Vương Quốc Màu Xám

Chương 127



Yến Tiểu Phi bị dọa ra mồ hôi lạnh, thân thủ của hắn rất nhanh nhẹn, lập tức xoay người bật đèn phía đầu giường lên.

Ánh đèn chợt lóe, gương mặt đang ẩn trong bóng đêm kia dần lộ rõ. Là Tần Thái

Là người hắn không muốn nhìn thấy nhất.

Tần Thái không hề cảm thấy mình là người không được chào đón, cô rất thản nhiên đi đến ngồi xuống ghế sô pha cạnh bàn tròn.

Yến Tiểu Phi giận dữ: "Cô còn dám trở về?"

Tần Thái đang nắm thóp hắn nên chẳng hoảng hốt: "Sao tôi lại không dám về? tôi là tra xét của Trật Tự, hơn nữa còn là đồ đệ Bạch Hà nha."

Yến Tiểu Phi gấp gáp đến luống cuống: "Cô đến chỗ tôi làm gì?" hắn cảm thấy câu này không có khí thế, lại nói thêm: "Đừng nghĩ cô có thể uy hiếp được tôi, cái thứ kia....kia...tôi không sợ đâu!"

Tần Thái cười, tóm lại thì tên này vẫn ngây thơ như trước. Cứ rống  vậy thì người đối diện sẽ không thấy được ngươi đang hoảng loạn sao.

Nhưng cô lại sợ khẩu súng đang nằm trong tay Yến Tiểu Phi, nâng chân gác lên mặt bàn thủy tinh trước mặt, tới nơi này là do không còn cách nào khác. Tra xét Trật Tự đang lùng bắt cô khắp nơi. Đương nhiên chuyện này không phải là chính, cô muốn chạy thì bọn họ chẳng thấy nổi cọng tóc của cô. Vấn đề là, trời đang sáng.

Tần Thái ngồi bất động ở đó, Yến Tiểu Phi lại như đang đối đầu với giặc: "Nói chuyện!"

Tần Thái liền nói cho hắn nghe: "Chạy cả đêm, mệt chết rồi, tôi muốn ngủ một lát. Trời sáng thì đi mua cho tôi mấy túi máu nhé."

Lúc cô chạy từ thôn Sa Giếng về đây tất nhiên có mang theo lương khô. Đàm Tiếu chuẩn bị rất nhiều thức ăn sẵn, cô chỉ cần mang theo vào túi. Nhưng ngày mai có việc phải đến Trật Tự, nên ăn no trước khi đi thì hơn.

Cấp máu cho ma quỷ sao.

Yến Tiểu Phi không hiểu, cũng không muốn hiểu, khẩu súng vẫn giương về phía trước: "Nếu cô không đi thì tôi sẽ gọi sư phụ đến!!"

Nếu Tần Thái đã chọn nơi này thì tất có chuẩn bị, cô lấy di động ra: "Lấy của tôi mà gọi này. Để tôi nghĩ xem, chắc điện thoại của Yến Trọng Hoan có hình màu đúng không?"

Yến Tiểu Phi giận muốn hộc máu: "Rốt cuộc cô muốn thế nào?"

Tần Thái đứng dậy đi về phía giường: "Bây giờ chỉ muốn ngủ, tỉnh dậy không chừng lại muốn cắn người. Nhớ phải mua máu cho tôi. Còn nữa, tôi ngủ giường nhường sô pha cho anh."

Dứt lời, cô thả người xuống giường.

Ngủ.

Yến Tiểu Phi đen mặt, cả Trật Tự đang ráo riết tìm cô ta, còn cô ta lại chạy đến chỗ này trốn!

Nếu thật sự gọi sư phụ đến thì chuyện hoang đường đó cũng sẽ bị bại lộ. Khi đó...

Nếu một đao chém chết cô ta thì tốt rồi... không không, cô ta là nằm vùng từ Nhân Gian, hẳn mấy cái hình ảnh video đó đang giữ ở Nhân Gian. Hắn gầm một tiếng: "Tỉnh dậy thì mau đi đi, Sư phụ tôi sẽ đến đấy."

Tần Thái ngủ thật rồi.

Cô tính toán thời gian rất chuẩn, bây giờ ngủ tiện thể xem luôn chuyện sẽ xảy ra vào ngày mai. Đương nhiên cô muốn biết vào Trật Tự rồi có ra được không.

