Vương Quốc Huyết Mạch

Chương 20: Đao Của Jala 2





Mười hai năm trước, thời điểm mà hỗn loạn và máu tanh bao trùm cả vương quốc, vị kiếm sĩ đáng sợ kia đã dùng lưỡi kiếm sắc bén và lạnh lẽo của mình để chém ra một mảnh địa bàn ở Phố Đen.

Kể từ khi đó, Hội Huynh Đệ tân sinh và Bang Bình Máu lâu đời như hai con ác long đấu đá nhau không chết không thôi để tranh giành quyền kiểm soát thế giới ngầm ở vương đô.
Theo thời gian trôi đi, đặc biệt là những năm gần đây, Hội Huynh Đệ Phố Đen dần trưởng thành.

Từ một con ấu long sơ sinh tiến hoá thành một con cự long với bộ móng vuốt sắc nhọn và những chiếc răng nanh hung tợn, chúng dần dà chiếm lại lợi thế và chiến đấu ngang tài ngang sức với Bang Bình Máu vốn đang chiếm thượng phong.

Trong cuộc chiến dai dẳng này, hai đại bang phái cũng đã tụ tập được một lượng lớn những nhân vật đáng sợ nằm ngoài tầm kiểm soát của vương quốc và gây ra những cuộc “gió tanh mưa máu” trong thế giới ngầm.
Hơn mười vị cao thủ và cường giả của Hội Huynh Đệ và Bang Bình Máu là những chiến tuyến đầu trong cuôc chiến giữa hai bang phái này.

Họ là những người trẻ tuổi có danh vọng, tiền đồ và sức mạnh nổi trội nhất và cũng là đại diện cho mặt mũi của bang phái mình.
So với tên tuổi của lực lượng chủ chốt hai bang phái như tam đại sát thủ truyền kì và sáu đại thủ lĩnh của Hội Huynh Đệ, hay hai vị Ma Năng Sư đáng sợ và tám gã Chiến Sĩ Dị Năng của Bang Bình Máu, thì tên tuổi của những người trẻ tuổi này nổi tiếng hơn rất nhiều.

Cho dù là đám trẻ ăn mày cũng nghe nhiều đến mức thuộc làu làu.
Sven “Trọc Đầu”, là người thần bí nhất trong số “Mười Hai Chí Cường Giả” của Bang Bình Máu.

Hắn phụ trách việc thực thi những phi vụ “bẩn” cho bang phái cho nên rất ít khi người ta được nhìn thấy Sven lộ mặt trong những cuộc chiến có quy mô lớn.

Vì thế, cũng chẳng có ai biết được võ nghệ và chiến lực của hắn cao đến mức nào, nhưng mọi người vẫn biết một điều rằng hắn luôn đứng sừng sững không ngã trong suốt 5 năm, giai đoạn cuộc chiến trở nên hết sức khốc liệt và đẫm máu giữa hai bang phái.

Và cũng trong khoảng thời gian đó, những kẻ đối địch với hắn và vô số cao thủ của Hội Huynh Đệ đã trở thành những bộ xương khô trắng như tuyết.
Jala không nói bất cứ lời nào.

Cô chỉ khẽ lắc lắc cổ tay.
“Dorno đúng là một thằng ngu.

Cái ý tưởng nấp sau thi thể để mai phục thực sự đần độn.

Nhưng mà ta vẫn phải cảm tạ việc hắn đã đánh đổi tính mạng để thông báo cho chúng ta biết rằng có một vị khách quý tới chơi.”
Sven nở một nụ cười khó coi, rồi nhấc quả chuỳ với năm mặt gắn đầy đinh sắt trông hết sức doạ người từ trên vai xuống.


Hắn bắt đầu cầm nó vung qua vung lại như thể chẳng tốn tí sức lực gì.
Jala đột nhiên biến mất khỏi vị trí của cô.
Sven “Trọc Đầu” khinh thường cười một tiếng, rồi lộ vẻ mặt dữ tợn và xoay người vung một chuỳ.
‘Đinh! Đang!’
Quả chuỳ với năm mặt đầu đinh to gấp đôi cánh tay người thường va chạm mạnh vào hai thanh dao quắm Kukri.

