Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 949



Lời này của Na Dạ Bạch, khiến cho các tân khách xì xào bàn tán.

Dựa theo thân phận mà nói, Nam Chiếu thái tử này cho dù như thế nào đều phải làm là hướng về muội muội ruột của mình nói chuyện, như thế nào thế nhưng khửu tay hướng về bên ngoài đâu?

Hiên Vương Phi mỉm cười: ‘Đa tạ Thái Tử điện hạ nói thẳng, như vậy, công chúa Nhất Nặc, phiền toái ngươi thay bộ mũ phượng khăn quàng vai, bổn vương phi lập tức nhường đường, mời ngươi vào phủ!”

Ra lệnh một tiếng, trong phủ đi ra mấy oanh oanh yến yến trang điểm xinh đẹp, nhìn cách ăn mặc, chắc là mấy phòng cơ thiếp trong Hiên Vương Phủ. Trong tay người cầm đầu đang cầm một bộ quần áo màu hồng nhạt, mấy người khác vén mành kiệu lên, xem ra, là muốn trực tiếp động thủ “Hỗ trợ”

“Sườn phi nương nương thỉnh thay quần áo”

Trước công chúng, nếu Na Trát Nhất Nặc này bị lột mũ phượng khăn quàng vai trên người, có mà mặt ném về nhà bà ngoại.

Thế mà Na Dạ Bạch đứng một bên, ôm cánh tay bàng quan, giống như là một người đang xem náo nhiệt.

Xem ra, quan hệ huynh muội của hai người cũng không phải rất hòa hợp? Nếu, Na Trát Nhất Nặc không có hoàng huynh Na Dạ Bạch này làm chỗ dựa, ngày sau ở Trường An, sợ là nửa bước khó đi. Cũng khó trách Hiên Vương Phi và đám cơ thiếp dám càn rỡ như vậy.

Hiên Vương kéo Hiên Vương Phi qua, trợn mắt nhìn: “Ngươi làm như vậy, hơi quá đáng!”

Hôm nay Hiên Vương Phi này làm khó dễ là có chuẩn bị mà đến, phía sau vây quanh một đám người nhà mẹ đẻ, thấy Hiên Vương bất công như thế, đã không làm thì thôi, tất cả đều vẻ mặt chính nghĩa lên tiếng.

“Lễ không thể bỏ, Hiên Vương điện hạ, hôm nay nếu để cho một sườn phi và Vương phi nương nương cùng ngồi cùng ăn, ngày sau làm cho Vương phi nương nương sao có thể lập uy, sao có thể quản lý vương phủ được?”

Xung quanh, trong những tân khách cũng có người phụ họa.

Hiên Vương có chút thẹn quá thành giận: “Hôm nay là bổn vương thú sườn phi không phải giả, nhưng đồng thời đó cũng là Nam Chiếu công chúa, sao có thể quá mức keo kiệt? Ngươi làm như vậy, có tổn hại quốc uy của Nam Chiếu! Như thế không phải việc lớn!”

Hiên Vương Phi một câu đáp lại, đúng lý hợp tình: “Người †a là Thái Tử Nam Chiếu cũng không phản bác một câu, Vương gia kích động như vậy làm gì? Việc vui hôm nay là ta thu xếp, nàng ta không hiểu quy củ của Trường An, ta làm Vương phi dạy bảo nàng ta có gì sai? Thay mũ phượng khăn quàng vai, bọn tỷ muội tự nhiên vô cùng vui vẻ đón nàng ta vào cửa”

Bên này trong đám cơ thiếp của Hiên Vương có người muốn nịnh nọt Hiên Vương Phi, nàng ta ở quý phủ không được.

sủng, toàn bộ dựa vào Hiên Vương Phi thưởng cơm, người thứ nhất thò người ra tiến vào kiệu hoa, sau đó một tiếng thét kinh hãi, sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau ba bước, đặt mông ngồi dưới đất, mặt mày biến sắc.

“Sâu, sâu!”

Đây cũng là Lãnh Thanh Kiêu dự đoán trước, cũng không có gì ngạc nhiên.

Na Trát Nhất Nặc khom người từ trong kiệu hoa đi ra, trên mu bàn tay, rõ ràng nằm một con nhện độc nhiều màu sắc, to bằng trứng chim.

Tân khách đồng thời ngạc nhiên hô lên né tránh.

“Không cẩn thận quấy nhiễu mọi người, Nhất Nắc xin nhận lỗi tại đây” Na Trát Nhất Nặc cất cao giọng nói: “Ta nghĩ chắc bọn tỷ muội đã nghe nói về ta từ lâu, ta am hiểu trùng cổ thuật, thích hạ độc, trong của hồi môn có ba rương đựng đầy độc trùng, sau này ở bên người ta, còn có ở trong viện của ta, khó tránh khỏi sẽ có rắn hay rết độc trùng linh tinh xung quanh. Các tỷ muội trong quý phủ cần phải cẩn thận một ít, nếu không nhỡ đâu bị cắn, đã có thể không tốt”

Vài vị cơ thiếp tất cả đều không hẹn mà cùng lui về phía sau, trên mặt sợ hãi, không dám lại lỗ mãng.

Na Trát Nhất Nặc được nha đầu hồi môn đỡ đi, thướt tha đi đến trước mặt Hiên Vương, hướng về phía Hiên Vương Phi phúc thân thi lễ: “Thỉnh an tỷ tỷ”

Hiên Vương Phi cười lạnh, trong lời nói có ý châm chọc: “Ngươi xác định đây là đang thỉnh an bổn vương phi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.