Chương 1577
Ngày mai chính là ngày đại hôn.
Sau khi màn đêm buông xuống, tất cả những người còn đang tới lui trong hoàng cung đều là đang chuẩn bị cho nghi thức sáng sớm mai.
Lý Mặc đưa Hoắc Hoa Quý về cung Vị Ương, đến ngoài điện, hắn ta nhẹ giọng hỏi: “Hỉ phục đã thử qua chưa, lúc nàng không ở đây, trẫm để cho nữ quan Ngọc Hi Phương làm, kích thước chắc là không chênh lệch quá lớn.
“Còn chưa thử qua”
Hắn ta tiếc nuối nhìn nàng: “Không sao, chỉ cần là nàng mặc thì cái gì cũng đẹp. Trẫm rất nóng lòng chờ đến ngày mai. Sau ngày mai, trẫm sẽ lập tức chiêu cáo thiên hạ, đời này nàng là thê tử duy nhất của trẫm”
Nàng ta khốn khổ mà nhìn đi chỗ khác.
Dưới ánh mắt háo hức của Lý Mặc nàng ta trở lại trong cung.
Vũ Mạc với Cẩn Thư bước đến hỏi: “Thế nào, không có xảy ra sai sót chứ?”
Hoắc Hoa Quý lắc đầu: “Bệ hạ hoàn toàn không nhận ra ta là người khác”
“Quá tốt rồi! Cô nương làm rất tốt, trước đây chúng ta đều lo lắng, có thể là mấy tháng, nhiều thì nửa năm, một năm sẽ bị nhận ra. Nhưng bây giờ lại cảm thấy, không chừng còn có thể giấu lâu hơn. Chỉ cần đủ lâu, chủ thượng với điện hạ trở lại Thịnh Khang có thể có đầy đủ thời gian hòa hoãn, nguy hiểm của người cũng sẽ ít đi.”
Cẩn Thư đỡ nàng ta: “Người mệt mỏi nguyên một ngày rồi, đi ăn chút gì đi.
“Không cần, ta không muốn ăn, ta muốn đi nằm một chút.
Vào trong phòng, Hoắc Hoa Quý nghĩ đến Lý Mặc đối xử dịu dàng như vậy, nàng ta ôm chặt cái gối trong ngực. Nhưng vừa nhắm mắt, trong đầu nàng ta không ngừng hiện ra gương mặt của hắn ta. Thậm chí nhớ tới lúc hắn ta đặt lên trán nàng một nụ hôn, tâm trạng nàng ta cứ bồn chồn không yên mà mở to hai mắt, lúc này lại nghe thấy tiếng đập cửa.
“Ai vậy, mời vào.”
Rất nhanh, Triệu Khương Lan đi đến.
Hoắc Hoa Quý lập tức ngồi thẳng dậy: “Người đã tới.” Triệu Khương Lan đến ngồi bên cạnh nàng: “Có chuyện này, ta bất đắc dĩ phải nhắc nhở ngươi. Ngày mai chính là đại hôn, đêm đến Hoàng đế và Hoàng hậu nhất định sẽ viên phòng. Thế nhưng ta đã gả làm thê tử, không thể nào còn là tấm thân xử nữ, ngươi hiểu ý ta chứ?”
Nghe thấy nàng nhắc nhở, Hoặc Hoa Quý mới nghĩ đến mấu chốt của sự tình.
Năng luống cuống nhìn Triệu Khương Lan.
“Vậy, vậy nên làm sao?”
“Ta có một vị thuốc, có thể tiêu trừ thủ cung sa trên cánh tay người, thậm chí trong vòng hai ngày, hành sự cũng sẽ không thấy lạc hồng”.
Triệu Khương Lan đưa cho nàng ta vị thuốc: “Thực không dám giấu, ta từng có quan hệ không tốt với Thần vương, ta cũng đã dùng vị thuốc này để lừa gạt trưởng bối. Thuốc này hiệu lực vô cùng tốt, nhưng sẽ rất đau nhức, không biết ngươi có thể tiếp nhận không?”
Nàng kỳ thật cũng có nghĩ tới việc dùng ngoại vật tương trợ. Thế nhưng như vậy đối nữ tử mà nói dù sao cũng có oan ức. Triệu Khương Lan không hi vọng nàng phải trải qua việc khó khăn như vậy.
Hoắc Hoa Quý cầm vị thuốc lên: “Ta không sợ đau. Lúc trước ở gánh hát, khổ gì ta chưa nếm qua, không có gì là chịu không nổi.” Nói xong, nàng ta lập tức ăn dược hoàn vào. Nhân lúc này Triệu Khương Lan phong bế mấy điểm huyệt vị quan trọng của nàng ta, như vậy có thể giảm bớt một chút đau đón.
Thế nhưng là thuốc này tên là Vu Linh Hoàn, Triệu Khương Lan đã tự mình trải qua, nàng biết sẽ gian nan như thế nào.