Lực đánh của Sven lớn đến nỗi khiến cho Jala, người đang chuẩn bị một đợt tấn công bất ngờ, bị mất thăng bằng và văng về phía sau.
Trái tim của Thales chợt co thắt lại.
May mắn thay, Jala lấy lại thăng bằng giữa không trung và thực hiện một cú lộn ngược tuyệt đẹp về phía đằng sau trước khi tiếp đất.
Sven “Trọc Đầu” nghiến răng, lắc lắc vũ khí của mình như thể đó là cây gậy bóng chày trong kiếp trước của Thales vậy.
“Thật là một tốc độ đáng sợ.

Nhưng mà, nếu như ta đã biết sự tồn tại của ngươi thì chỉ cần dựa vào trực giác và bản năng chiến đấu, cũng không quá khó để ngăn ngươi lại như hồi nãy.”
Sven cười cười khiến cái mũi dữ tợn của hắn cũng rung rung theo, trông hết sức đáng sợ.
Jala không nói gì.

Chỉ là cô lại biến mất một lần nữa.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cô bỗng xuất hiện ở trước chân trái của Sven với tư thế uốn cong người.
Song đao được chém ra cùng lúc.
Nhưng Sven chỉ dịch một bước chân để lùi người về phía sau.

Sau đó hắn mượn lực quán tính của cơ thể để nện một chuỳ xuống.
‘Rầm!’
Đầu đinh của cây chuỳ đập một cú thật mạnh vào mặt đường bằng đá khiến các mảnh vụn bắn ra tứ phía.
Còn Jala thì kịp dùng sườn để lăn ra khỏi cú đánh chí mạng đó trong gang tấc.
“Thế mà lại có một lưỡi dao được tạo ra với độ cong như vậy? Thật là một vũ khí hiếm thấy.

Tới đây nào, bé gái.


Dù cho ngươi là thích khách hay sát thủ và phải đối mặt với kẻ địch có sự chuẩn bị từ trước thì sở trường đánh lén của ngươi sẽ trở nên vô dụng mà thôi.”
Jala ngồi xổm trên mặt đất, tựa hồ như cô đang suy nghĩ kế sách để tấn công.
“Ngươi sẽ làm gì đây? Xông thẳng lên hay sao?”
“Rốt cuộc đây là con đường duy nhất để tiến vào Phố Chợ Đỏ.”
Sven liên tục dùng ngôn ngữ để quấy nhiễu Jala.
Thales ngày càng cảm khẩn trương.

Cậu biết Jala là hy vọng duy nhất để mình xuyên qua Phố Chợ Đỏ và thoát đi Hội Huynh Đệ, nhưng giây phút này, cậu càng lo lắng cho an nguy của bản thân Jala hơn.
Tuy rằng biểu cảm của Jala bị giấu ở sau chiếc kính bảo vệ mắt, nhưng dường như cô vừa hạ quyết tâm để làm một điều gì đó.

Nàng chậm rãi đứng lên.

Con dao quắm Kukri đang được cầm theo hướng ngược chiều được nàng đổi sang tư thế như cầm một thanh kiếm.
‘Đã qua nhiều năm như vậy …’ – Jala cười khổ một tiếng dưới đáy lòng – ‘… vẫn phải dùng một chiêu này sao?’
Thales nuốt một ngụm nước bọt trong sự khẩn trương.

Cậu đã được tận mắt chứng kiến tốc độ đáng sợ và sự linh hoạt kinh người của Jala, nhưng khi phải đối mặt với người có sức mạnh thể chất kinh khủng như Sven, thì liệu chúng có đủ để giúp cô giành chiến thắng?
Sau đó.
Jala không tiếp tục biến mất.
Cô đứng đối diện với Sven và lao thẳng về phía hắn.
Thales sợ tới mức tí thì hét lên một tiếng.
Song đao một trước một sau cùng tiến lên.

