Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 308: 308: Chương 306




“Hoàng Giamột nhà độc đại, có quá nhiều người không thích bọn họ.”
Sở Trần cười, “Còn nữa, lão gia tử của chúng ta đức cao vọng trọng, ai cũng nể tình.”
Tống Nhan khóe miệng giật giật.
Chỉ cỏ quỷ mới tin những điều viển vông màSỞ Trần nói.
Cho dù có người đố kỵ với thực lực của Hoàng Gia, bọn họ cũng không thể dứt khoát đứng cùng Tống Gia vào lúc này.
Bời vì, cho dù chín nhà có thể hợp lực, có tư cách đểcùng Tống Gia khai chiến một trận, nhưng chưa chắc đã có thể đánh bại hoàn toàn Hoàng Gia.
Nội tìnhHoàng Gia quá mức thâm hậu, chín nhà muốn tổn hại
nghiêm trọng đến Hoàng Gia, bản thân cũng đại thương, đây vẫn là kết quả tốt nhất, nói không chừng còn bị Hoàng Gia đánh bại.
Vô duyên vô cớ, sẽ không có ai chịu thua thiệt như vậy giúp Tống Gia.
Nhưng mà, Tống Nhan cũng biết Sở Trần, tên ngốc này nhất định sẽ không nói ra nguyên nhân thực sự.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.


Tình Đầu Ngọt Ngào
2.

Mưu Đồ Dụ Dỗ (Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em)
3.

Hồ Ly Nhỏ Trong Tay Đô Đốc Ác Ma
4.

Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
“Ta muốn lập tức hành động.”
Tống Thiên Dương không kìm
được kích động, hai mắt sáng rực.

Tưởng rằng Tống Gia không còn sức địch lại, nhưng đột nhiên lại có thêm tám đồng minh, khiến Tống Thiên Dương nhiệt huyết sôi trào.
Dù kết quả có ra sao, cuộc chiến kinh doanh này nhất định sẽ đi vào lịch sử giới kinh doanh của Thiền Thành.
Nếu thua, Hoàng Gia sẽ được tất cả, còn thể hiện được khí chất của hào môn.
Nếu giành chiến thắng, Tống Gia sẽ chân đạp lên Hoàng Gia, một lần nữa trở lại hàng nhất lưu củaThiền Thành.
Lúc này, Tống Thiên Dương tràn đầy tinh thần chiến đấu.
ít nhất, ông ta có thể dùng sức lực của mình để chiến đấu.
Khi tất cả mọi người đều đang khinh thường và chế giễu Tống Gia, ông đã cho tất cả một phản ứng vang dội.
Vì danh nghĩa Tống Gia.
“Về phía Tôn Gia, để cho cái xương già ta đây đi qua đi.”
Tống Trường Thanh nói, “Động tác của Hoàng Gia đến rất nhanh,chúng ta ngay buổi sáng nay phải hợp lực lập phương án đối phó với tình huống hiện tại.”
“Mỗi nhà tự đi thật quá phiền phức.”
Sở Trần nói, “Chúng ta hãy đặt trước khách sạn, hẹn ngày mai, các nhà cùng nhau gặp mặt và bàn bạc trực tiếp.”
Tống Thiên Dương sửng sốt,
không nhịn được nữa mà nói, “Nếu như chúng ta chủ động tới cửa, sẽ càng có thành ý hơn.”
“Chúng ta cùng mỗi nhà là hợp tác bình đẳng.”
Sở Trần nói, “Thậm chí có thể nói lấy Tống gia làm chủ, đem các nhà tập hợp, cùng một chỗ thương thảo đối sách, mới càng thêm dễ dàng vạch định kế sách cụ thể.”
Sở Trần nhìn Hạ Ngôn Hoan, “Hạ tiên sinh cảm thấy lần này, Tống Gia có bao nhiêu phần thắng?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.