Cô vừa ngủ thì Yến Tiểu Phi không ngủ lại được nữa. Hắn dùng nước lạnh rửa mặt, không dám ra cửa. Lỡ như bị người khác thấy Tần Thái đang ở đây, có mười cái miệng cũng không giải thích được.

Tần Thái ngủ đến 8 giờ sáng,nhờ bức màn che kia rất kín nên không có ánh sáng lọt qua. Cô không mớ thấy thứ gì, cho thấy Thiên Đạo đang đợi cô lựa chọn. Nếu cô không đi Trật Tự, trong thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì. Nhưng nếu cô đi, thì kết quả sẽ khác.

Tần Thái muốn phát hỏa lên.....vứt cái âm mắt này mẹ cho rồi.

Yến Tiểu Phi sợ Yến Trọng Hoan đến bắt gặp, nên không dám ra khỏi cửa. Nhưng đầu năm nay, sợ cái gì thì cái đó sẽ đến. Đến tầm giữa trưa, Yến Trọng Hoan trở về nhà một chuyến.

Yến Tiểu Phi đang ở trên lầu, nghe thấy tiếng mở cửa phía dưới liền nhảy bật lên. Lòng Tần Thái trầm xuống, nếu giấu cô đi thì Yến Tiểu Phi không qua nổi mắt Yến Trọng Hoan.

Yến Trọng Hoan đứng dưới lầu gọi: "Tiểu Phi?"

Yến Tiểu Phi hoảng đến nổi đi cùng tay cùng chân, Tần Thái cảm thấy tương lai Trật Tự thật mù mịt, nhìn bộ dáng tên đần này đi!

Cô đẩy Yến Tiểu Phi vào phòng tắm, cô cũng trốn vào theo, không nói nhiều đóng cửa lại mở vòi hoa sen.

Bị nước ấm phun lên người, Yến Tiểu Phi bình tĩnh lại. Chốc lát sau Yến Trọng Hoan đi lên trên. Thấy đèn phòng tắm đang sáng, không cần hỏi cũng biết Yến Tiểu Phi đang làm cái gì.

Hắn luôn dùng cách trưởng bối nói chuyện với Yến Tiểu Phi: "Chiều có chút chuyện, cùng ta đi tổng bộ."

Lúc này quần áo còn chưa cởi đã bị phun thành con gà ướt, Yến Tiểu Phi lên tiếng đồng ý. Tần Thái suy nghĩ, bây giờ cô chưa biết Đỗ Phương với Yến Trọng Hoan tính toán gì với sư phụ, không bằng nhân lúc này tìm hiểu luôn.

Yến Trọng Hoan không có dị mắt đúng không?

Yến Tiểu Phi nói xong liền xoay người đi xuống, không có chuyện hắn ở lại xem Yến Tiểu Phi tắm rửa.

Thấy Tần Thái nhìn chằm chằm mình, Yến Tiểu Phi không biết cô lại có ý đồ xấu gì, đang muốn hỏi thì Tần Thái lập tức ra tay khống chế chủ hồn Yến Tiểu Phi. Thế nhưng Yến Tiểu Phi không phải là kiểu người dễ khống chế.

Cảm thấy hồn phách bị người động vào, còn là thiên hồn, Yến Tiểu Phi lùi về sau một bước, còn đá một cước về phía Tần Thái.

Tần Thái chẳng để thân thủ tên này vào mắt, liền đè hắn xuống sàn nhà tắm, hai người bắt đầu đấu chú pháp. Chuyện là, pháp chú Tần Thái nhiều hơn, bởi ngoài những cái Bạch Hà đã dạy, còn có du phù tà pháp, sức mạnh của tà pháp không khác gì cái chết.

Chỉ là những thứ cung cấp cho tà pháp thường rất tổn hại âm đức, ví dụ như du phù, bình thường dùng dầu cải, cao cấp hơn là dùng thi du. Đối với Bạch Cập, đối thủ khiến hắn phải dùng đến thi du chưa thấy xuất hiện.

Cấp thấp hơn nữa là dùng nước.

Thế nên phù chú Yến Tiểu Phi dùng rất hạn chế!!

Rất nhanh Tần Thái đã xách thiên hồn hắn ra, trạng thái còn tốt, cô không có ý định giết hắn, chỉ nhốt vào khóa hồn đàn tạm đã. Cô còn trấn an: "Đừng lo quá, chờ tôi xong chuyện rồi sẽ thả anh ra."