Dao trước nhắm thẳng vào yết hầu Sven, dao sau tựa như dùng để đón đỡ cây chuỳ đầu đinh của hắn.
“Tấn công chính diện? Đi tìm đường chết!” Tiếng gào thét trong sự hưng phấn của Sven vang lên.

Hắn vung cây đại chuỳ về hướng Jala.
‘Vút!’

Cây chuỳ đầu đinh xé rách không khí và lao về phần eo của Jala trong lúc cô ấy đang tiến về phía trước.
‘Đợi lát nữa, phải chăm sóc tận tình con nhóc xinh đẹp này mới được! Ân?’
Sven tỏ vẻ kinh ngạc khi nhận thấy lần này Jala không đỡ mà cũng chẳng lùi!
Một giây trước khi cây chuỳ chạm vào da thịt, Jala thực hiện một cú lộn mèo (1) khiến Thales rớt cả cằm trước và tránh đi đợt tấn công trong gang tấc!
Ngay cả Sven cũng hết sức ngạc nhiên.
‘Động tác này … sao cô ta có thể làm được như thế?’
Nhưng đợt tấn công của Jala còn chưa kết thúc.
Nữ bartender dùng con dao phía sau nhẹ nhàng ấn vào đầu của cây chuỳ, rồi mượn lực lượng khổng lồ của Sven để nhảy về phía vai trái của hắn.
Sau đó, cô vung con dao phía trước lên và tung ra một cú chém.
Lưỡi dao được cải tạo về độ cong cho phép nó cắt về phía cổ trái Sven một cách nhanh hơn, mạnh hơn và chết chóc hơn so với con dao thông thường.
‘Xoẹt!’
Sven rống lên một tiếng tỏ vẻ giận giữ và lùi về phía sau.

Mặc dù trong thời khắc mấu chốt tên đầu trọc đã né được những chỗ yếu hại khỏi lưỡi dao, thế nhưng từng dòng máu tươi vẫn cứ thế mà phun ra từ vai trái của hắn.
‘Hừ! Cô ta lựa chọn từ bỏ phòng thủ và dùng những kỹ năng né tránh để tấn công trực diện ư?’
‘Chẳng nhẽ cô ta không biết rằng chỉ cần một lần sơ sẩy thôi cũng đủ để mất đi tính mạng hay sao?’
Nhưng Jala lợi dụng ưu thế tiến công, đạp nhẹ chân xuống đất, tiếp tục xông lên.
Thales lại một lần nữa được chứng kiến Jala xoay người trên không và né được cây chuỳ của Sven khi mà nó đã gần như chạm vào da thịt của nàng.
Sau đó, đôi dao quắm KuKri tiến lên cùng với chủ nhân của nó, xoay tròn và bổ về phía Sven.
Lại một dòng máu nữa phụt ra, lần này là mạn sườn bên phải của tên trọc đầu bị Jala chém rách.
Sau đó, lại một dao nữa được vung lên.
Trong quá trình tấn công trực diện, Jala đã sử dụng một cách hoàn mỹ sự mềm dẻo và linh hoạt của thân thể mình để né tránh những đòn công kích đáng sợ của Sven.

Cứ mỗi khi cây chuỳ gần chạm đến người, nàng lại nhảy, lăn, lộn, … để né cú đánh trong gang tấc.

Thậm chí có lần Thales còn thấy chóp mũi nàng sượt qua những cái đinh sắt đã bị rỉ gắn trên đầu cây chuỳ.
Thế nhưng cũng trong khoảng thời gian ấy tốc độ và tiết tấu tấn công của Jala chẳng giảm đi chút nào, thậm chí còn đáng sợ hơn cả khi đánh lén.
Ngược lại Sven, mặc dù hắn liên tục gầm rống để thể hiện uy thế trước những đợt tấn công như mưa sa bão táp của Jala.

