Âm làm kiếm, dùng nhạc để chém giết.
Nàng dùng tiếng nhạc để điều khiến vạn thú, phượng lâm thiên hạ. Nhưng không ngờ tiếng nhạc đã hấp dẫn cả "người thú" tới. Hắn hung ác như lang sói, mang theo khí phách của chúa tể thâm sơn, lại vô cùng giảo hoạt. Một gã đàn ông như hắn, khiến nàng không biết là mệnh kiếp hay chính là duyên nợ trời định.
Lúc khỏi lửa chiến tranh nổi lên tứ phía, mảnh hồng nhan như mảng bèo trôi dạt vô phương. Khi mới quen nhau chính là lúc nàng đang tắm rửa bên khe suối, tấm thân nõn nà vàng ngọc lại bị hắn nhìn không sót một điểm.
Một gã đàn ông đẹp tới mức diễm lệ yêu nghiệt, lại thô bạo tàn nhẫn, trợn mắt sáng như ma trơi, nheo mắt lại như yêu quái. Hắn nắm chặt cằm nàng, đôi môi bá đạo hung hăng hôn lên môi nàng, hai làn da thịt cách lần quần áo mỏng manh, lửa nóng bừng bừng cứ vậy bị giam chặt trong đó.
Hắn mớm cho nàng độc hoàn kịch độc, nheo lại đôi mắt tà mị mà rằng. « Phải chết, ngươi cũng đi cùng ta! » Mà nàng lại ngạo nghễ nhìn lại đôi mắt lạnh lùng của hắn, nhẹ nhàng thốt lên. « Ta-không-thích-ngươi! » Lãnh đạm như gió, thanh nhã như nước, dám khiêu khích gã đàn ông độc bá thiên hạ này, cuối cùng định ra một mối lương duyên khó hiểu cả đời.
Bình luận truyện