Bắc Minh Thần mím chặt, sau khi nghe thấy tiếng lòng này của nàng vội đi lên phía trước. Sau khi hắn lau đi vệt nước mắt ở khóe mắt Phật Tịch, đưa tay nắm bờ vai của nàng, nói to rõ từng chữ: "Nghịch ngợm, nói chuyện này trước mặt người ngoài làm gì. Bổn vương đã làm sai chuyện, trở về mặc cho nàng xử phạt. Không được khóc nữa, bổn vương sẽ đau lòng."
Đám người vô cùng thức thời, phát ra tiếng thán phục hợp lúc.
Đầu tiên, Phật Tịch sững sờ, nàng nhìn trộm đám người. Khi thấy những người kia đều trợn tròn mắt mới tỏ vẻ hài lòng.
[Nếu không phải tình cảnh bây giờ không thích hợp, ta thật sự muốn vỗ gương mặt Bắc Minh Thần để cỗ vũ hắn."
[Không tệ, không tệ.]
[Biểu hiện đêm nay rất đáng khen.]
Bắc Minh Thần nghe vậy vô cùng vui vẻ, cưng chiều mơn trớn trán dính tóc của Phật Tịch, kéo tay nàng đi qua chuẩn bị ngồi xuống.
Tất cả mọi người quên mất vừa rồi Phật Tịch và Ninh Nhàn Uyển đang cãi nhau chuyện gì, giờ phút này chỉ cúi đầu bàn tán câu nói lấy lòng hèn mọn của Bắc Minh Thần.
Mà những phu nhân kia đều tỏ vẻ hâm mộ nhìn Phật Tịch. Bọn họ lấy phu quân, đương nhiên hi vọng trượng phu yêu thương mình, có thẻ ngoan ngoãn phục tùng mình.
Nhưng kết quả ngày nào cũng lục đục với những tiểu thiếp kia ở trong phủ, còn phải đề phòng nữ nhân khác.
Bọn họ nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn Ninh Nhàn Uyển không hề thân thiện. Nhìn dáng vẻ thoải mái của Thần vương phi, chắc là khinh thường kẻ nói dối gạt người. Như vậy, chắc chắn Ninh Nhàn Uyển đã nói chuyện ăn uống sinh hoạt của Thần vương trước mặt Thần vương phi.
Thần vương phi cũng lương thiện quá, chỉ tát một cái rồi vạch trần mọi chuyện. Nếu có người đến trước mặt bọn họ nói chuyện ăn uống sinh hoạt của trượng phu, đừng nói chỉ tát một bạt tai, cho dù đạp một phát cũng xem như nhẹ nhàng rồi.
Ninh Nhàn Uyển chết trân tại chỗ, hồi lâu sau cũng không bình tĩnh nổi. Giờ phút này, nàng ta mới thật sự xác định được Bắc Minh Thần hoàn toàn không có suy nghĩ gì với mình.
Nàng ta nhìn bóng lưng Bắc Minh Thần và Phật Tịch rời đi, nhìn bàn tay nắm chặt vô cùng thân mật kia, trong lòng dâng lên sự oán hận vô tận. Sự oán hận này sắp nhấn chìm nàng ta.
Sau đó, nàng ta dời mắt nhìn Bắc Minh Hoài, thấy y có vẻ như không biết chuyện xảy ra bên này, đang nâng chén rượu tự mình uống.
Nàng ta thầm thề trong lòng, nàng ta muốn trở thành Thái tử phi, giúp Thái tử leo lên hoàng vị. Chờ khi mình trở thành hoàng hậu sẽ hạ chỉ xử tử Bắc Minh Thần và Phật Tịch, để báo mối nhục hôm nay.
Phật Tịch ngồi xuống vui vẻ ăn uống, trong lòng nàng vô cùng phấn khởi, khóe miệng cong lên nụ cười ngọt ngào.
Bắc Minh Thần nhìn qua, thấy vẻ mặt Phật Tịch tràn đầy sự vui vẻ khó giấu, trong lòng cũng vui vẻ. Hắn nghĩ đến chuyện Phật Tịch chưa từng nói thích mình, chợt nắm chặt tay của nàng.