Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt

Chương 54: Ngày đầu



Từ Tần quốc đến Vũ quốc nếu phi ngựa ngày đêm, đến nơi chỉ có một ngày hơn, nhưng nếu với tốc bình thường, thì khoảng ba ngày hơn, còn đi bộ, thôi quên đi...

Đoàn người dừng chân gần một bìa rừng để nghỉ trưa, bên cạnh còn có một hồ nhỏ trong vắt, thời tiết cũng mát mẻ dễ chịu, cũng phải, đang thu cơ mà

" Uống chút nước đi "

Tần Uyển Tình nhận vò nước từ tay Vũ Nhiên, xem ra với tốc độ như vậy, phải ba bốn ngày gì mới có thể tới nơi, nếu để kéo dài thêm vài ngày, chắc sẽ bị vướng tuyết đầu mùa mất, còn vướng cả nó nữa...

" Nàng vào xe nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta sẽ tiếp tục xuất phát "

" Ừm.. được "

Vũ Nhiên tươi cười vui vẻ, nhanh chóng giấu nàng vào trong xe, rồi dùng ánh mắt âm trầm nhìn xung quanh, lập tức những cặp mắt tò mò kia liền vội chuyển đi chỗ khác, còn có người ho khụ khụ vài cái cho đỡ xấu hổ

...

" Này, ngươi có thấy ánh mắt của vương gia đáng sợ quá không? " Tên lính A nhỏ giọng trò chuyện cho đỡ buồn chán, chủ đề này nhanh chóng thu hút đám binh lính đang rảnh rỗi kia

" Đúng a, nhìn cứ như kiểu ăn tươi nuốt sống chúng ta vậy "

" Mà này, nhan sắc của vương phi đúng là đẹp nghiêng nước nghiêng thành, trước đây ta chỉ nhìn thấy người che mạn thôi "

" Đúng! Đúng! " Cả bọn hùa theo

" Ánh mắt của vương phi cũng rất dịu dàng, nhìn vào thật dễ chịu, lúc mới nãy người còn cười với ta đấy " Binh lính B uống một ngụm nước mát, tự hào kể lại

" Ngươi nói ta mới để ý, lúc trước tâm trạng vương phi không được tốt lắm, ánh mắt hoàn toàn khác xa bây giờ "

Nhớ lại lúc trước, vương phi thật đáng sợ, một mình thống lĩnh đám thê thiếp kia khiến bọn người ấy muốn chết đi sống lại, nói chuyện cũng chỉ ừm hoặc cút, chả còn câu nào nữa cả

" Ha ha, ngươi biết không, lúc trước vương gia đối xử với vương phi rất hờ hững, mặc dù ban nhiều châu báu ngọc ngà, nhưng cả hai chỉ đáp với nhau vài câu xã giao thôi, làm ta cứ tưởng đấy là hôn nhân chính trị chứ chẳng có yêu đương gì "

( Vị vương phi giả hồi trước là Tống Thanh Thanh đóng, tỷ tỷ của Tần Uyển Tình nha!)

" Có sao? Ta thấy vương gia bảo vệ vương phi kĩ thật đấy, mới nhìn có một tí, mà người muốn móc mắt ta ra rồi " Binh lính C nuốt nước bọt, đưa tay vô thức gãi đầu

" Ta lại thấy vị vương phi này, và vị vương phi lúc trước, là hai người khác nhau " Binh lính D nhạy cảm hơn, phát biểu ý kiến, khiến cả đám trong giây lát vội im lặng

" Các ngươi nói đủ chưa? " Tú Yên từ đâu xuất hiện sau lưng bọn họ, nghiêm giọng hỏi

" Tú.. Yên cô nương, bọn ta chỉ là tâm sự một chút thôi " Lão bà bà này từ đâu ra vậy, dọa bọn họ sợ chết khiếp rồi

" Lôi chủ tử ra làm trò đùa, các ngươi muốn chết "

" Tú Yên cô nương tha mạng, bọn ta không cố ý, bọn ta nhất định sẽ không phạm vào nữa "

Tất cả mọi người đều biết, lão bà này tính cách quái dị, miễn là chuyện gì liên quan đến vương phi, thì lão bà cứ như phát điên lên vậy, đáng sợ vô cùng, nhưng nói xấu vương gia, lão bà chẳng quản, thậm chí còn tham gia, chỉ là, chả ai dám nói xấu vương gia cả

Đùa à! Nói xấu một câu là mất mạng như chơi đấy!! Cho nên bọn họ chỉ dám thỏ thẻ vài câu nhỏ cho đỡ buồn miệng thôi

Thế là cái vấn đề của binh lính D lúc nãy đưa ra, lập tức đi vào dĩ vãng, chắc có lẽ do vương phi về thăm cha mẹ mình, nên tâm trạng mới đặc biệt vui vẻ như vậy

...

Tần Uyển Tình quan sát chiếc vòng yên vị ở cổ tay, hình như cái vòng này ngày càng bám sát vào da thịt nàng rồi, đóa hoa này, giống như đang ngày càng nở rộ ra

Bên trong đây chứa rất nhiều đồ vật, bao gồm cả của hồi môn của nàng, cất vào đây, để sau này có cãi nhau ly thân, thì nàng vẫn còn vàng bạc trang sức để ném vào mặt tên phụ bạc, nói một câu oai hùng. Khụ, bị nhiễm mấy cái ngôn tình tổng tài ở thời hiện đại quá rồi, mãi mà vẫn không sửa được

( Vòng tay mẫu đơn, hay còn gọi là vòng không gian, vì đây không phải là chuyện huyền nhuyễn, nên tớ đặc biệt ít nhắc tới)

" Nàng ăn chút gì đi, chuẩn bị xuất phát rồi " Vũ Nhiên đem vào một hộp gỗ, bên trong toàn điểm tâm tinh xảo, mùi vị cũng không tệ, bên cạnh còn có một dĩa trái cây tươi mọng nước

Tính ra, một tên nam nhân có tiền tài, địa vị, nhan sắc, lại biết chăm sóc người khác như vậy, lại ở bên cạnh nàng, kiếp này hời quá rồi

" Chúng ta đi nhanh một chút được không? "

" Sao vậy? Nàng không khỏe à? " Vũ Nhiên lập tức cầm tay nàng bắt mạch, vẫn ổn cả mà

" Không! Chỉ là ta muốn đi nhanh thôi " Tần Uyển Tình hơi đưa mắt đi nơi khác, cũng không quan tâm hắn đang nắm tay nàng, thôi kệ, nắm thì nắm, cũng chả mất miếng thịt nào

Nguyệt bà bà! Ngươi có thể từ từ rồi hãy đến hay không? Bản công chúa không muốn giữa đường đổ máu đâu

...

Như đã hứa <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.