Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 1213




Sở Trần cũng không để cho Trương Vận Quốc lảng tránh, bắt đầu bố trí trận pháp, ngay từ đầu Trương Vận Quốc còn tập trung tinh thần nhìn, nhưng mà, nhìn nhìn, Trương Vận quốc loại cảm giác đầu váng mắt hoa, lập tức thân thể lắc lư, lại phục hồi tinh thần lại, dán mắt vào trận pháp sở Trần bố trí, đã hoàn toàn nhìn không hiểu.

Tròng mắt Trương Vận Quốc mở to vài phần.

Hắn đối với trận pháp cũng có xem qua, thế nhưng, Sở Trần trước mắt bố trí tòa trận pháp này, hắn hoàn toàn xa lạ.

“Đây là trận gì?” Trong mắt Trương Vận Quốc nghi hoặc, đồng thời cũng có chấn động, năng lực trận pháp của thiếu chủ cũng thật sự quá cường hãn.

Trận pháp phức tạp, cao thâm khó lường.

Sở Trần ước chừng dùng hai giờ mới bố trí xong.

“Trương đạo trưởng, đi vào cảm thụ một chút.” Sở Trần khuôn mặt mỉm cười, ý bảo Trương Vận Quốc đi vào.

Trương Vận Quốc cất bước đi vào trong trận pháp, thần sắc nghi hoặc càng nồng đậm.


Đặt mình trong trận pháp tuy rằng có loại cảm giác huyền diệu, nhưng hắn vẫn là không có cảm thụ được tác dụng của tòa trận pháp này.

“Dùng máu tươi để khởi động trận pháp.” Sở Trần nhắc nhở.

Trương Vận Quốc cắt đứt ngón tay của mình, trong phút chốc máu tươi nhỏ xuống, ‘Động Tiên’ xuất hiện.

Trương Vận Quốc có loại cảm giác trong nháy mắt bỗng nhiên hiểu rõ, thân thể kịch liệt run lên.

Trận pháp này…

Cả người Trương Vận Quốc đều kinh hãi, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi đánh giá.

“Đây là… con người tạo ra ‘Động Tiên?” Thanh âm Trương Vận Quốc có chút run rẩy, quả thực quá thần thánh.

“Tòa trận pháp này có thể duy trì thời gian hiệu quả không tới 24 giờ, đạo trưởng nắm

chặt thời gian ở bên trong tu luyện đi.” Sở Trần thanh âm truyền vào: “Về sau cách bảy ngày, ta sẽ tới bố trí cho ngươi một lần trận pháp, hy vọng đạo trưỏmg có thể mau chóng đột phá.”

Sở Trần không có ở lại lâu nữa, lập tức rời khỏi Thanh Phong Quan.

Trong trận pháp, Trương Vận Quốc phục hồi tinh thần lại, kích động vạn phần, lúc này khoanh chân ngồi xuống.

Hắn lần đầu tiên không ao ước Cửu Huyền Môn như vậy.

Cho dù là tiến vào cửu Huyền Môn tu hành, cũng không có khả năng dễ dàng tiến vào Động Tiên tu luyện.

Nhưng đi theo bên người thiếu chủ, bảy ngày là có thể tu luyện một lần ở Động Tiên.


“Cửu Huyền Môn đường xá xa xôi, mình vẫn là thích hợp ở lại bên người thiếu chủ.” Trương Vận Quốc đột nhiên ngộ ra, lập tức hai mắt nhắm lại, nắm chặt thời gian, tìm hiểu tu luyện.

Lúc rời khỏi Thanh Phong Quan, Sở Trần nhận được điện thoại của Tiếu Phong.

Triệu Phong Vũ lại muôn gặp anh.

Đôi mắt Sở Trần lướt qua một đạo quang mang lạnh như băng.

Vừa lúc, anh cũng muốn hiểu rõ tình hìnhhiện tại của phái Thiên Cơ.

Bỏ qua ân oán nhiều năm của hai tông phái không nói, hôm nay hai gã tông sư phái Thiên Cơ bắt cóc Tống Nhan, Sở Trần liền cùng phái Thiên Cơ không chết không thôi.

