Vương Tôn Chiến Thần

Chương 9: Nam Thiên Học Phủ



“Thiếu chủ không biết đang tu luyện công pháp gì, không nghĩ lại có thể trực tiếp hấp thu yêu đan, quả thực quá đáng sợ!” đám hộ vệ thầm thì nói

“Bớt nói nhãm, cẩn thận mất đầu...” dẫn đầu hộ vệ khẽ nhắc nhỡ, còn làm động tác cắt cổ khiến bọn chúng vội vàng chỉnh đốn lại bản thân

Bên trong căn phòng, Vương Mộc Thành hai tay đưa ra điên cuồng hấp thu phía trước từng viên một yêu đan, kinh mạch toàn thân chính là muốn bạo nổ, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, từng giọt mồ hôi rơi xuống như tắm, trong đó còn lẫn một chút huyết sắc rỉ ra, hắn khí tức càng lúc càng cường đại, sắc mặt vặn vẹo vô cùng dữ tợn, gân cổ bắt đầu hằn lên từng sợi to lớn, khiến căn phòng nhanh chống trở nên vô cùng kỳ dị

“Phải chịu đựng... chỉ cần có thể hấp thu tất cả, ta sẽ có thể nhanh chống đột phá Thông Linh sơ kỳ, bước vào trung kỳ, Quang Lâm Thành này ta sẽ là thiên tài số 1, Bá Đao, ngươi chờ bị ta ngược đãi đi!”

...

Một nơi khác hoang vu, một cái cởi trần thiếu niên chính là đang cùng dã thú đối luyện, tay cầm đao không ngừng cuống múa, còn đối thủ của hắn là một cái Kim Sư Vương nhị giai viên mãn vô cùng lợi hại

Người thú lúc này chính là không ngừng gây sát thương cho đối phương, từng chiêu từng chiêu điều tháo xuống đối phương một miếng thịt, ngay khi Bá Đao thật sự không chịu nỗi, hắn khí tức Kim hệ bùng nổ, đại đao bỗng nhiên trảm ra một đạo đao đang, thành công chém giết Kim Sư Vương thành hai nữa

Lúc này bên ngoài một cái trung niên đi ra, vô cùng tán thưởng nói

“Công tử, ngài thật lợi hại, lại có thể nhanh như thế đã lĩnh ngộ được đạo thứ nhất đao mang”

Bá Đao giật mình nhìn đến, xong lại mệt mõi ngồi bẹp xuống đất cười nói: “Hồ Phong thúc thúc, ngươi đến đây theo dõi ta sao?”

Hồ Phong nhảy ra đỡ lấy Bá Đao đứng lên rồi cười nói

“Ha ha... công tử ngài đi không nói một lời, phụ thân ngươi chính là đang lo lắng đến mất ăn mất ngủ, một hai nhất định phải bảo ta đi tìm ngài trở về, theo dấu vết cực khổ ta mới tìm ra, phải nói là ngài hại ta mới đúng!”

“Hừ, lão già đó thì lo cho ta cái rắm, chẳng phải là muốn ta về tiếp quản lão gia tộc, cái gì sự nghiệp làm ăn ta chính là không muốn, Hồ Phong thúc nếu đến khuyên ta thì không cần đi!” Bá Đao đẩy ra Hồ Phong, một bộ ta đây có thể tự lo cho bản thân

“Công tử ngài lầm rồi, là lão gia chính là muốn gọi ngươi trở về để tham gia khảo hạch Nam Thiên Học Phủ, nói là gia tộc phải xuất tài nguyên cho ngươi làm lộ phí lên đường, hiện tại gia tộc chính là loạn thành một bầy vì chuyện này đi!” Hồ Phong nói gấp

“Nam Thiên Học Phủ, tốt, phụ thân tốt, cuối cùng ngươi cũng hiểu người con trai này mong muốn rồi, chúng ta trở về thôi!” Bá Đao hưng phấn rời đi

“Còn cái này đầu yêu thú?” Hồ Phong vội hô

Từ xa Bá Đao hô lên: “Mang về tẩm bổ cho ta phụ thân”

“Ha ha... công tử quả thực quả thực là một cái kỳ lạ, câu trước mắng phụ thân là lão đầu này lão đầu nọ, sau là phụ thân tốt” Hồ Phong bắt đắc dĩ liền cầm xác Kim Sư Vương mang về

... phía khác Quang Lâm Thành thanh niên cũng điều bàn luận đến vấn đề tổ đội để tiến đến Nam Thiên Giới Vực trung tâm, một phần là vì muốn tham gia khảo hạch Nam Thiên Học Phủ, một phần là trên đường đi mong tìm kiếm cơ duyên thay đổi số phận

Mộc gia

Tại khuê phòng Mộc Uyển Thanh, hai nữ tử nha hoàn chính là đang dỗ dành tiểu thư của mình

“Tiểu thư, đường đến trung tâm Nam Thiên Giới Vực đầy rẫy nguy hiểm, lão gia và phu nhân chính là đang lo lắng cho tiểu thư mà thôi, người cũng đừng trách bọn họ!” Liên Tố Vân bưng trà một bên nói

“Đúng vậy tiểu thư, lão gia và phu nhân chỉ có một người con là tiểu thư, nếu tiểu thư rời đi, bọn họ phải làm sao đây?” Liên Tố Nguyệt nói một câu chí mạng khiến Mộc Uyển Thanh đang gục mặt cũng trở nên tỉnh táo

“Ngươi nói đúng, là ta vì bản thân mình, xem ra ta phải đi xin lỗi Cha và Mẹ mới được!” Mộc Uyển Thanh nghĩ nghĩ liền vội đứng lên rời đi

“Tiểu thư, chờ bọn ta!” Liên Tố Vân đại tỷ, Liên Tố Nguyệt tiểu muội, cả hai người vội vàng đuổi theo

Ngay khi Mộc Uyển Thanh vừa mở cửa, một đôi trung niên vợ chồng chính là đang bước đến đây

Trùng hợp gặp hai người họ, Mộc Uyển Thanh liền nhào vào lòng họ mà khóc thút thít: “Cha mẹ, là ta bất hiểu, ta không nên đòi đến Nam Thiên Học Phủ, nơi đó quả thực không phải nơi mà ta nhỏ bé thực lực có thể đến, ta đã nghĩ kỹ rồi, ta sẽ ở lại Mộc gia, ngày ngày hầu hạ Cha mẹ đến cuối đời!”

Vợ chồng trung niên nhìn nhau thở dài, người phụ nữ trung niên khẽ vuốt tóc nữ nhi: “Nha đầu ngốc, là cha mẹ ít kỷ mới đúng, bọn ta quyết định rồi, sẽ vì tương lai của ngươi mà suy tính, ngày mai ta sẽ đăng tin chiêu mộ thanh niên thiếu nữ trong thành có thực lực đến hộ tống ngươi đến trung tâm Nam Thiên Học Phủ!”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.