nhíu mày, nói: “Thái tử, nàng là chướng ngại vật với chúng ta.”

Độc Cô Dạ nghe thấy lời này, trên mặt chợt loé ra một chút thương cảm, không ai thấy được suy nghĩ giấu sâu bên trong.

Đúng vậy, nàng là người của Hiên Viên Triệt, nàng là địch nhân của hắn, thân thủ cường hãn như vậy, theo thời gian, chắc chắn sẽ trở thành đối thủ cường đại nhất của hắn sau này.

Chỉ là, hắn thật muốn lưu giữ đối thủ này, thật sự có điểm…không nỡ xuống tay với nàng.

Chậm rãi thở dài một tiếng, Độc Cô Dạ lạnh lùng vung tay lên, hắn vẫn không quên, hắn tự mình đến đây, ngoài mặt là tham dự hạ thọ của Thiên Thần hoàng đế, kì thực là tới ám sát Dực Vương Hiên Viên Triệt, tới giết chết đối thủ uy hiếp Ngạo Vân của hắn.

Hiện tại, có người đã động thủ trước một bước, vậy giờ để hắn bồi tiếp một kích đi.

Nhất thời, mệnh lệnh liên tiếp ban ra, rất nhanh truyền xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.