Bất kể là đám người Triệu Phong Vũ hay Mai Văn Hoa, đều chỉ là hộ pháp của phái Thiên Cơ mà thôi.

Vì Thiên Cơ Huyền Đồ, phái Thiên Cơ sẽ không từ bỏ ý đồ, đây cũng là nguyên nhân Sở Trần càng thêm cẩn thận đề phòng an toàn cá nhân của Tống Nhan.

Anh không muốn chuyện như thế này xảy ra lần nữa.

Ngục giam, phòng thẩm vấn.

Sau khi Sở Trần đến, Triệu Phong Vũ cũng rất nhanh được dẫn ra ngoài.

Ánh mắt Triệu Phong Vũ chạm vào Sở Trần trong nháy mắt, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, lộ vẻ lãnh kiều: “Thiên Cơ Huyền Đồ đâu?”

Mai Văn Hoa đêm qua thông qua thủ đoạn truyền tấn kỳ môn độc đáo của phái Thiên Cơ thông báo cho Triệu Phong Vũ hành động hôm nay, cho nên Triệu Phong Vũ mới khẩn cấp muốn gặp Sở Trần.

Hắn đợi hơn nửa ngày, sở Trần cuối cùng cũng đến gặp hắn.


Triệu Phong Vũ ngược lại có thể lý giải, dù sao cũng là Tống Nhan bị bắt, sở Trần lòng nóng như lửa đốt, loạn trận cước, vậy cũng bình thường.

Đồng thời nói chuyện, Triệu Phong Vũ cũng đang quan sát sở Trần, khiến hắn cảm thấy bất ngờ chính là, thần sắc Sở Trần lại không có một chút lo lắng.

Lại còn ra vẻ trấn định.

Triệu Phong Vũ nở nụ cười, thoải mái ngồi đối diện Sở Trần: “Tôi nói… Thiên Cơ Huyền Đồ đâu?”

“Công việc sửa của Thiên Cơ Huyền Đồ chính thức bắt đầu vào ngày mai, đáng tiếc, ngươi không có cơ hội nhìn thấy.” sở Trần cười tủm tỉm nhìn Triệu Phong Vũ: “Ngươi đang chờ cái gì vậy? Chờ ta bị người ta bắt cóc, bị ép mang theo Thiên Cơ Huyền Đồ tới tìm ngươi sao?”

Nghe vậy, triệu Phong Vũ nhướng mày: “À? Xem ra ngươi cũng không thèm để ý đến sống chết của vị tiểu thư Tống gia kia.”

Ánh mắt Sở Trần mang theo vài phần thương hại nhìn Triệu Phong Vũ: “Nếu ta nói cho ngươi biết, ba võ đạo tông sư phái Thiên Cơ tới, tất cả đều đã đền tội rồi?”

sắc mặt Triệu Phong Vũ đột nhiên biến đổi: “Không thể nào.””

“Nếu ta nói với ngươi, ta đã có thể vẽ ra Thiên Cơ Huyền Đồ hoàn chỉnh, hơn nữa bố trí ra Thiên Cơ Huyền Chân thật sự thì sao?” Sở Trần đứng lên, tới gần Triệu Phong Vũ.

Đồng tử Triệu Phong Vũ mở to đến cực điểm, giống như gặp phải sét đánh, khuôn mặt hoàn toàn đình trệ, ngưng đọng như tuyết, một lúc lâu sau, khàn khàn bật cười:

“Ngươi quả thực đang người si nói mộng, phái Thiên Cơ ta mấy đời…”

“Phái Thiên Cơ mấy đời, thật đúng là không bằng một mình ta a.” Sở Trần cảm thán một tiếng, nhìn Triệu Phong Vũ: “Ta cũng xác thực thật không ngờ, tiền bối phái Thiên Cơ lại giỏi như vậy, có thể bố trí ra trận pháp có thể so sánh với ‘Động Tiên’, đáng tiếc, thế hệ sau của hắn không có chí tiến thủ.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.