Dứt lời, cô liền xuất hồn, tạo hình hồn phách cho giống với Yến Tiểu Phi rồi nhập vào thân thể hắn.

Cô đặt thân mình vào tủ quần áo, chỉ là lúc thay đồ thì có chút ngượng ngùng. Dáng người tên Yến Tiểu Phi này thật là....

Cô ăn mặc cho thân thể Yến Tiểu Phi rồi xuống lầu, Yến Trọng Hoan còn chưa đi, hắn có thời gian làm việc và nghỉ ngơi tương đối cố định, bây giờ đang lúc nghỉ trưa.

Hắn ở tầng một, Tần Thái vừa đi xuống đã nghe sai bảo: "Lấy cho ta chén nước."

Chuyện này đơn giản, Tần Thái lập tức đi rót cho hắn.

Lúc đưa nước cũng có chút khẩn trưởng, Tần Thái cố gắng không thể hiện ra ngoài. Yến Tiểu Phi dựa vào ghế, mặt nghiêm trọng: "Đồ đệ kia của Bạch Hà, con điều tra sao rồi?"

Trong lòng Tần Thái nhảy dựng, nhưng cô chắc chắn hắn không có dị mắt, thoáng yên tâm hơn, lại thầm mắng. Tên tiểu tử, lại dám điều tra ta! Thật là lớn mật!

" Chưa có thông tin mới" cô hàm hồ đáp, Yến Trọng Hoan xoa xoa huyệt thái dương: "Nhanh tra xem cô ta chạy đến chỗ nào, nếu đang ở Nhân Gian là tốt nhất. Nhưng cô ta là Thông Dương Tử thật thì chuyện này không dễ."

Tần Thái cúi thấp đầu, cố gắng bắt chước điệu bộ của Yến Tiểu Phi.

" Đi thôi" Yến Trọng Hoan đứng dậy, còn ý bảo Tần Thái đem áo khoác của hắn theo. Tần Thái vừa mắng vừa đi lấy, cứ như vậy leo lên xe Yến Trọng Hoan.

Xe đi một đường tới thẳng văn phòng của Tiên Tri.

Đỗ Phương mặc một cái áo ren thấp ngực màu đen, bên dưới là váy ngắn màu hồng ren trắng, quần áo nhìn thật "ưu nhã". Rõ ràng coi Yến Tiểu Phi như tâm phúc nên không kiêng kị. Yến Trọng Hoan vừa ngồi xuống sô pha, cô ta đã lắc eo qua ngồi xuống đùi hắn.

Nhìn hai người kia thân mật làm Tần Thái mặt đỏ tai hồng, Đỗ Phương thấy cô khẩn trưởng, cười một tiếng: "Nhóc đồ đệ này của anh cứ đáng yêu như vậy nha."

Tần Thái muốn phun hết máu đã uống ra...Yến Trọng Hoan không k1ch thích gì thêm: "Ngồi đi, đứng làm gì?"

Tần Thái gật đầy, ngồi xuống sô pha bên cạnh bọn họ. Tay trái Yến Trọng Hoan ôm lấy ĐP, tay phải cầm ly thủy tinh lên, Tần Thái nhanh tay lẹ mắt rót rượu vào cho hắn.

Hắn nhấp một ngụm rồi mới nói chính sự: "Bạch Hà bên kia, bây giờ đã mất uy tín rồi, nên xử lý thôi."

Đỗ Phương không vui: "Còn chưa tìm được Tần Thái nữa"

Cô ta nhớ rất rõ người tên Tần Thái này.

Yến Trọng Hoan gật đầu: "Nếu con nhóc đó thật sự là Thông Dương Tử, sẽ không dễ bắt được. Không bằng cứ xử lý Bạch Hà trước."

Trong mắt hắn, sự uy hiếp của Bạch Hà lớn hơn. Nhưng đối với Đỗ Phương, Tần Thái mới là cái đinh trong mắt, bởi vì cô ta cũng có năng lực biết trước tương lai: "Phải tìm cho được cô ta, nhỡ đâu Nhân Gian lợi dụng năng lực đó đối phó với chúng ta thì sao?"

Yến Trọng Hoan cũng biết chuyện này, hỏi một câu: "Em không nhìn thấy được cô ta sao?"

Tần Thái dựng lỗ tai lên nghe ngóng, thế nhưng Đỗ Phương lại ảo não: " Trong Thiên Đạo có phân ra Thiên, Địa và Nhân ba Pháp, có lẽ cô ta nằm trong Nhân Pháp nên không thể nhìn được."

