Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 1513




Sở Trần vẫn đang nói chuyện: “Chiến Long Đảo hơn một tháng trước bị Thiên Ngoại Thiên chiếm đóng, nghe nói tông SƯ Trạm Hòe Chiến Long Đảo nắm giữ cách liên lạc của ốc biển nhỏ bị mũi tên nhọn bắn chết, nhưng mà, Trạm Hòe sớm dời ốc biển nhỏ đi, giao cho đội ngũ do Trạm Vô Địch dẫn đầu, đội ngũ này vừa vặn đi tới Thiền Thành.”

Sở Trần không nói kỹ chuyện về đại chiến Thanh Phong Quan: “Chẳng qua, Thiên Ngoại Thiên vì lấy được ốc biển nhỏ, phái người đến Thiền Thành đuổi giết đội ngũ này, trong đội ngũ này chì có một người sống sót tên là Trạm Mục Tư.”

Thần sắc Trạm Đông Sơn kích động, cháu trai của hắn, Trạm Mục Tư.

“Ốc biền nhỏ ở trong tay Trạm Mục Tư, hắn giao ốc biền nhỏ cho con, hiện tại con cùng Thiên Bảo sư thúc, Đại Tráng sư thúc đi tới Chiến Long Đảo, đúng rồi, ba người chúng ta đều đã đột phá đến khí tức cảnh, cỏ phải rất bất ngờ hay không, hắc hắc.”

Giờ này khắc này, không chỉ có các sư phụ Cừu Huyền Môn bất ngờ, ba tông còn lại, cũng đều thần sắc khiếp sợ.

Cửu Huyền Môn lại đồng thời có ba người đột phá đến khí tức cảnh, hơn nữa, trong đó một người còn là đồ đệ của mạch chủ Cửu Đại, thiên phú này nghịch thiên cỡ nào.

Sở Trần cũng không xác định các SƯ phụ đến tột cùng có thể nghe thấy thanh âm của anh hay không, cho nên nói ngắn gọn: “Quân tỷ tỷ, kế tiếp ta còn có thể tiếp tục nghiên cứu trận pháp bên trong ốc biển nhỏ, thử xem có thể liên lạc với mọi người hay khồng.”

Sở Trần khoanh chân tĩnh ngồi xuống.


Thanh âm của anh đối với võ giả bốn tông mà nói, không thẻ nghi ngờ là trùng kích thật lớn.

Cửu Huyền Môn đột nhiên trong lúc đó có thêm ba võ giả khí tức cảnh, chẳng lẽ Cửu Huyền Môn tìm được thủ đoạn đột phá nhanh chóng gì?

Khuôn mặt Trạm Đông Sơn biến ảo vài cái, trong tứ đại tông phái, khí tức cảnh của Chiến Long Đảo nhiều nhất, đây là sự thật không thể chối cãi, Chiến Long Đảo xưa nay cũng tự xưng là tông phái thiên hạ đệ nhất.

Nhưng bây giờ, Chiến Long Đảo rơi vào tay giặc, khí tức cảnh của Cửu Huyền Môn cũng sẽ vượt qua Chiến Long Đảo.

Trạm Đông Sơn hít sâu một hơi.

Hắn nhất định phải nắm lấy cơ hội lần này, thu hoạch đại cơ duyên, nếu không, Chiến Long Đảo thật sự sẽ bị Cửu Huyền Môn một lần hành động vượt qua.

Tuy nhiên, đây chắc chắn là tin tốt cho Đạt Ma Sơn và phái Bắc Đầu.

Một con ốc biển nhỏ khác cỏ phản ứng, điều đó có nghĩa là cơ hội của họ đi ra khỏi rừng tối tám này tăng lên rất nhiều.

Mộ Dung Thần Hồng thần sắc phấn chấn, cười ha ha: “Trạm Đông Sơn quả nhiên biết trước a.”

Nghe vậy, thần sắc Trạm Đồng Sơn không khỏi trầm xuống.

“Hay là ngươi cảm thấy, sẽ có đệ tử Cửu Huyền Môn thông qua ốc biền nhỏ cùng các người liên lạc?”

Đây là mấy ngày trước, Trạm Đông Sơn nói với người Cửu Huyên Môn một câu.

