Chương 1216
Rất nhanh đã tới tiệc đông chí.
Rõ ràng lúc vào mùa đông thái hậu còn chưa mất. Lúc này đã qua hơn một tháng, đã cảm thấy dường như đã trải qua mấy đời rồi.
Đông chí năm nay, cũng lạnh như trời đông giá rét vậy. Thêm nữa, Chiêu Vũ đế vẫn còn buồn bực với Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên, nhưng rốt cuộc cũng không có gây ra phiền phức cho bọn họ.
Đơn giản chỉ là mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Mộ Dung Bắc Uyên nghĩ rằng Chiêu Vũ đế đã bỏ qua cho mình, đã ngầm đồng ý chuyện hợp lại của hắn cùng với Triệu Khương Lan. Cho nên sự tức giận của Mộ Dung Bắc Uyên đối với Chiêu Vũ đế cũng bớt đi không ít.
Nhóm cung nhân lại càng không thể chê trách. Chỉ cho rằng trong cung chưa từng có công chúa Nhã Lan này. Từ đầu tới cuối, bọn họ đều biết được răng Vương phi chân chính chỉ có thể là Triệu Khương Lan.
Ở bên này phải Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên khôi phục lại như lúc ban đầu, vô cùng vui sướng, như giữa trận tuyết mà gặp được mùa xuân.
Cũng không nghĩ rằng quan hệ giữa Mộ Dung Bắc Quý và Triệu An Linh cũng chuyển biến cực kỳ xấu, gần như tan vỡ.
Triệu Khương Lan lén lút nghe được hoàng hậu nói, gần đây thái tử đặc biệt sủng ái một người tỳ nữ ở trong đông cung. Cung nữ kia cũng không biết có vấn đề gì, nhưng khiến cho Triệu An Linh có chút không thích.
Rất nhiều lần nên bởi vì nàng ta nên nàng ấy đã xung đột với Mộ Dung Bắc Quý. Nghe hoàng hậu nói Mộ Dung Bắc Quý có niềm vui mới, Triệu Khương Lan khó tránh khỏi nghĩ đến Thẩm Hi Nguyệt đã không còn sống, trong lòng khó tránh khỏi hút thổn thức.
Thẩm Hi Nguyệt vì Mộ Dung Bắc Quý, ngay cả mạng sống của chính mình cũng không màng tới. Thật không biết là nàng ở dưới suối vàng có biết, nhìn thấy mấy tháng sau Mộ Dung Bắc Quý đối với nữ nhân thì chết mê chết mệt, sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Tiệc đông chí đêm đó, lại thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vốn dĩ tất cả mọi người đều nên tới. Theo lý thuyết, bất luận là Thần vương, Lập Vương, hay là Sơn Vương, bọn họ đều ở ngoài cung. Ra vào hoàng cung xa cũng không tiện bảng vị thái tử Mộ Dung Bắc Quý này. Nhưng chớp mắt đã thấy tới thời gian khai tiệc, thái tử và thái tử phi vẫn chưa chịu xuất hiện.
Chiêu Vũ đế cực kỳ không vừa lòng, phái Lưu công công đi tới thúc giục.
“Đông cung đã xảy ra chuyện gì? Hôm nay là một ngày quan trọng như vậy, chẳng lẽ để tất cả mọi người chờ bọn họ hay sao?” Lưu công công tự mình đi một chuyến tới đông cung.
Khi trở về để bẩm báo, đầu ông đã đổ đầy mồ hôi.
Lưu công công thở gấp nói: “Hoàng thượng không hay rồi! Thái tử và thái tử phi vừa cãi nhau một trận. Không biết thái tử phi làm chuyện gì khiến cho thái tử hờn giận, lại khiến cho người rút kiếm ra. Nếu không phải nhóm nô tài bên cạnh đứng khuyên ngăn đúng lúc, chỉ sợ rằng thái tử phi đã bị thái tử điện hạ làm cho bị thương rồi”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Mộ Dung Bắc Quý với Triệu An Linh rất thiếu tình cảm, nhưng rốt cuộc nàng ấy vẫn là thê tử mà hắn đã cưới hỏi đàng hoàng. Thân là nam nhân, lại rút kiếm với thê nữ của mình, việc này chắc là có nhiều thù hận nên mới có thể ra nông nỗi như thế.