Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 449



Chương 449

Lãnh Băng Cơ có hơi kinh ngạc:” Hắn tìm ta làm gì? Ta cũng không có làm gì hắn mà, chả lẽ ta còn có thể bày ra chuyện này, giả vờ tiếp cận với hắn sao? Hơn nữa, cho dù là bị người tính kể, nhưng nữ nhân chưa gả còn rất nhiều mà, chẳng lẽ ta đây là hàng mua một tặng một nên hắn thấy có lời?”

“Dù sao không biết là vô tình hay cố ý, nhưng hắn cứ luôn miệng nhắc tới nàng, phỏng chừng là không có ý tốt gì.”  Trong lời nói của Mộ Dung Phong toát lên chút vị chua, nếu đối phương không phải là vương tử nhỏ của Mạc Bắc, có khi nắm đấm của hắn đã sớm ra mặt chào hỏi rồi.

“Thế nhị ca đâu? Không phải nhị ca phụ trách chiêu đãi hắn sao?”

Mộ Dung Phong tức giận nói:” Hôm nay nhị ca mời hắn đi uống trà, nói muốn dẫn hắn đi tham quan phong thổ ở Trường An, hắn lại nói trên người có thương, không tiện đi lại, rồi tiễn nhị ca về phủ. Ai biết xoay người một cái đã dán lên ta”

Lãnh Băng Cơ khúc khích cười:” Các chành chiêu đãi sứ thần như thế sao? Uống trà?”

“Không thi sao? Văn hóa trà nghệ cao thâm tinh túy, thanh nhã không thô thiển, là nên văn hóa tiêu biểu cho Trường An ta.

Hàng năm Mặc Bắc mua rất nhiều lá trà và tơ lựa từ Trường An đẩy.

Nói vậy, hóa ra nàng là một kẻ thô tục rồi.

Nàng chỉ biết, trên bàn rượu, một ngụm tình, một ngụm phiền, mới là huynh đệ tốt, kề vai sát cánh cùng nhau.

Nàng trêu hắn:” Cách để nam nhân các chàng tăng tiến tình cảm, một là cũng nhau ra trân, hai là cùng nhau tắm.”

Mộ Dung Phong lại không hiểu được câu đùa của nàng, hắn hiow tay day mi tâm:

“Cùng nhau tắm? Quá thô bỉ, tuy Mạc Bắc khô hạn ít mua, nhưng Am Đạt đường đường là vương tử một nước, hắn sẽ thiếu nướng tắm sao? Nàng cứ an tâm ở trong hậu viện, ta đi một chút, đuổi hắn đi xong sẽ quay lại”

Người nam nhân này, sợ là chưa tùng trải nghiệm chuỗi dịch vụ thoải mái nhất thời gồm ăn tiệc, tắm rũa mát xa rồi.

Lãnh Băng Cơ nhún vai, chả sao, nàng cũng không muốn dạy hư phu nhân nhà mình.

Mô Dung Phong con chưa bước chân ra khỏi hậu viện Am Đạt vương tử vậy mà đã lỗ mãng tìm tới của.

Chuyện này khiến Lãnh Băng Cơ sợ tới mức hét nhỏ một tiếng rồi vội vàng núp vào gian trong.

Nếu thật sự đúng như lời Mộ Dung Phong nói có thể trốn thì cứ trốn, không cần chơi với lửa.

Am Đạt vương tử liếc trái liếc phải, hắn không có hỏi thăm Lãnh Băng Cơ, đã là ho nhẹ một tiếng nói với Mộ Dung Phong:

” Đợi tiền sảnh hồi lâu vẫn không thấy Phong Vương gia đi ra nên mới liều lĩnh xông vào.

Nếu có chỗ nào thất lễ, xin Phong Vương gia tha thứ.”

Mô Dung Phong trầm mặt, hắn thật sự có chút khong cao hứng,

Hắn ta vội vàng xông vào hư vậy không phải cố ý đồ với Lãnh Băng Cơ thì là gì.

“Hậu viện xác thực không phải nơi nói chuyện, mời An Đạt vowng tử dời bước”

Am Đạt cương tử xoa xoa mũi:

“Là thế này, bổn vương tử vừa mới nghe người ta nói, ngoài kinh thành có một suối nước nóng vô cùng thoải mái, chỉ có thần tiên mới được hưởng thụ.

Hồi ở Mạc Bắc ta chưa từng trải nghiệm qua cảm giác này không biết, phong Vương gia có bằng lòng đi tới đó cùng bổn vương tử không?”

Không chỉ Mô DUng Phong, mà ngay cả Lãnh Băng Cơ đang trốn bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên.

Hắc ta vậy mà chủ động mời Mộ Dung Phong tắm chung?

Tư tưởn đúng là cấp tiến, đi trước thời đại.

Lãnh Băng Cơ chớp chớp mắt, Phong Vương gia anh minh thần vũ, dnags người oai hùng bất phàm một thân chí khí dương cương, chẳng lẽ vương tử nhỏ của Mạc Bắc có ý đồi gì với hắn? hay là hắn ta ham cơ thể Phong Vương gia?

Mộ Dung Phong quay đầu lén lút nhình Lãnh Băng Cơ một cái, Lãnh Băng Cơ Trinh trong gật đầu.

Vì tình hữu nghị, mối băng giao giữa hai nước, chàng cứ dũng cảm kinh dâng đi.

Ta sẽ không để ý… mới là chuyện lạ.

Mộ Dung Phong bất đắc dĩ gật đầu:” Được, bổn vương sẽ sai người đi sắp cấp hành trình. Am Đạt vương tử, mời”

Am Đạt vương tử xoa xoa tay, nhìn kiểu gì cũng thấy hắn ta hình như đang hồi hộp, cảnh tượng này khiến Lãnh Băng Cơ líu cả lưới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.