Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt

Chương 72: Hồi ức



Tần Uyển Tình năm mười hai tuổi

Nàng vẫn hưởng thụ cuộc sống người người hầu hạ trong cung, phụ hoàng, mẫu hậu cùng các ca ca hận không thể cưng chiều nàng nhiều hơn nữa

Năm đó quân Xiêm xâm chiếm Tần quốc, một cường quốc đi đánh một cường quốc, mức độ thắng thua chỉ nằm khoảng năm mươi phần trăm. Quân Xiêm lại chiếm ưu thế lớn hơn, từ số lượng quân đội đến chiến lược đều tốt hơn Tần quốc gấp nhiều lần

Tần quốc thất thế ba lần, ba lần cũng đủ làm cho một quốc gia muốn suy bại, nàng vẫn chăn ấm nệm êm mà không hề hay biết bản thân có thể sẽ chẳng hưởng thụ cuộc sống vàng ngọc này lần nào nữa

Năm đó Tú Yên vẫn là một tiểu cô nương làm việc vụng về, thu nhập được chút ít tin tức cũng coi như hữu dụng, Tần Uyển Tình không giỏi việc cầm quân đánh giặc, chỉ là học lỏm được vài chiêu từ các ca ca, nhưng đầu óc nàng khá nhanh nhạy, xem xong thế cục đã có thể vẽ ra một con đường lui, tiếc là nhiêu đó vẫn chưa đủ bảo vệ Tần quốc

Tần Hiên một thân chiến phục trở về, gương mặt tràn ngập sự mệt mỏi, hắn không có nhiều kinh nghiệm chinh chiến, giống như con gà non bị thả vào chậu nước sôi, nhưng lòng hiếu chiến cùng sự kiêu ngạo của một thái tử không cho phép hắn chùn bước, hắn vì vậy mà lao đầu xem binh thư, ngày đêm không nghỉ ngơi chỉ vì tìm ra chính sách, Tần Uyển Tình không nỡ nhìn ca ca phải tự hành hạ bản thân mình đến vậy, liền cố vận dụng những gì mình học từ hiện đại cùng với lịch sử thế giới, nhưng trong đầu nàng chỉ ngập tràn số liệu cùng phương pháp chế thuốc, hoàn toàn vô vọng

Chẳng lẽ bản thân nàng lại một lần nữa suy bại, nàng sống một lần, không phải để bị dẫm đạp đến thế

Đêm ấy hoàng cung sáng rực đèn, binh lính đi lại như nước, khung cảnh chỉ mang lại không khí ảm đạm cùng sự u uất

Tần Uyển Tình tình cờ gặp nữ nhân ấy, cũng có thể đây là sự sắp đặt, nữ nhân đeo mạng che mặt màu kem, trên trán có một nốt chu sa đỏ tươi như máu đặc biệt chói mắt, đôi mắt lãnh đạm như dòng nước

Ngươi có muốn thắng không? 

Ngươi có muốn cùng hợp tác không? 

Yên tâm, ta chỉ muốn hợp tác cùng ngươi, không có ý gì cả, công lao đều thuộc về ngươi, cả Xiêm quốc đều thuộc về ngươi, ta coi như là một cơn gió, chẳng làm xáo trộn cuộc sống của ngươi

Ngươi chỉ cần đáp ứng một điều kiện với ta, con dân Xiêm quốc vô tội, đừng động vào bọn họ

Một cuộc giao dịch được mở ra, ai cũng có lợi, mà cái lợi của nữ nhân ấy, nàng không hiểu được. Xiêm quốc quả thật thất thủ, nàng cũng không hề động tới một sợi tóc của người dân vô tội

Năm đó trước khi nữ nhân ấy rời đi, Tần Uyển Tình chỉ kịp hỏi: " Ngươi rốt cuộc là ai "

" Thánh nữ Sở quốc " Nữ nhân nhàn nhạt biến mất trong màn sương, quả thật chỉ giống như một cơn gió

Nàng cũng không hiểu, lí do gì mà nữ nhân ấy lại chọn người đang ở độ nhỏ tuổi như nàng

...

" Tam hoàng thẩm " Trần Ái gọi thêm một tiếng, lúc này Tần Uyển Tình mới đưa mắt nhìn về phía nàng " Thẩm nghĩ gì mà suy tư vậy? "

" Không có gì " Tần Uyển Tình nhấp ngụm trà đắng, hương trà thoang thoảng trong khoang miệng khiến nàng vô cùng dễ chịu

" Mẫu hậu nói Thánh nữ Sở quốc nhất định sẽ tới, chừng hai ba ngày gì đấy " Trần Ái vẫn tiếp tục câu chuyện

Mẫu hậu đã dặn phải thường xuyên đến đây chơi để củng cố thêm thế lực, nàng không phải ngốc nên hiểu rất rõ ý tứ của người, mẫu hậu giờ đã như đóa hoa sắp tàn, thực sự không thể làm chỗ dựa vững chắc cho nàng, gia tộc nàng dù lớn mạnh đến mấy, cũng không bỏ ra nhiều thời gian và công sức đi nâng đỡ một công chúa mất mẹ được, vả lại bây giờ bọn họ đang cố đào tạo biểu huynh, mọi vốn liếng gần như trải cho huynh ấy đi, ngay cả biểu tỷ cũng sắp tới tuổi cập kê, cần có mối hôn sự cùng chỗ dựa tốt, sợ là nếu đợi cũng chưa đến lượt nàng

Nếu là lúc trước, nàng sẽ không lo lắng về vấn đề này, vì nàng là công chúa, hôn sự và vinh hoa phú quý đều sẽ không cần lo lắng, nhưng nàng từng nghe lén phụ hoàng nói với hoàng tổ mẫu, nếu mẫu hậu qua đời, sẽ đưa Đức quý phi lên làm hậu, Đức quý phi vốn không ưa gì nàng, lại có Gia Uyên làm điểm dựa, Gia Uyên cũng không thích nàng, cho nên cuộc sống của nàng sợ rằng sẽ chẳng dễ chịu gì nổi, chứ đừng nói đến hôn sự tốt, phụ hoàng vốn không nhúng tay vào chuyện hậu cung, nàng rơi vào tay Đức quý phi thì coi như xong

Tần Uyển Tình sao không nhận ra tâm tư của Trần Ái chứ, đừng nhìn vẻ bề ngoài của nàng ta thiển cận giống một công chúa vô dụng được cưng chiều sinh hư, thực chất sống trong cung lâu đến vậy, nàng ta đã sớm bị nhuốm màu rồi

" Tam hoàng thẩm, viên dạ minh châu thẩm tặng con thật sự rất đẹp "

" Con thích là tốt " 

" Tam hoàng thẩm... "

" Ta cho con một lời khuyên, con có muốn nghe không? " Nàng quay lại nhìn Trần Ái, triệt để cắt lời

....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.