Thiên Đạo Tam Pháp, có Thiên, Địa và Nhân. Thiên Pháp chính là vận mệnh quốc gia, giống như chính quyền, thời vận đất nước, hướng đi gì gì đó. Địa Pháp là thiên tai, quy luật sinh trưởng của cây cỏ, Nhân Pháp là chỉ người phải lựa chọn thì mới có kết quả. Tiên Tri có thể nhìn rõ được Thiên Pháp, nhưng Địa và Nhân do có biến động quá lớn, rất mơ hồ.

Đó là điều lệ của Trật Tự, nhưng bây giờ cô mới nghe.

Yến Trọng Hoan không hỏi tiếp, lại nói về kế hoạch của mình: "Bạch Hà....nếu đã không còn cách khác thì cho hắn đảm nhiệm chức Tổng bộ trưởng đi?"

Cả người Tần Thái cứng đờ, Đỗ Phương lại tỏ vẻ không hiểu: "Như vậy không phải là giao quyền cho hắn sao?"

"Quyền gì chứ? Lúc này nhân tâm không yên, có quyền thì có ích lợi gì? Hắn vì di chí của Hồng Họa, chắc chắn sẽ tiếp tục đánh vào Nhân Gian. Phán quan Nhân Gian sinh ra chẳng phải để không, bọn họ sẽ đấu đến lưỡng bại câu thương. Lữ Liệt Thạch sẽ hết nơi để dựa. hừ"

Yến Tiểu Phi đã tính toán kĩ càng, Đỗ Phương hôn lên mặt hắn: "Nghe theo anh."

Yến Trọng Hoan nhìn thoáng qua bên Yến Tiểu Phi, đột nhiên nói: "Tiểu Phi cũng lớn rồi, cho nó cơ hội để rèn luyện."

Đỗ Phương đưa ra đề nghị: "Phó tổng bộ?"

Yến Trọng Hoan lắc đầu: "Bộ tra xét hiện đang nguy hiểm, nên để nó sang bên bộ phận nghiên cứu làm quen, học vài cái cũng tốt."

Trật Tự có bộ nghiên cứu phát minh riêng, như dây thừng yếm bùa là pháp bảo của tra xét cũng từ bên đó chế tạo ra. Chuyên môn vận dụng thành thục pháp chú, càng phải tinh thông luyện chế pháp bảo.

Tâm Tần Thái đã hiểu rõ, Yến Trọng Hoan đang muốn dạy dỗ tốt Yến Tiểu Phi.

Thấy được thái độ của Yến Trọng Hoan, thế nhưng cô lại rất thản nhiên. Quả nhiên hắn muốn mượn tay sư phụ để đắp vào chỗ Hồng Hạo để lại.

Bây giờ cô rất bình tĩnh, bản thân đã sớm chết rồi. Lúc vừa biến thành cương thi, cái chết là thứ cô muốn. Nhưng giờ ý niệm đó đã tan thành mây khói.

Nếu không trở về, oan nghiệt trên tay trái cô sẽ có ngày thoát ra, sức mạnh của nó đang tăng lên rất nhanh và không biết khi nào nó sẽ nuốt chửng cô.

Nếu đã như vậy không bằng trở về, giúp Bạch Hà một chút.

Cũng cho bản thân một câu trả lời.

Nếu Thiên Đạo đã mở mắt, vậy thì bản thân đã có lựa chọn.

Cô hạ quyết tâm tối nay sẽ trở về Trật Tự, đối mặt với tất cả.

Lúc vừa xuống lầu, Tần Thái gặp phải Lữ Liệt Thạch và Bạch Hà. Bọn họ không nóng không lạnh chào hỏi Yến Trọng Hoan, chuẩn bị đi thì bỗng nhiên Bạch Hà dừng bước.

Tim Tần Thái thót lên như muốn nhảy ra ngoài, cô biết Bạch Hà có dị mắt, là Huyền Thuật Sư duy nhất ở Trật Tự có cơ hội đi lên con đường thành tiên.

Nhưng sau đó, Lữ Liệt Thạch cũng dừng bước, ông ta dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tần Thái.

Hai người không nói chuyện, nhưng Tần Thái thấy kì quái. Chẳng lẽ Lữ Liệt Thạch cũng đã tu được dị mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.