Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1032



Chương 1032

 

“Muội cam lòng với tất cả mọi chuyện ở đây sao?”

 

Mộ Dung Bắc Hải nhíu mày, nhìn nàng một cái thật sâu.

 

Rất rõ ràng trong ánh mắt của hắn có cả sự đau lòng, đấu tranh và thương tiếc.

 

Thậm chí trong một khoảnh khắc nào đó, Triệu Khương Lan đã có một ảo giác nhỏ nhoi.

 

Nàng cảm nhận được sự đau khổ của Mộ Dung Bắc Hải, có lẽ so với chính bản thân mình cũng không ít hơn là bao.

 

Nhưng vì sao chứ, vì quan hệ của họ tốt, cho nên hắn mới cảm thấy đau lòng thay cho nàng?

 

“Tất nhiên là muội không buông bỏ được” Triệu Khương Lan đau khổ cười: “Nhưng muội có thể lựa chọn sao?”

 

Mộ Dung Bắc Hải nhìn xung quanh: “Tất cả mọi người lui ra, bổn vương có chuyện muốn nói riêng với Thần vương phi.”

 

Mọi người nghe theo lui ra ngoài, trước khi đi, Mộ Dung Bắc Hải nhìn Tân Khâm: “Sao ngươi lại ở đây?”

 

Trần Khâm đáp: “Vi thần phụng mệnh bệ hạ, ngay khi Thần vương tỉnh dậy thì lập tức đưa vương phi tiến cung”

 

Mộ Dung Bắc Hải lạnh lùng buông lỏng tầm mắt, đến khi ở đây chỉ còn lại hắn và Triệu Khương Lan, hắn mới bất ngờ nói: “Muội với Lý Mặc có quan hệ gì với nhau?”

 

Hô hấp của Triệu Khương Lan dừng lại, bỗng chốc không biết nên trả lời như thế nào.

 

Trên thực tế, ngoài Phượng vệ ở bên ngoài ra, nàng cũng chỉ đã từng nói thân phận thật của mình cho Mộ Dung Bắc Uyên biết.

 

Thế nhưng Mộ Dung Bắc Uyên đã bị mất trí nhớ, những người khác có lẽ sẽ cảm thấy quan hệ giữa nàng và Lý Mặc không tầm thường, nhưng tuyệt đối không thể nào đoán ra được những thứ như trọng sinh.

 

Nhưng đối mặt với Mộ Dung Bắc Hải, bản chất của nàng không phải là một kẻ lừa đảo, mà nàng cũng không muốn gạt hắn chút nào.

 

“Muội, thật ra mui Khương Lan cắn môi, lại nghe Mộ Dung Bắc Hải nói tiếp: “Thật ra muội là Lý Hân”

 

Triệu Khương Lan hít một hơi thật sâu, nhìn hắn với vẻ mặt không thể tin nổi.

 

Tại sao hắn lại có thể cẩn thận một cách nhạy cảm như vậy, cái chân tướng quái đản như này mà cũng đoán ra được.

 

Sự thông minh của Mộ Dung Bắc Hải, so với suy đoán của nàng còn lớn hơn rất nhiều.

 

“Huynh đoán đúng rồi phải không, Hoàng hậu nương nương”

 

Triệu Khương Lan ngồi xuống ghế đá: “Làm sao huynh đoán được?”

 

“Bởi vì sự biến đổi của muội quá lớn, giống như một người khác vậy.

 

Nhưng mà vào lần biến đổi của muội cách đây không lâu, Lý Hân qua đời. Cộng thêm thân phận vu y quá mức đặc thù, hiếm có trong thiên hạ, vì sao hết lần này tới lần khác muội vẫn là vu y. Nếu như không có xích mích giữa muội và Lý Mặc, huynh cũng không thể nào đoán ra nhanh đến như vậy. Nhưng mà sau khi Lý Mặc gặp muội thì lập tức cho muội làm hoàng hậu, tuyệt đối không chỉ bởi vì thân phận vu y của muội, mà chỉ có thể là do hẳn ta đã nhận ra muội”

 

Triệu Khương Lan bỗng chốc nghẹn giọng.

 

Ánh mắt Mộ Dung Bắc Hải hiền hòa lại: “Huynh không có ý muốn ép muội phải thừa nhận cái gì hết, Khương Lan. Trong lòng huynh, muội từ trước đến nay vẫn luôn là Triệu Khương Lan”

 

Gánh nặng trong lòng của nàng lập tức được giải tỏa: “Muội không biết nên nói bắt đầu từ đâu, tất cả mọi chuyện đều không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng muội vừa mới mở mắt ra thì đã là Triệu Khương Lan rồi: “Muội muốn quay về Vinh Dương để làm vị hoàng hậu kia sao?”

 

“Tất nhiên là muội không muốn!”

 

Nàng hơi ảo não: “Không phải là muội phải chịu bị hành hạ điên cuồng, lúc hắn ta giết muội, tình cảm của bọn muội cũng đã chấm dứt. Thế nhưng hắn ta vẫn không chịu.

 

buông tha cho muội, huynh hiểu không Tam ca”

 

“Huynh không hiểu, không phải là không hiểu muội, mà là không hiểu Lý Mặc. Cuối cùng là hẳn ta có yêu muội hay không? Nếu hắn ta yêu muội, vậy tại sao lại giết muội. Còn nếu hắn ta không yêu muội, thì tại sao lại càng muốn lấy muội”

 

“Hản ta chính là một tên điên” Triệu Khương Lan che mặt: “Hắn ta cảm thấy thân phận của muội không rõ ràng, trong sự ngăn cản cấp.

 

bách cùng áp lực của hàng trăm quan lại, hắn ta đã giết muội. Nhưng sau khi muội chết, hắn ta lại không buông bỏ được vẫn mãi không chịu lập hậu. Cho đến khi vô tình phát hiện ra muội đã trở thành Triệu Khương Lan, hẳn ta như tìm ra được cách để làm giảm bớt đi sự đau khổ của mình, đó chính là mang muội về lại bên cạnh hắn ta một lần nữa, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì hết”

 

“Nhưng làm thế nào mà muội có thể xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, muội đã chết rồi. Tam ca, Lý Hân thật sự đã chết trong quá khứ từ lâu rồi”

 

Mộ Dung Bắc Hải nhìn thấy dáng vẻ của nàng, chỉ cảm thấy đau lòng không thôi.

 

Đây là người con gái mà hắn hết lòng yêu thương, hắn cứ nghĩ, không có được nàng cũng không sao, chỉ cần nàng hạnh phúc, hắn có thể hào phóng tác thành.

 

Nhưng bắt hắn trơ mắt nhìn nàng rơi vào vực thẳm, hắn không làm được.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.