Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 1530




Ngục giam số 1, bóng dáng ba người Từ Hậu Trạch vây công Sở Trần bỗng nhiên dừng lại, nhìn tín hiệu cầu viện từ bốn phương tám hướng dâng lên, Từ Hậu Trạch trực tiếp ngây người.

Xảy ra chuyện gì?

Đến tột cùng có bao nhiêu người lẻn vào Chiến Long Đảo?

Từ Hậu Trạch cúi đầu tức giận mắng, Cửu Huyền Môn mẹ nó dốc toàn lực mà ra sao?

“Các ngươi…mau dẫn người trợ giúp, dùng tốc độ nhanh nhất điều tra rõ ràng cho ta, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Từ Hậu Trạch trầm thấp mỏ’ miệng, hắn đã thám dò rõ thực lực của thiếu chủ Cửu Huyền trước mắt này, thân pháp quỷ thần khó lường, lực lượng có chút khiếm khuyết, một mình hắn đủ đế ứng phó.

Việc cấp bách trước mắt là thế cục của toàn bộ Chiến Long Đảo.

Hai gã khí tức cảnh nhanh chóng rời đi.

Khuôn mặt Sở Trần mang theo mỉm cười, anh biết là đại

quân hải tặc bắt đầu tấn công Chiến Long Đảo.


Nhìn tín hiệu cầu viện bốn phương tám hướng dâng lên, Sờ Trần cười tủm tìm nhìn Từ Hậu Trạch: “Thanh âm tuyệt vời cờ nào a.”

Từ Hậu Trạch ánh mắt sát ý càng thêm sắc bén: “Ngươi có từng nghe qua…thanh âm của cái chết.”

???

Lực chú ý cả người Từ Hậu Trạch cũng hoàn toàn đặt ờ trên người Sở Trần.

Sát ý lan tràn.

Sau khi hai đặc phái viên khí tức cảnh rời đi, Từ Hậu Trạch không chú ý đến thế cục toàn bộ Chiến Long Đảo nữa, hắn muốn chém giết người trước mắt này.

Vèo!

Đao quang như điện, cắt qua không trung.

Từ Hậu Trạch là một gã cao thủ dùng đao, đao pháp của hắn cũng vô cùng bá đạo, đao ý cực mạnh, thẩm thấu mà vào.

“Võ học Thiên Ngoại Thiên mới là truyền thừa võ đạo thật sự.” Từ Hậu Trạch thấy Sở Trần không dám chính diện nghênh kích, khóe miệng giương lên.

Sờ Trần cười nhạo: “Ngay cả lục địa Thiên Ngoại Thiên cũng chưa có bước vào, cũng dám xưng võ đạo chính thống?”

Đôi mắt Từ Hậu Trạch toát ra khinh miệt.

Theo hắn thấy, Sở Trần không có tư cách hiểu.

Ánh sáng đao bao phủ.

Thân thể Sở Trần nhảy lên cao, giơ tay lên, bốn phương tám hướng, binh khí rải rác trên mặt đất giống như được ban cho linh lực, nhao nhao bay lên, thanh thế mưa to dày đặc, đánh tới Từ Hậu Trạch.

Từ Hậu Trạch một đao chém vỡ, sát khí đằng đằng: “Tà môn thuật mà thôi.”

Cách không thao túng vật, bùa trùng kích.


Sở Trần cũng bắt đầu thi triển thủ đoạn phản kích Từ Hậu Trạch.

vốn dưới sự vây công của ba đại khí tức cảnh, chỉ lựa chọn đọ sửc tự bảo vệ mình, mà hiện tại, dưới tình huống một chọi một, Sở Trần khó tránh khỏi sinh ra suy nghĩ mới.

Đánh bại hắn, có gì khó khàn!

Đôi mắt Sờ Trần hào quang lóe lên lướt qua.

Anh một thân tuyệt học, tuyệt đối không thua gì Từ Hậu Trạch.

Cửu Huyền bí thuật, kinh thiên động địa.

Cuộc đọ sức giữa hai đại cường giả hấp dẫn đông đảo ánh mắt, lúc này, chiến đấu trong ngục giam số 1 đã gần kết thúc, tin tức cầu viện bốn phương tám hướng khiến võ giả

Thiên Ngoại Thiên vô tình hiếu chiến, trong lòng bọn họ sinh ra một loại cảm giác phảng phất đã bị bao vây, liên tục thất bại, đã lui về phía sau rất xa.

Những người trong ngục giamđã được giải cứu.

Trạm Ngao tìm được phụ cha mình, cha toàn thân đều bị thương, hiền nhiên ở trong ngục giam bị đối đãi không phải người.

Có điều may mắn, giữ được tính mạng.

Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều có thể giữ được tính mạng.

Bao gồm cả ồng nội của Trạm Ngao.

Sau khi nghe được tin ông nội bị sát hại, hốc mắt Trạm Ngao đỏ lên, cả người run rẩy nhẹ, bà lão bên cạnh, càng gắt gao nắm chặt trong tay, thật lâu sau, chậm rãi run giọng mở miệng: “ông nội con, ông ấy đi kiêu ngạo…ông ấy chết, đỏ là bởi vì, ông ấy bảo vệ tôn nghiêm Chiến Long Đảo, ông ấy không muốn làm nô dịch.”

Ánh mắt Trạm Ngao rơi lệ, hét lớn một tiếng: “Nhất định phải giết sạch đám súc sinh này.”

Đám võ giả Trạm thị lao ra. .

||||| Truyện đề cử: Chú! Xin Ký Đơn! |||||


Võ giả Thiên Ngoại Thiên đã tan tác tản đi khắp nơi.

Rất nhiều ánh mắt rơi vào trận quyết đấu đỉnh cao giữa Sở Trần và Từ Hậu Trạch.

“May có Sở thiếu hiệp.”

“Cửu Huyền Môn mãi là ân nhân của Chiến Long Đảo.”

“Sờ thiếu hiệp nhất định có thể thắng.”

Người đi ra khỏi ngục giam không biết thân phận của Sở Trần, đám người Trạm Mục Tư đương nhiên tận hết sức mở miệng giới thiệu Sở Trần với bọn họ, cùng với hành động tối nay.

Không có lời đánh giá cao nào.

Àm! Àm! Àm!

Bốn phương tám hướng, tiếng tín hiệu cầu viện còn vang lên.

Nhưng võ giả Thiên Ngoại Thiên khắp nơi trong Chiến Long Đảo, tự lo không xong.

Thuyền lớn lên đảo.

Sở Hạo Trúc ôm lấy phu nhân Bối Uyển Thanh, nhảy xuống.

Xa xa, đặc phái viên khí tức cảnh chạy tới, hơn nữa suất lĩnh một đội ngũ Thiên Ngoại Thiên.

“Giết!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.