Bởi vì mấy thứ dính trên quần áo kia, chỉ có chúng nó mới ngửi được mùi, nhưng lại không giữ được mùi lâu.
Khẽ vẫy bình trong tay, Đỗ Nhất nhanh chóng thu lại chúng nó, đứng lên tựa vào cửa sổ, nhìn đình viện phía dưới.
Phút chốc, hai bóng dáng chạy lại từ trong bóng đêm, chính là Thu Ngân và Ngạn Hổ một thân đen xì.
“Một ở tể tướng phủ Nam Tống, một ở trong miếu hòa thượng vùng ngoại ô.
”
Xoay người nhảy vào phòng trong, Thu Ngân Ngạn Hổ nhanh chóng bẩm báo kết quả truy tung.
“Tể tướng phủ? Miếu hòa thượng?”
Lưu Nguyệt nghe thế khẽ giật giật mắt.
Khó trách Hiên Viên Triệt và Huyết Ảnh vệ làm thế nào cũng không tìm ra chỗ ở của Độc Cô Dạ và Hách Liên Vân Triệu, thì ra là hai người lại ở nơi này.
Nam Tống này đãi khách cũng lạ, lại để cho thái tử ở phủ tể tướng, Nam Tống quốc chủ không sợ bị mưu phản sao?Lại còn miếu hòa thượng? Ai muốn xuất gia sao?Quay đầu, liếc nhau một cái với Hiên Viên Triệt.
“Nếu đã biết chỗ ở của bọn họ, chuyện chia rẽ dễ nói rồi.
”
Hiên Viên Triệt khàn giọng nhìn Lưu Nguyệt nói.
Lưu Nguyệt gật đầu, trên mặt hiện lên nụ cười không đàng hoàng: “Ta cũng có ý đó.
”
Thiếu cánh tay, gãy chân, thái tử Ngạo Vân hoặc là thái tử Tuyết Thánh Quốc Nam Tống lại mất mạng, xem bọn hắn liên hợp kiểu gì.
Nhìn Lưu Nguyệt tươi cười giống như hồ ly, Âu Dương Vu Phi lắc lắc đầu nói: “Ai làm kẻ thù của nàng, người đó đời trước không thắp hương.
”
Lưu Nguyệt nghe vậy cong môi cười nhẹ nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta đây….
”
Tiếng nói nhỏ, mấy cái đầu đưa lại gần.
Đêm, yên lặng như tờ.
Ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, trời cao mênh mông, vô biên vô hạn.
Trăng về phía tây, mặt trời mọc lên ở đằng đông, đảo mắt đã sang ngày thứ hai.
Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, mới mặc đồ xong, còn chưa động đậy, đã có người tìm đến cửa.
Từ lan can lầu hai của khách sạn, Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt hơi nghiêng nhìn nữ nhân chờ đại sảnh phía dưới khách sạn.
Một thân áo tím, trang nhã mà cao quý, chính là cô gái vẽ tranh cùng Âu Dương Vu Phi hôm qua.
Nhìn lướt qua người đang chờ ở phía dưới, Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, liếc nhau xoay người định làm đi chánh sự, ngưỡng mộ Âu Dương Vu Phi đến mức này, để Âu Dương Vu Phi đi giải quyết là được rồi.
“Khách sạn đơn sơ, phụ thân ngưỡng mộc tài hoa tuyệt thế của công tử, thành tâm mời công tử đến nhà hai ngày, cùng thảo luận, mong rằng công tử không từ chối.
”
Tiếng nói mềm mại mà hữu lễ, quả thật là phong độ của đại gia.
Nhưng lại tự mình xuất đầu lộ diện đi mời, không biết có mất giá hay không.
Âu Dương Vu Phi vung quạt giấy lên, thản nhiên khẽ cười nói: “Kẻ hèn tài sơ học thiển, chỉ có phụ sự yêu thích thôi, đắc tội, huống chi Bách Hoa sẽ hết, kẻ hèn này còn có việc, Tuyết Thánh.
”
Âu Dương Vu Phi còn chưa từ chối xong, nàng kia nhất thời gấp gáp, tiến tới một bước nói: “Công tử đừng từ chối, nếu lo lắng sinh ý trong nhà, cha ta có thể phái người đi trước xin lỗi Khâu phủ một tiếng, nghĩ bá phụ nếu biết công tử lưu lại cùng Lý phủ, cũng sẽ không trách cứ.
”
Mới gặp mặt một lần, xưng hô đã thân thiết như vậy, hiển nhiên mị lực của Âu Dương Vu Phi thật vô cùng.
“Lý phủ?”
Âu Dương Vu Phi nghe cô gái này mọt hơi nói toạc ra thân phận của mình, ở đây hắn cũng không làm lộ thân phận của Khâu Hàm, cha cô gái này cư nhiên biết nhanh như vậy.
Lý phủ Nam Tống, chỉ có một nhà rất nổi danh.
Cô gái áo tím thấy Âu Dương Vu Phi hỏi, không khỏi hơi đỏ mặt cúi đầu nói: “Phụ thân hơi có công danh, là tể tướng Nam Tống.
”
Vừa nói như vậy xong, Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt trên thang lầu đã đi ra ngoài vài bước liền dừng lại, hai người nhanh chóng liếc nhau một cái, tể tướng phủ Nam Tống.
Âu Dương Vu Phi lại đụng phải tuyệt phẩm, ở bên ngoài gặp được con gái tể tướng.
Nhưng không biết con gái Lý tể tướng này, vô cùng yêu mẫu đơn, trong sơn cốc kia mặc dù lẫn phẩm cấp và khách quý đều là người tôn quý nhất, người thật sự hiểu mẫu đơn lại không có mấy.
Bởi vậy, ở bên ngoài vẽ và cây mẫu đơn trân phẩm, vô tình lại gặp phải người tài hoa như Âu Dương Vu Phi.
Vận khí ơi là vận khí.
Lông mày cong nhẹ, Lưu Nguyệt chậm rãi xoay người đi đến chỗ lan can mới rời đi, chống lan can cười với Âu Dương Vu Phi ở phía dưới.