Chương 412
Thẩm Phong Vân gọi hắn lại:
“Cái này chậu than này vốn là ở nơi đó?”
“Luôn ở ngay vị trí này, gia phụ dùng để đốt cháy một chút thư tín lui tới không còn tác dụng nữa”
“Ngày bình thường ông ấy có rất nhiều thư tín lui tới sao?” Ngụy công tử lắc đầu:
“Không nhiều, nếu là chuyện công thì trực tiếp gửi đến Lại bộ nha môn” Thẩm Phong Vân liếc mắt một cái nhìn đau thư phòng được chỉnh lý đến ngay ngắn rõ ràng, không nhiễm trần thế, có Thể thấy được vị Nguỵ thị lang này ngày bình thường cũng rất chú trọng cuộc sống đời thường.
Cái cầu thang này nếu như không thương dung thì tại sao lại luôn đặt ở dưới lòng bàn chân?Hắn ta gật gật đầu bày tỏ đã biết.
Sau đó chị vào đưa chiến trà nhỏ còn lại trên bàn nói với Lãnh Băng Cơ:
“Chính là chiến tranh nhỏ này ta cố ý sai người giữ lại, tẩu tử nhìn xem có đầu mối gì hay không?” Trên tay Lãnh Băng Cơ mang theo găng tay dùng một lần, nâng chén trà lên, để ở chóp mũi nhẹ ngửi.
Quả thật như lời Thẩm Phong Vân nói, vô sắc vô vị, đơn thuần dựa vào khứu giác, căn bản phân biệt không ra đến tột cùng là loại độc gì.
Nàng lập tức khởi động nhân không gian kiểm tra hoạt chất bên trong, rất nhanh liền có kết quả, chỉ có điều độc này ngoại trừ độc tính cực mạnh tan nhanh ở bên ngoài, cũng không có chỗ đặc thù nào.
Có điều nàng lại phát hiện điểm dị thường khác bên trong chén trà.
Trà Long Tĩnh đúng là hảo hạng, ít ỏi vài miếng, đều đặn từng phiến.
Chỉ có điều trong chung trà lại có nhiều hơn vài miếng là Thiết Quan Âm lại có điểm không ăn khớp.
Ngụy đại nhân thích uống hồng trà, thỉnh thoảng sẽ trộn vào vài chiến trà Thiết Quan Âm, không ai cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng mà Lầm phu nhân đã từng nói qua, người hay mất ngủ nên không để cho ông dùng trà quá đặc, mới có lòng thay đổi như thế.
Một người có tâm như thế, đem trộn hai loại trà vào nhau, có ảnh hưởng vị sao chứ?Nguy công tử vẫn đứng đợi ở cổng chưa hề đi khỏi.
Lãnh Băng Cơ hỏi hắn:
“Thư phòng của Ngụy đại nhân có tích trữ trà Thiết Quan Âm không?Nguy công tử lắc đầu:
“Phụ thân thích trà, đối với việc thưởng thức cũng rất coi trọng, ông ấy nói mực nước sẽ ảnh hưởng đến hương thơm của trà.
Cho nên vì lý do đó mà trong thư phòng không hề để trà, đều do những người hầu thân cận chuyên đưa trà vào.”
Vậy Thiết Quan Âm này từ đầu đến? Trong đây chắc có huyền cơ gì đó chăng?Giả như, xác thực là kẻ khác hạ độc, làm sao lại để lại chứng cứ để người khác hoài nghi chứ?Lãnh Băng Cơ nhíu mày trong chốc lát mà trầm tư suy nghĩ, ánh mắt chậm rãi đảo quanh thư phòng, hỏi Ngụy công tử về hướng mà mình giơ tay chỉ:
“Trên cửa sổ này tại sao lại có một lỗ hỏng chứ?” Ngụy công tử ngẩng đầu, liếc mắt xem xét, giải thích nói:
“Phụ thân sợ nghe mùi than củi, lúc trước mùa đông sẽ sử dụng lò than, liền theo đó dựng một ống khói qua cửa sổ.
Chỉ là vài năm nay đã đổi loại than sương, không có mùi.
Phụ thân đã ra lệnh cho bỏ ống khói đi, còn về cái này chưa từng lấp kín lại, thời điểm giá lạnh gió thổi vèo vèo vào.”
Thẩm Phong Vân nghe Lãnh Băng Cơ hỏi như vậy, như thế nào cũng sẽ có nguyên nhân, liền dọn một phen ghế tựa, đứng đó xem xét, cái lỗ rất nhỏ nhưng mà chỉ bằng một vòng tay của đứa bé, không để ý thì sẽ không phát hiện được.
Ánh mắt hắn chăm chú, đưa tay cố xét vào trong mà thăm dò, lúc tay đem ngược trở ra, tay mang theo một cọng lông vũ màu đen.
“Rất giống chim sao” Thẩm Phong Vân ngay lập tức có chút kích động, nếu như đây chỉ là lông chim bình thường thì cũng thôi đi, vì dù sao loài chim sẻ căn bản thích tìm những nơi góc khuất để làm tổ, nhưng đây là lông chim sáo, sự việc e là không đơn giản.
“Ngụy đại nhân có yêu thích việc nuôi chim không?” Hắn quay qua đưa ra biểu cảm hỏi thăm.
Ngụy công tử lắc đầu:
“Ông ấy công việc bận rộn, đầu thế nào nhàn hạ thoải mái như vậy được?”
“Đưa hạ nhân ngày thường trông nom ở nơi đây đến đây, ta muốn hỏi họ chút chuyện thường ngày, chuyện thư phòng của Ngụy đại nhân có chim sáo ra vào không?” Ngụy công tử chỉ cảm thấy quái lạ, không hiểu dụng ý Thẩm Phong Vân đến cuối cùng là gì, nhưng vẫn theo lời hắn, gọi người đến.
“Biểu tẩu thật sự có tầm quan sát tốt, đệ đã ở đây kiểm tra nhưng không nhìn thấy” Trường hợp là có thể có chút đột phá, Thẩm Phong Vân khó nén hưng phấn trong giọng nói.