Trong căn phòng trang nhã, thiếu nữ ngồi khoanh chân giữa không trung dần hạ xuống, hào quang xung quanh nàng cũng biến mất.
Đôi mắt chậm rãi mở ra, lại mang theo nét u buồn xa xăm.
“Nữ vương! Người có nhớ ra chưa?” A Bóng thấy nàng mở mắt, vội bay đến trước mặt nàng.
“Nhớ cái gì?” Vương Tuyết Nghi hờ hững hỏi lại, nàng thật sự cũng không nhớ cái gì. Chỉ là, những hình ảnh vừa rồi, lại cho nàng cảm giác rất quen thuộc. Giống như bản thân chân chính trải qua vậy, chân thật đến thế!
“Người chính là chuyển thế của Nguyệt vương nữ lần thứ ba. Hai lần trước, đều bị Huyết ma vương tìm ra, hạ sát.” A Bóng nhắc đến Huyết ma vương, ánh mắt liền trở nên nguy hiểm, chỉ hận không thể lập tức giết chết hắn.
“…” Vương Tuyết Nghi nhất thời sợ hãi, làm Nguyệt vương nữ chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Nhìn gương mặt lo lắng của nàng, ánh mắt A Bóng liền trở nên nghiêm trọng, thanh âm non nớt của nó lúc này lại cực kì nghiêm túc, lời nói phát ra lại xa lạ đến thế.
“Vương Tuyết Nghi!
Ngươi có đồng ý tiếp nhận sứ mệnh của mình hay không?”
“…” Nàng tránh né ánh mắt của A Bóng, trong lòng do dự, cái sứ mệnh này đối với nàng vốn là bất đắc dĩ, lại nguy hiểm như vậy.
Thấy nàng im lặng, A Bóng lại nói:
“Ngươi không muốn bảo vệ ma thú rừng Nguyệt Lâm?”
Giống như có một luồng điện chạy qua thức tỉnh nàng, Vương Tuyết Nghi lại nhìn thẳng vào A Bóng.
“Nếu ngươi không tiếp nhận, đến khi Huyết ma vương tìm ra năm viên ngọc, hắn sẽ khôi phục được Nguyệt thần trượng, với bản tính khát máu của hắn, Nguyệt Linh đại lục nhất định gặp đại họa.”
Nhìn Vương Tuyết Nghi thần sắc ngày càng nghiêm trọng, A Bóng lại tiếp tục nói:
“Tất nhiên trong đó bao gồm rừng Nguyệt Lâm.”
…
Nàng trầm mặc trong chốc lát. Cuối cùng, nàng kiên quyết ngước lên nhìn thẳng vào mắt A Bóng, trịnh trọng nói ra.
“A Bóng, đầu tiên ta phải làm gì?”
“Người thật sự tiếp nhận?” A Bóng lập tức trở về trạng thái vui vẻ, thân thiết với nàng như trước.
“Ta tiếp nhận.” Vương Tuyết Nghi trịnh trọng gật đầu một cái. Trong lòng tự giễu cợt chính mình, nàng làm sao có thể ích kỉ như vậy? Vì tính mạng của bản thân mà bỏ mặc tất cả dần rơi vào đại nạn?
“Tốt! Vậy chúng ta phải…” A Bóng hưng phấn giải thích cho nàng.
Sau một hồi, Vương Tuyết Nghi đã hiểu rõ, sứ mệnh quan trọng nhất của nàng, chính là đi tìm năm viên ngọc của thần khí, hội tụ chúng lại, khôi phục thần trượng. Nàng nhất định phải tìm ra trước Huyết ma vương.
Nếu không, hậu quả khó lường.
Theo như A Bóng nói, nàng hiện giờ chính là bị phong ấn toàn bộ sức mạnh, chúng phân tán năm phần theo các viên ngọc, chỉ cần nàng tiếp cận được chúng, phong ấn sẽ giải trừ.
Như vậy, cũng không phải là hiện giờ nàng không có chút sức mạnh nào, thể chất của nàng nếu so với người trên đại lục…ừm…có thể nói là rất tốt đi!
Chỉ là bọn họ từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, còn nàng mười sáu tuổi đầu vẫn chưa có bước vào chính thức tu luyện, chẳng qua là mới khai thông huyệt đạo mà thôi.
Cái này…khiến cho nàng có chút lo lắng.
“A Bóng! Ta nên bắt đầu tu luyện như thế nào?” Bây giờ quan trọng nhất chính là phải nâng cao thực lực, nàng không muốn làm gánh nặng cho ai cả.
