Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

Chương 38: Vết máu 5



Nhưng, tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một thân hình từ đàng xa lấy tốc độ mắt thường không cách nào bắt kịp, chui vào trong vòng vây, dùng thân hình nhỏ bé của mình , chắn trước mặt Mặc Âm Trần. . . . . .

Âu Dương Sùng Hoa đột nhiên xuất hiện, không chỉ đơn thuần làm tiểu Lục tử kinh sợ, mà ngay cả những tên sơn tặc đang vây chung quanh Mặc Âm Trần, cũng không khỏi bị kinh hãi trước sự xuất hiện đột ngột của tiểu nha đầu.

Thật sự là Âu Dương Sùng Hoa tốc độ quá nhanh, làm cho bọn họ căn bản cũng không nhìn thấy rõ ràng, nàng rốt cuộc làm như thế nào để xông vào vòng vây kín này.

Đại khái cũng chỉ có một mình Mặc Âm Trần, đối với sự xuất hiện của Âu Dương Sùng Hoa, không có chút nào kinh ngạc, trên mặt chỉ biểu hiện ý ‘ta đã sớm biết ’

"Nàng đã đến rồi." Mặc Âm Trần tiến lên, lại gần gương mặt của Âu Dương Sùng Hoa, đối mặt với ánh mắt lạnh như băng.

"Đồ khốn khiếp, đứng ở trong đó làm cái gì, còn không chém tiểu tử kia cho Lão Tử " Tên thủ lĩnh bịt lại cái mũi vẫn đang chảy máu, vác đại đao, xông vào trong.

"Cứu ta." Mặc Âm Trần rụt thân thể lại, tay bắt lấy đầu vai Âu Dương Sùng Hoa , người càng vô sỉ núp ở sau lưng Âu Dương Sùng Hoa .

Âu Dương Sùng Hoa giương hai hàng tiểu lông mày nhỏ nhắn lên, nàng đưa tay vuốt ve tay Mặc Âm Trần, "Không muốn chết, thì cách ta xa một chút."

"Cách xa ngươi, ta sợ ngươi không để ý tới ta." Mặc Âm Trần không thèm để ý chút nào đến lời cảnh cáo của Âu Dương Sùng Hoa, cười đùa nói.

"Hừ." Âu Dương Sùng Hoa trầm trầm khẽ hừ tức, ánh mắt đang nhìn Mặc Âm Trần chuyển dời sang hướng bên cạnh

"Lão đại, tiểu nha đầu này................." trong đó một tên sơn tặc thấy Âu Dương Sùng Hoa từ trên trời giáng xuống sau, thì có chỗ cố kỵ đi đến bên cạnh lão đại của mình.

"Còn không động thủ cho ta!" Tên thủ lính, quát to một tiếng, hắn sớm đã mất đi lý trí.

Chỉ muốn tiểu tử ném đá vào hắn kia chết không yên lành!

Bọn sơn tặc mũ nồi nghe thấy tiếng quát vang lên, không dám chần trừ dừng lại, rối rít giơ đao lên, đồng loạt xông về phía Mặc Âm Trần và Âu Dương Sùng Hoa.

Âu Dương Sùng Hoa đã sớm ở gần bọn sơn tặc, liền ra đòn phản kích............

Nàng bóng dáng nhẹ nhàng như quỷ mỵ lướt qua bọn sơn tặc, ra tay ngoan độc, mỗi một chưởng sẽ không lưu tình, không để cho đối phương có cơ hội phản công lại.

Chỉ nghe

Ở nơi nhỏ trong rừng cây này , tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, vang vọng quanh quẩn thật lâu

Tiểu Lục tử thừa dịp rối loạn, đã trốn vào trong bụi cây gần đấy.

Tuy rất muốn đi cứu Vương gia, nhưng trong rừng đao quang kiếm ảnh kia, căn bản là không dám vào .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.