Nhưng đến Thales cũng nhìn ra được, với thân thể liên tục bị thương và chảy máu không ngừng, Sven đang ngày càng chật vật để phòng thủ và dần để lộ ra những sơ hở trí mạng.
‘Không thể tiếp tục như vậy được nữa!’ – Sven kinh hoàng – ‘Làm sao cô ta có thể không phạm một chút sai lầm nào trong vô số lần mạo hiểm được cơ chứ?’
Sven gầm lên một tiếng, rồi dùng toàn bộ lực lượng để đón đỡ một lần tiến công nữa của Jala.

Sau đó, với một cú lăn mình, hắn né được nhát chém hiểm của Jala và kéo giãn khoảng cách giữa họ ra.


(Hãy tưởng tượng một tên to con trông như một con gấu.

Và hắn đang bị một cô gái với vóc dáng thon thả chỉ bằng 2/3 cơ thể mình đánh cho đến mức phải lăn lộn trên mặt đất để né đòn)
“Đây! Đây là Tật Sát Đao!”
Câu nói này không khác gì một viên đá được ném vào mặt hồ yên ả.

Nó khiến cho Jala phải tạm ngừng thế công liên miên vô tận của mình lại.
“Mà chiêu thức lúc nãy ngươi dùng để giết Dorno chính là Thư Sát Đao!”
Sven thở hổn hển với vẻ mặt hoảng sợ.

Hắn hét lên với sự hoài nghi:
“Tật Sát Đao! Ta đã từng nhìn thấy nó từ rất lâu về trước! Nó là chiêu thức của ‘Bản Thánh Ca Máu’ Lordan Charleton! Ngươi! Ngươi là người của gia tộc ‘Đoá Hoa Sát Thủ’ Charleton!”
Jala không đáp lời nào, quỳ một gối xuống đất và lạnh lùng nhìn Sven.

Tựa hồ như đây là tư thế yêu thích mà cô hay dùng để phát lực.
“Chuyện này quá vô lý!” Sven dường như vừa trải qua một cú sốc tinh thần.

“Toàn bộ người của gia tộc Charlton đã trốn khỏi vương quốc Tinh Thần và biến mất ở nước ngoài sau khi Kaiser V lên ngôi! Vì sao? Vì sao đêm nay lại có một người trong số bọn họ đứng về phía Hội Huynh Đệ?”
Giọng nói của hắn tỏ rõ vẻ hoài nghi: “Lệnh truy nã và giải thưởng của các ngươi đã được dán khắp toàn bộ phía Tây đại lục.

Thế mà các ngươi còn dám đến thành Vĩnh Tinh với tội danh giết hại thành viên của vương thất ư? Ngươi không sợ bị Vệ Binh Hoàng Gia và quân đội bao vây tiễu trừ sao?”
“Cho dù gia tộc Charlton có lâu đời đến mấy, Hội Huynh Đệ có mạnh đến đâu, thì liệu các ngươi có chịu đựng được lửa giận của “Thiết Oản Vương” và toàn bộ đất nước Tinh Thần hay chăng?”
Nhưng giọng điệu phẫn nộ của Sven bỗng biến thành mềm dẻo trong nháy mắt:
“Nếu ta bị chết ở chỗ này, thân phận của ngươi nhất định sẽ bị bại lộ! Ngay sáng mai Bí Khoa của vương quốc sẽ thu được thông tin tình báo về việc gia tộc hành thích vua đã quay trở lại Tinh Thần!”
“Kaiser V sẽ không buông tha cho các ngươi! Hắn không cho phép bất cứ một hậu duệ hay huyết mạch nào của gia tộc Charlton nào tồn tại trên cõi đời này!”
“Nhưng ngươi có thể buông tha ta a!” Giọng nói của Sven nhỏ đi, dần biến thành giọng điệu cầu xin.

“Ta chẳng thèm quan tâm đến mấy nhiệm vụ chó má của Bang Bình Máu.

Ngươi cứ việc đi qua đi.

Ta xin cam đoan ngày mai sẽ rời khỏi đất nước Tinh Thần!”
“Ta cũng sẽ không tiết lộ bí mật của ngươi cho ai! Ta biết năng lực của gia tộc Charlton đáng sợ đến cỡ nào!”
“Ta không muốn trêu chọc các ngươi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.