Lúc ấy mang theo giọng điệu cười lạnh trào phúng.

Không thể tưởng tượng được, hôm nay đã trở thành hiện thực.


Đệ tử Cửu Huyền Môn, thật sự thông qua ốc biển nhỏ liên lạc với bọn họ.

Trạm Đông Sơn lập tức trở thành một “tiên tri” vĩ đại.

“Trạm Đông Sơn, cách liên lạc giữa hai con ốc biển nhỏ rốt cuộc là cái gì, bây giờ ngươi có thẻ nói cho chúng ta biết.” Nam Cung Quân mở miệng nói: “Đồ nhi ta đang thử liên lạc với ta, nhưng chúng ta có thể nghe được thanh âm của nó, nó lại không nghe thấy chúng ta nói chuyện.”

Rất nhiều ánh mắt rơi vào trên người Trạm Đông Sơn.

Trạm Đông Sơn khuôn mặt âm trầm.

Nhưng, loại thời điểm này, hắn khồng dám chọc mọi người

giận.

“Đưa ốc biền nhỏ cho ta, ta sẽ liên lạc với hắn.” Trạm Đông Sơn mở miệng.

Nam Cung Quân lắc đầu: “Một người khác tay cầm ốc biển nhỏ, là đồ đệ cũa chín người chúng ta, nó chỉ sẽ tin tưởng ta, nếu ngươi liên lạc với nó, nỏ sẽ coi ngươi là lừa đảo.”

Trạm Đông Sơn nhíu mày.

“Trạm Đông Sơn, ngươi có ý gì?” Mộ Dung Thần Hồng nhìn không nổi nữa, lạnh giọng nói: “Nhất định phải kéo bốn tông vào tuyệt cảnh mới là mục đích của ngươi sao?”

“Chiến Long Đảo không phải là có mưu đồ khác chứ?”

“A, theo ta thấy, ba tông chúng ta liên thủ bắt được Chiến Long Đảo rồi nói sau.”

Ngay cả Huyền Linh đại sư một đường bình tĩnh tự nhiên cũng mở miệng: “Từ một khắc tiến vào cấm địa, võ giả bốn tông lẽ ra trên dưới đồng lòng, không có bí mật.”

Dưới ánh mắt nhìn chàm chú, Trạm Đông Sơn chỉ có thể thỏa hiệp.


Bên trong ốc biền nhỏ có không ít trận pháp.

“Ta cũng không có hoàn toàn nắm giũ’ trận pháp bên trong ốc biển nhỏ, nhưng, về phương diện đưa tin, ta xác thực nghiên cứu ra cách.” Trạm Đông Sơn nói ra cách đưa tin giữa hai ốc biển nhỏ, là liên quan tới phá giải trận pháp, Nam Cung Quân đương nhiên vừa nghe liền hiểu được.

“Ta sẽ thử lại để liên lạc với Trần Trần.” Nam Cung Quân tay cầm ốc biền nhỏ, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, giương mắt nhìn võ giả ba tông xung quanh, cười khẽ nói: “Đúng rồi, Sở Trần ngay từ đầu có thề nghe thấy chúng ta nói chuyện, không biết thời điểm ốc biển nhỏ fở trong tay các ngươi, các người có nói cái gì không nên nói hay khồng.”

Nam Cung Quân nói xong, khoanh chân tại chỗ mà ngồi.

Đạt Ma Sơn, phái Bắc Đẩu bao gồm cả võ giả Chiến Long Đảo, thần sắc cũng không khỏi biến ảo.

Đối thoại của bọn họ, đều bị Sở Trần nghe thấy?

Mộ Dung Thần Hồng cùng Mộ Dung Luật ánh mắt nhìn nhau một cái, khuôn mặt một trận nóng bỏng.

Huyền Linh đại sư cúi đầu thầm hô một tiếng A Di Đà Phật.

Ánh mắt Trạm Đông Sơn lóe lên, nói như vậy, tất cả kế hoạch ban đầu của hắn đều bị Sở Trần nghe thấy?

Không thể nào!

Trạm Đông Sơn lại lắc đầu.

Nếu thời điểm ốc biển nhỏ ỏ’ trong tay hắn, Sở Trần phá giải trận pháp kích động trận pháp đưa tin, hắn nhất định có thể cảm giác được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.