Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1467



Chương 1467

Mộ Dung Bắc Uyên lắc đầu, đột nhiên nhìn nàng.

“Ta có một việc muốn nhờ phú bà Vương Phi của ta giúp đỡ.

Triệu Khương Lan bật cười: “Đừng đùa chứ, chẳng lẽ chàng lại phiền não vì thiếu tiền sao? Không thể tưởng tượng được đường đường là Thần Vương điện hạ lại có thời điểm lâm vào tình cảnh ngặt nghèo như vậy?”

“Nàng nói không sai, thực sự ta đang thiếu tiền.”

“Được rồi, chàng muốn bao nhiêu?”

Thu nhập của “Lan Tâm” bắt đầu từ ngày kinh doanh đầu tiên không phải là điều mà người bình thường có thể tưởng tượng nổi.

Mỗi một lần ra mắt sản phẩm mới, là một lần tất cả nữ tử trong kinh thành điên loạn vì nó. Rất nhiều nữ tử đeo đồ trang sức của “Lan Tâm” khiến nó trở thành nhãn hiệu, dần dần kiếm được rất nhiều lợi nhuận.

Nhưng Triệu Khương Lan không ngờ rằng, Mộ Dung Bắc Uyên vừa mở miệng đã phát giá trên trời: “Nàng có năm mươi vạn lượng bạc trắng không?”

Triệu Khương Lan trợn to hai mắt: “Chàng điên rồi, chàng muốn nhiều bạc như vậy làm gì? Chàng có biết năm mươi vạn lượng bạc trắng có nghĩa như thế nào không? Dù có mua một ngọn núi cũng không tới một vạn lượng bạc đó.” Nếu số tài sản mà nàng nằm trong tay, nàng đương nhiên có thể chi ra được con số này.

Nhưng nàng không hiểu, Mộ Dung Bắc Uyên muốn làm gì.

“Số tiền ta cần hơn nửa là không phải để tiêu, mà để đề phòng tai họa trước khi nó xảy ra.

Hẳn ngừng lại một chút, giọng nói lạnh như băng: “Có thể kiềm chế phụ hoàng là được rồi.”

“Kiềm chế phụ hoàng?” Triệu Khương Lan đột ngột ngẩng đầu, dường như nàng đang suy nghĩ gì đó.

“Gần đây có chuyện gì xảy ra sao?”

“Đúng vậy, sứ thần Vinh Dương đã sắp tới ngoài thành. Bởi vì ta đã chú ý tới vấn đề này từ trước, nên ta đã sai người bí mật nghe ngóng tin tức của bọn họ. Nếu như sứ thần Vinh Dương đến, thì có nghĩa phụ hoàng không báo cho bên Vinh Dương chuyện từ hôn kia, người Vinh Dương vẫn luôn có suy nghĩ đón nàng trở về làm hoàng hậu của họ. Giờ phụ hoàng lại muốn ra tay với Liên Tư Thành, cũng khó tránh khỏi việc làm mất lòng phía Vinh Dương. Để đề phòng việc hắn ta tránh nặng tìm nhẹ, đẩy nàng ra ngoài, ta phải lập kế hoạch chặn đầu trước”

Triệu Khương Lan lo lắng nhìn hắn: “Vậy chàng lấy số tiền này làm gì?”

“Theo lệ cũ của triều đình, mỗi binh lính bình thường. một năm được vạn lượng tiền đồng, ước chừng tầm mười lượng bạc trắng. Năm nay vì tình hình ngân khố eo hẹp nên triều đình quyết định giảm lượng của binh sĩ xuống một ít và chuyện này đã được sự đồng thuận của hầu hết mọi người. Thủy quân Đông Nam có quy mô mười vạn đại quân, tính toán theo quy mô này, năm mươi vạn lượng bạc trắng cơ bản có thể chi trả cho năm tới. Triệu Khương Lan bụm miệng mình lại: “Ý chàng muốn giúp đỡ Liên Tư Thành?”

“Ta cũng không muốn giúp Liên Tư Thành, nhưng nếu phụ hoàng kiên trì đẩy nàng đi, ta nhất định phải có lợi thế để đàm phán với hắn. Nếu như hắn muốn hy sinh nàng ta sẽ giúp Liên gia một tay. Chỉ cần Liên Tư Thành không cùng đường bí lối, đương nhiên sẽ không tạo phản, điều này sẽ tạo nên một cục diện thắng lợi cho Thịnh Khang. Đến lúc đó, dù Vinh Dương khai chiến, ta nhất định sẽ cướp lại nàng.”

Triệu Khương Lan nghe hắn nói xong thì sợ hãi trong lòng.

Mặc dù nàng biết rõ, Mộ Dung Bắc Uyên sẽ vì nàng chống lại sức mạnh của Hoàng quyền.

Nhưng nàng không ngờ, Mộ Dung Bắc Uyên có thể vì nàng mà chống lại cả giang sơn.

Nàng biết Mộ Dung Bắc Uyên ghét Liên gia tới nhường Nhưng vì giữ lấy nàng, hắn thà rằng hòa hợp với Liêu nào. gia để chống lại với Chiêu Vũ đế.

“Nhưng mà chàng không sợ Liên Tư Thành nhân cơ hội làm loạn sao? Nhỡ đầu Vinh Dương thực sự gây chiến với Thịnh Khang, Liên Tư Thành thừa cơ mưu đồ tạo phản, toàn bộ giang sơn xã tắc loạn lạc thì làm sao bây giờ!”

“Liên Tư Thành không có điều kiện để tạo phản, không có bạc, hắn lấy gì tạo phản? Tình hình hiện tại hoàn toàn khác với khi hắn ta nằm giữ binh quyền thời Lê Vương. Lúc đó quân lương dồi dào, trong thời điểm ăn uống no đủ, binh sĩ đương nhiên sẽ trung thành đầu nhập vào chủ cũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.