Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt

Chương 43: Bị bỏ rơi



Hoàng thượng vận long bào vàng tươi trang trọng, từng bước ngồi lên ghế rồng chạm khắc tinh xảo, khí thế vô cùng uy nghi

Sau khi cho phép thượng triều, chúng quần thần lập tức dâng tấu sớ, một số người mồ hôi đã chảy ướt y phục, vì họ sợ mấy cái tấu sớ này sẽ làm hoàng thượng giận điên lên mất

Tề tướng quân đi đầu, nói về chuyện biên cương:

" Bẩm hoàng thượng, Xiêm quốc sau hơn 5 năm ngủ yên, bây giờ đang quay lại tuyên chiến, chúng chuẩn bị rất tốt, còn liên minh mười nước nhỏ, hiện đang trên đường đến Tần quốc, trước đấy chúng phá thành tại phía Tây, quân phía Tây cần viện trợ "

Nghe được tin này, lòng mọi người lạnh toát, xong rồi

Mặc dù nước Xiêm là một vong quốc, nhưng sức chiến đấu của chúng rất mạnh, năm ấy phải thỏa hiệp rất lâu mới có thể dành được chút bình yên, giờ lại...

Chưa kể đến việc chúng liên minh được hơn 10 nước nhỏ, việc đánh thắng càng bất khả thi hơn

Hoàng thượng vẫn luôn giữ vẻ mặt ôn hòa, phất tay cho tiếp tục

Đa số đều là cần chi viện cho phía Nam, phía Đông, phía Bắc, tất cả đều đang bị đe dọa rõ rệt

Như được hưởng sự gan dạ của Tề tướng quân, đám quần thần càng bạo dạn dâng sớ

" Hoàng thượng, xin người cho chi viện, nếu không quần chúng ở phía Nam nhất định sẽ bị bắt làm nô lệ "

" Hoàng thượng, con đê mới xây dựng xong, giờ lại bị chúng phá hoại toàn bộ, ta nên có chính sách mới "

".. "

" Ý khanh sao? Thiện thừa tướng " Hoàng thượng từ lúc ban đầu vẫn im lặng, lúc sau đưa mắt nhìn Thiện Châu đầy trìu mến

Thiện Châu sau khi bị điểm tên, cũng không hề lúng túng trước cái nhìn của bao nhiêu người, vẫn ve vẩy cái quạt bằng ngọc, miệng cười nhạt:

" Thần không có ý kiến "

Tên hoàng thượng này chỉ muốn chỉnh hắn mà thôi, hắn biết thừa nhưng vẫn ung dung làm tách trà cho mát ruột

" Chỉ là một vong quốc, cũng khiến các khanh lo lắng thế này sao? Bọn chúng nhắm vào những làng nhỏ để gây nội bộ thôi, các khanh sắp xếp lính canh quanh đó là được. Còn về việc thêm chi viện, tất nhiên trẫm sẽ suy nghĩ và đưa ra quyết định. Hôm nay đến đây là đủ, bãi triều "

...

Tiểu Hoài cầm một giỏ hoa quả tươi, màu sắc thu hút người khác, lâu lâu nàng còn ngắt vài trái nho mọng nước cho vào miệng, vị chua ngọt của nho rất kích thích vị giác của nàng

Lí thái y đi theo sau, đầu vẫn cúi gầm xuống đất

" Ta đang đi đâu vậy? " Lí thái y trầm giọng, mặc dù cúi đầu nhưng hắn vẫn nhận nho mà Tiểu Hoài đưa cho

Chua chết mất! Hắn tính phun ra, nghĩ lại một lát liền cố gắng nuốt vào bụng

" Đại sảnh, chắc giờ cũng đã bãi triều rồi " Nàng tốt bụng nhắc nhở, còn đưa thêm một quả nho nữa, nhưng hắn kiên quyết từ chối

Tiểu Hoài cười gian xảo, đáng đời tên tham ăn nhà ngươi! Bạ gì cũng cho vào miệng cả

Đi thêm một lát liền bắt gặp tên công tử yêu nghiệt - Thiện Châu

Nàng lướt nhẹ nhàng qua, thành công tạo một cú bơ nhẹ

" Nô tì to gan ở đâu lại không có phép tắt vậy? Cả tên thái giám kia nữa " Thiện Châu trách, nhưng bản tính công tử đã ăn sâu vào máu hắn rồi, nên giọng nói vô cùng nhẹ nhàng

Lí thái y cùng Tiểu Hoài cùng nhau quay lại, ánh mắt không tốt đẹp mấy

Nụ cười Thiện Châu lập tức cứng đờ, nước mắt lưng tròng, còn có chút uất ức, cứ như bị mẹ chồng ăn hiếp, quan trọng là hắn thay đổi thái độ còn hơn lúc Tính Phong lật cá nữa

/ Tính Phong: hắc xì, lại bị ai căm ghét nữa vậy /

" Nương tử, nàng chạy đâu suốt mấy ngày qua vậy? " Giọng hắn hơi cao, lại có chút tức giận, bổ nhào vào Lí thái y

Lí thái y không ngần ngại né xa ra, hận không thể tát Thiện Châu vài cái

" Tình cảm hai người thắm thiết quá nhỉ! " Tiểu Hoài cho thêm một quả nho vào miệng, cảm thán nói

" Tất cả các người.. các người " Thiện Châu tính chỉ tay vào mặt Tiểu Hoài, nhưng tay còn chưa đưa lên thì bị người ta đánh cho một phát đỏ ửng

" Đừng có đụng vào chủ tử " Nữ nhân bên cạnh nghiêm mặt, mang mạng che lụa mỏng, chẳng biết xuất hiện từ bao giờ

" Quay về phủ thái hậu hẳn nói tiếp, ở đây không tiện " Tiểu Hoài dùng ma âm nói, rồi quay người tiến về đại sảnh

Thiện Châu hơi uất ức, mấy người này cùng nhau cải trang, vậy mà không rủ hắn

Thậm chí còn lôi cả nương tử hắn đi cùng, làm mấy lâu nay hắn lo lắng muốn chết

....

Vũ quốc

Tính Phong ngơ ngẩn nằm trên mái nhà đếm sao, nhưng bầu trời đen mịt, chẳng lấy một ngôi sao nào cả, hắn lại hắc xì thêm vài cái

Gió đang lạnh dần rồi, chẳng biết nàng tới nơi chưa

Tú Yên..

.....

Oa, thành thật xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này, đừng bỏ rơi nhau nha:<

À, đoán xem Lí thái y là ai nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.