A Bóng bay lên, nhìn nàng từ trên xuống dưới, sau đó vẻ mặt cao hứng nói:
“Thật tốt rồi, người đã khai thông toàn bộ ba trăm sáu mươi lăm huyệt đạo, kinh thủ tam âm, kinh thủ tam dương, kinh túc tam âm, kinh túc tam dương tất cả đã được đả thông. Nữ vương! Tu luyện không khỏi quá nhanh đi!”
Vương Tuyết Nghi kinh ngạc, nàng khi nào đã luyện xong đả thông kinh mạch rồi?
“Ta nhớ rõ mình chỉ mới tu luyện đến giai đoạn đầu của kinh túc tam âm thôi mà?”
“Người còn nói? Một năm ngắn ngủi như vậy đã luyện đến kinh túc tam âm, còn muốn dọa người nữa sao? Ta nói cho người biết, ngay cả Nguyệt vương nữ chân chính cũng là mất ba năm mới hoàn thành đả thông đấy!”
Liếc xéo nàng một cái, nó lại nói:
“Còn phần giai đoạn sau, là do lúc nãy người mở ra thiên thư, linh lực phát ra đã tự động đả thông hết toàn bộ rồi. Bây giờ, người tu luyện ma pháp hay gì gì đó đều rất thuận lợi.”
“Thiên thư lợi hại như vậy?” Vương Tuyết Nghi mở to mắt, này không khỏi quá kì diệu đi!
“Đương nhiên rồi! Nó là bảo vật thượng cổ ghi chép lại sự việc từ thuở khai thiên lập địa, linh khí bảo vệ nó cũng không phải bình thường. Không những thế, còn có ghi chép những cách thức tu luyện hiệu quả nhất. Công dụng thực vô cùng hữu ích đi!” A Bóng bĩu môi, nữ vương của nó cái gì cũng không nhớ. Haizzz…!
“Được rồi! Nữ vương người nhắm mắt lại!”
“Làm gì?”
“Ta dạy người hấp thu nguyên tố, mau nhắm mắt tập trung cao độ đi!”
Nàng nhắm mắt lại, ngồi khoanh chân, tập trung tinh thần.
“Nữ vương! Dùng tinh thần lực của người mở rộng ra, cảm nhận nguyên tố xung quanh, nào…người thấy được gì?”
“Thấy rồi, rất nhiều hạt ánh sáng nhỏ.”
Vương Tuyết Nghi làm theo, quả nhiên nàng thấy được rất nhiều rất nhiều những hạt ánh sáng nhỏ lượn lờ xung quanh.
“Tốt! Việc này gọi là tiến hành trạng thái tĩnh nhập, đây là trạng thái lúc người tu luyện. Rồi! Người thấy được màu gì?” A Bóng vừa hưng phấn lại có chút lo lắng hỏi, không biết nữ vương có thể luyện bao nhiêu hệ đây?
“Ta thấy màu xanh lục, màu…đà…” Nàng tập trung nhận dạng màu của những hạt nguyên tố đang phát sáng, hiện tại chỉ nhìn thấy hai màu.
“Song hệ sao?” A Bóng có chút thất vọng, nhưng thanh âm của Vương Tuyết Nghi lại vang lên:
“Khoan đã, hình như còn có…màu lam, màu đỏ…”
“A! Như vậy là rất tốt rồi!” A Bóng lại cao hứng. Là tứ tu nha, nữ vương của nó làm sao có thể bình thường đây?
“Hình như còn có màu vàng!”
“Hả?” Là ngũ tu, cả năm thuộc tính đều hội tụ ở trên người nữ vương a! A Bóng nhảy cẩng lên, thập phần vui vẻ, lần chuyển thế này nữ vương quả thật vượt trội hơn hẳn hai lần trước!
“A Bóng!” Bỗng thanh âm của nàng lại vang lên.
“Sao?” Nó trả lời cộc lốc.
“Ta nhìn thấy một thứ rất kì lạ?”
A Bóng kinh ngạc: “Kì lạ thế nào?”
“Có ba hạt màu xám tro đang phát sáng yếu ớt, tuy số lượng thật ít, nhưng là ta có nhìn thấy!” Ba hạt kì lạ kia chuyển động cũng thật chậm chạp, giống như nó rất nặng vậy.
“…”
A Bóng vừa nghe, cũng cảm thấy kì lạ, nó suy nghĩ thật lâu, cũng không có nghĩ ra được là cái gì? Nó sống mấy ngàn năm rồi, chưa có từng nghe qua có loại nguyên tố này.
Cuối cùng cả hai bỏ qua cái nguyên tố kì lạ kia. Vương Tuyết Nghi chiếu theo thiên thư trong đầu nàng, bắt đầu học cách điều khiển các nguyên tố.
