Thấy nhà dân xuất hiện san sát nhau theo thung lũng, còn có rất nhiều trẻ nhỏ chơi đùa, Vương Tu tràn đầy tò mò hỏi
“Đây là...?
“Bẫm thiếu gia, tại thung lũng Hắc Long này bên trong là mỏ khoáng, thực ra theo dãi này thung lũng, chính là bọn họ nhà ở, khi mệt mõi họ sẽ trở về đây đoàn tụ với gia đình, hằng năm sẽ được nghỉ phép ba ngày chính là đưa gia đình vào thành một lần để mua sắm, đi chơi giải trí, còn thường ngày với số lượng người lớn như thế này, họ điều bình thường qua lại, hoạt động như một tiểu trấn” Lâm Chiến vừa đi vừa giới thiệu
“Thì ra là thế, vậy dân số là bao nhiêu?” Vương Tu hỏi
“Khoảng một vạn dân” Lâm Chiến đưa lên một ngón tay
“Nhiều như thế!” Vương Tu giật mình
“Vâng, đây gần như là huyết mạch Lâm gia, nếu chỗ này bị hạ, Lâm gia xem như mất một cánh tay, hiện tại cao thủ Lâm gia điều tại đây trông coi, thiếu gia có gì không hiểu, có thể trực tiếp hỏi ta!” Lâm Chiến chậm rãi nói
“Bản đồ, sổ sách?” Vương Tu đưa tay ra hỏi
“Cái gì?” Lâm Chiến khó hiểu
“Không có bản đồ, sổ sách thì ta xem kiểu gì, nghe ngươi nói miệng?” Vương Tu nhíu mài
“Vâng, là ta sơ xuất!” Lâm Chiến vừa sợ vừa mừng, nhanh đưa ra ba quyển sổ lớn và một tấm bản đồ được cuộn lại kỹ lưỡng
“Được rồi, ta muốn một chỗ yên tĩnh!” Vương Tu tiếp nhận đồ liền chậm rãi nói
Rất nhanh, Vương Tu liền được sắp xếp đến một căn mật thất, đồ dùng bên trong điều đơn giản, tuy nhiên cái gì thường dùng hằng ngày điều có đủ
“Đại ca, có chuyện đại sự, nói chuyện một chút được sao?” Vương Tu lên giường, thần niệm lập tức tiến vào thần hồn, tại đại đỉnh chờ đợi
Lâm Vũ thần hồn bay ra cũng là nhíu mài: “Vương đệ, ngươi có chuyện gì sao, lẽ nào Lâm gia lại đối với ngươi ra tay?”
“Chuyện này thì không có, ngươi trước nghe ta nói một lượt...” Vương Tu nhanh tường thuật lại mọi chuyện sảy ra
“Đại ca, ngươi cũng thấy đấy, Lâm Mộ Thường này ta cảm giác hắn không phải người xấu, đây rốt cuộc là sao?”
“Haizz... Vương Tu, ngươi còn nhớ, ngày ta chết sao?” Lâm Vũ thở dài nói
“Đương nhiên, đại ca ngươi chính là bị tổn thương tâm mạch, chết một cách bi thảm” Vương Tu gật đầu
“Thật ra thời điểm ta rời khỏi lôi đài, phụ thân chính là có đến gặp ta một lần!” Lâm Vũ nói
“Gặp ngươi?” Vương Tu nhất thời khó tin
“Đúng, là đưa cho ta một viên hộ thể đan quý giá, đây cũng là hắn bảo mệnh duy nhất!” Lâm Vũ chua xót nói
“Vậy, tại sao huynh lại chết?” Vương Tu càng khó hiểu
“Chính là ta không ăn nó!” Lâm Vũ càng lúc càng bi thương
Vương Tu tràn đầy mờ mịt, hắn rất muốn biết tại sao
“Ta thời điểm đó chính là rất muốn ăn cái này đan dược, chỉ là ta nhớ đến những ngày bị phụ thân lạnh nhạt, bị mọi người xa lánh, ta lại tuổi thân vì mẫu thân đã chết quá sớm, ta cảm giác cuộc đời thật bất công, vì thế, ta chọn cách thức như thế chết đi”
Lâm Vũ nói đến cuối cùng, sau liền mỉm cười
“Là ngươi không muốn ta chết!”
“Nói như thế, Lâm Mộ Thường thật ra không phải đối với ngươi lạnh nhạt, mà là có ẩn tình?” Vương Tu hai mắt sáng rực, đây là tra án nha, rất ly kỳ
“Được rồi đại ca, ngươi đợi ta, ta đi một chút rồi quay lại!” Vương Tu tinh nghịch trở về bản thể, lại rời mật thất đi tìm Lâm Chiến
Lâm Chiến bị Vương Tu kéo đến chỗ vắng vẻ, sau đó chính là xuất kiếm, dùng tốc độ bất ngờ điểm tại hắn mi tâm, cái này dù cho Lâm Chiến lão luyện cũng khó mà phòng bị, nhất thời bị định trụ
“Thiếu gia, ngươi... ngươi đây là?” Lâm Chiến kinh sợ nói
“Hừ” Vương Tu không nói hai lời, nhanh tay cướp nhẫn trữ vật, hồn lực mạnh mẽ đánh mở Lâm Chiến thần niệm trên nhẫn trữ vật, khiến Lâm Chiến bị phản phệ đến nôn máu
“Thật mạnh hồn lực!” Lâm Chiến lại càng thêm kinh hoảng, nhưng hắn lại khó hiểu, không biết tiểu thiếu gia đây là đang muốn làm chuyện gì
Nhanh lấy ra mật thư, Vương Tu liền nhanh đọc qua một lượt
“Lâm Chiến, hiện nay trong ngoài lục đục, Lâm Khôn lại cấu kết với Vương gia muốn lật đổ thành chủ, nếu hắn thành công, ta tánh mạng sợ là khó bảo toàn, ta chỉ có một đứa con, nay đưa hắn đến Tây Thành chỉ mong ngươi có thể vì tình nghĩa xưa mà giúp ta bảo vệ hắn - Lâm Mộ Thường!” trong thư viết
“Lâm Khôn nhị thúc muốn tạo phản, Lâm Mộ Thường chỉ có một đứa con?” Vương Tu khó tin mà thì thầm.
Truyện Sủng“Nói, chuyện này là sao?” Vương Tu cầm thư đưa lên, trực tiếp hỏi Lâm Chiến
“Nếu thiếu gia đã biết, vậy ta xin nói thật đi!” Lâm Chiến thở dài
“Chuyện này phải kể đến năm đó mẫu thân của thiếu gia, Hà Như Tuyết, năm đó Hà Như Tuyết là một nha hoàn bên cạnh gia chủ, đối với ngài ấy quan tâm có thừa, vài năm gắn bó, gia chủ cũng động lòng trước tình cảm của nàng, hai người họ yêu thương nhau thật lòng, ngài đêm sớm tối, tình cảm mặn nồng, sau đó là cùng gia chủ kết thành một đôi uyên ương, hai năm sau phu nhân đã sinh hạ ra ngài” Lâm Chiến dần dần cũng trở nên u buồn