Chương 1445
Triệu Khương Lan dựa vào trong lòng của hắn, cảm thấy có chút vui mừng và thẫn thờ.
“Hi vọng là như vậy. Thời hạn ba tháng sắp tới, ở phía Vinh Dương cũng không biết đã có tin tức gì chưa, nếu như có tin tức với tính cách của Lý Mặc, chỉ sợ bọn họ sẽ không chịu từ bỏ. Ta thật sự lo lắng gã điên ấy sẽ làm việc gì bất lợi không. Nhưng nếu vẫn có tin tức, khi các sứ thần của Vinh Dương sẽ đến như đã hẹn, vẫn không biết phụ hoàng sẽ đuổi họ đi như thế nào. Ta luôn lo lắng rằng sẽ có thêm chuyện bất trắc. Thật không dễ dàng để đuổi họ rời đi.”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng, ánh mắt kiên định.
“Đừng lo lắng, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ ở bên nàng. Nàng là của ta, cũng chỉ có thể là của ta.” Triệu Khương Lan dơ tay chạm vào mũi của hắn: “Ta biết rồi, bình dấm nhỏ. Giống như chàng là của ta, cũng chỉ có thể là của ta vậy
Chẳng mấy chốc đã đến ngày chiêu đãi quân thần.
Theo tục lệ, các quan trong triều từ ngũ phẩm trở lên, có thể đưa người nhà của mình tham gia yến tiệc trong cung.
Mỗi năm trong ngày này đều là lúc náo nhiệt nhất trong hoàng cung.
Không phải chỉ có các phi tần trong cung mới ăn mặc phô trương, muốn nổi bật giữa đám đông.
Ngay cả những nhà quyền thần cũng đều lần lượt khoác lên mình những bộ y phục đẹp nhất.
Tất nhiên, ngoài việc khiến họ tỏa sáng, còn ảnh hưởng thể diện của gia đình khi người ngoài nhìn vào.
Đây là lần đầu tiên Hứa Mạn Nhi tham dự yến tiệc sau khi thành hôn với Mộ Dung Bắc Hải, trong lòng chắc chắn sẽ rất xem trọng và từ sớm đã dặn người hầu chuẩn bị lễ phục.
Đó là một bộ lễ phục màu xanh nhạt có lông công màu trắng, phía sau có một chút trắng hồng, cả người rạng rỡ quyến rũ và lộng lẫy.
Có lẽ để hợp với bộ y phục của nàng ấy, Mộ Dung Bắc Hải cũng mặc một bộ y phục màu xanh nước biển, thắt đai lưng bằng ngọc bích, rất xứng đôi khi đứng cùng Hứa Mạn Nhi.
Khi nhìn thấy Hứa Mạn Nhi, trong mắt hắn như nhóe lên tia sáng, biểu cảm rất ngạc nhiên.
“Trắc phi hôm nay thật sự rất đẹp. Có nàng đi bên cạnh bổn vương, chỉ sợ sẽ khiến người khác ghen tị.
Hứa Mạn Nhi vui mừng khi được hắn khen, liền đến nắm tay, hai người vui vẻ đi dự yến tiệc.
Trước khi yến tiệc bắt đầu, các nữ quyền trong gia đình được mời trò chuyện trong sảnh tiệc do Hoàng hậu chủ trì.
Nhiều người nhìn thấy Hứa Mạn Nhi đều nịnh hót.
Nói nàng có khí chất không nhiễm bụi trần, khó trách chiếm được lòng của Sơn Vương so với nữ nhân bình thường.
Hứa Mạn Nhi đứng bên cạnh Hoàng hậu có chút bối rối.
Không biết là ai đã nói quá lời: “Nhìn sự ngọt ngào của Trắc phi và Sơn Vương điện hạ, có lẽ không bao lâu nữa Hoàng hậu sẽ được bế cháu trai!”
Viên hoàng hậu nghe lời này không khỏi bật cười.
Bà lại nhìn về phía Hứa Mạn Nhi: “Con đã nghe những lời của các phu nhân nói chưa, Con và Sơn Vương điện phải nhanh chóng, nhìn con dâu của phu nhân này, đứa nhỏ trong bụng đã sáu bảy tháng, chắc là trước mùa hè là sinh rồi. Dù là ở trong cung hay ngoài cung, thêm một đứa trẻ, lúc nào cũng náo nhiệt.
Hứa Mạn Nhi đỏ mặt, cúi đầu nói: “Con sẽ cố gắng Khi họ tán gẫu một lúc thì sắp đến giờ khai tiệc. Hoàng hậu chào các phu nhân vào chỗ ngồi, nhìn thấy đại sảnh tiệc đã dần dần chật kín.
Tuy nhiên, Mộ Dung Bắc Hải không biết đã đi đâu mà không tìm thấy.
Hứa Mạn Nhi ngồi một mình, có phần sốt ruột, sau đó đứng dậy đi tìm Mộ Dung Bắc Hải.
Một quan viên cung điện nói rằng đã nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải ở rừng trúc phía sau cung.