Thật ngạc nhiên, chúng nó thế nhưng theo ý nghĩ của nàng tập trung lại theo màu, bay đến gần nàng, rồi dần dung nhập vào cơ thể.
Lúc đầu, Vương Tuyết Nghi phải vất vả dịch chuyển bọn chúng, kéo về phía mình.
Nàng bắt đầu cảm nhận nguyên tố đi vào, bọn chúng tung tăng trong một cái không gian rộng lớn ở bên trong cơ thể của nàng, giống như phát hiện ra không gian vô tận bao la, bọn chúng như có sinh mệnh bay khắp nơi khám phá. Vương Tuyết Nghi mơ hồ cảm thấy, hình như chúng nó rất vui vẻ mà bay lượn.
Càng ngày, nguyên tố dung nhập vào càng nhanh, sau đó là điên cuồng.
Vương Tuyết Nghi chỉ lo tập trung hấp thụ, không nhìn thấy được A Bóng kinh ngạc đến trợn mắt, nó ngơ ngác nhìn nguyên tố không không khí điên cuồng như vũ bão hướng nàng bay tới.
Bản thân vốn là thần thú, cho nên có thể thấy được nguyên tố mà không cần tiến vào trạng thái tĩnh nhập giống con người.
Chỉ là, nó sống đến từng này, vẫn là lần đầu thấy được một người mới bắt đầu tu luyện lại có thể hấp dẫn nguyên tố điên cuồng như vậy.
Bên ngoài Nguyệt giới, nam tử bạch y chắp tay sau lưng, ánh mắt xa xăm nhìn nguyên tố từ khắp nơi tràn về, điên cuồng bay vào cái cây Tiên hồng đơn đang phát sáng.
Đã trải qua mười ngày, thương thế của hắn đã hoàn toàn bình phục.
Nàng ở trong đó, cũng đã mười ngày rồi.
Còn hiện tượng kì lạ kia? Là do nàng tạo ra sao?
Làn gió nhẹ lướt qua, cuốn theo mái tóc bạch kim của hắn nhẹ nhàng bay, tà áo phất phơ, giống như một vị trích tiên tao nhã có tâm tình.
Nguyệt Linh đại lục…
Sau cuộc mở hội săn bắt lớn trong rừng Nguyệt Lâm, đặc biệt, là sau cái đêm chứng kiến dung nhan kia, tất cả đều trở nên hỗn loạn.
Tin tức nữ tử có dung mạo tuyệt thế cưỡi bạch hổ xuất hiện trong rừng Nguyệt Lâm đã truyền đi khắp đại lục. Từ những tiểu quốc gia đến các đại quốc gia, chấn động khắp nơi.
Có người nói, nàng là tiên nữ hạ phàm, xinh đẹp đến mức ngươi không thể tưởng tượng ra!
Cũng có người nói, nàng là yêu quái biến thành, là yêu nữ giả dạng buổi tối lừa người!
Có người nói, nàng là tinh linh, đến cứu bằng hữu là ma thú bạch hổ. Tinh linh nổi tiếng xinh đẹp khác người, điều này không cần bàn cãi!
Lại có người nói, các ngươi căn bản là bị hoa mắt, hoặc là bị đui rồi, đẹp giống như các ngươi kể, căn bản là không thể có. Mỹ nhân cưỡi bạch hổ? Chuyện cười, có con ma thú nào dễ dàng để kẻ ngác ngồi trên lưng?
Chỉ là…
Những kẻ nói như vậy đều bị đánh cho bầm mặt rồi!
Nói như vậy chẳng khác nào mắng những tên có mặt chứng kiến nàng lúc đó đều bị đui mù, mà đa số không phải người hoàng thất thì cũng là cao thủ giang hồ, không bị đánh mới là lạ.
Chung quy! Vẫn là có nhiều người không tin.
Nhiều người có ý định vào rừng Nguyệt Lâm tìm kiếm mỹ nữ, nhưng lại phát hiện chuyện lạ, cây cối trong rừng chỉ trong một đêm khôi phục hoàn toàn, ma thú trở về như cũ, nguy hiểm trập trùng.
Cộng thêm việc gần đây nguyên tố dao động mạnh điên cuồng hướng đến rừng Nguyệt Lâm, bọn họ ít nhiều nghi ngờ có liên quan đến tuyệt sắc mỹ nhân thần bí kia.
Khắp đại lục, vì nàng mà xôn xao bàn tán, từ hoàng cung đến quán trọ ngoài đường, chủ đề này đi đâu cũng đều nghe tranh cãi.