Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 319: 319: Chương 317




Hổ Tử liên tiếp chụp mấy bức ảnh, người nhà Tống Giađang bưng một ấm trà và uống trà.

Hổ Tử cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị.

“Xem ra Tống Gia đúng là muốn ăn một bữa no nê rồi trốn khỏi Thiền Thành.


Hổ Tử cập nhật bài đăng.

Đại sảnh khách sạn.

Võ Đức Khuynhcười lạnh, quay đầu liếc qua, lập tức nói với một nhân viên bảo vệ bên cạnh, “Nhớ để ý kỹ, tôicảm thấy đám ngườiTống Gia hôm này đến đây để ăn cơm chùa.


“Tôi sẽ kể cho cậu một câu chuyện cười.


Võ Đức Khuynh cười nói, “Vị kia củaTống Gia, kẻ từng nổi tiếng khắp thành phố là đồ đần ở rể Tống Gia, vừa nói tôi sẽ phải quỳ xuống cầu xin bọn họ đi vào Đằng Long số 1.


Nhân viên bảo vệ sững sờ một lúc, sau đó lập tức cười ha hả, “Quản lý Võ, cô gia củaĩống Gia, ngớ ngẩn đến mức này sao? Quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy.


Tại lối vào của khách sạn Hoa Đằng, một chiếc xe chầm chậm lái vào.

Võ Đức Khuynh nhìn sang, vội vàng sắp xếp quần áo rồi bước nhanh ra ngoài.

Nhân viên bảo vệ cũng tăng tốc độ, bước tới và mở cửa lớn.

Một người đàn ông trung niên trong bộ vest bước xuống xe.

Võ Đức Khuynh nhìn một chút, trên mặt lập tức nở nụ cười, “Thì ra là Trần Đổng sự, Trần Đổng sự hôm nay tới Hoa Đằng,sao không báo trước,giám đốc Liêu của chúng tôi lại vừa mới lái xe ra ngoài.



“Không sao, tôi hẹn một người bạn uống trà.


Trần Khuông Toàn, chủ tịch tập đoàn Mỹ Giai.

Võ Đức Khuynhcúi đầu khom
lưng, cười nói: “Trần Đổng Sự, xin mời vào bên trong.


Chỉ có một nữ thư ký đi theo Trần Khuông Toàn.

“Nhân tiện, Trần Đổng Sự, bạn của ngài đặt phòng riêng nào vậy?”
Võ Đức Khuynh vừa đi vừa hỏi.

Trần Khuông Toàn nói, “Đằng Long số 1
Võ Đức Khuynh đột ngột dừng lại, nhìn Trần Khuông Toàn, thất thanh, “Đằng Long số 1?”
Trần Khuông Toàn nhướng mày, “Sao vậy?”
Võ Đức Khuynh trong lòng run nhẹ.

Đằng Long số 1 ở khách sạn Hoa Đằng hiếm khi được đặt trước nếu không phải là có khách VIP.

Từ hôm qua đến giờ, người duy nhất gọi điện đặt chỗ cho Đằng Longsố 1 là Tống Thiên Dương.

“Mạo muội hỏi một chút, bạn của Trần Đổng Sự là…”
Võ Đức Khuynh thận trọng hỏi.

“ồ, là vị bằng hữu đến từTống Gia.


Trần Khuông Toàn nhìn Võ Đức Khuynh với một chút nghi ngờ, trong lòng cũng có tia giận.


TạiThiền Thành, hắn đến bất kỳ khách sạn nào, cũng không bị truy vấn như vậy.

Trước mặt hắn ta, người mà ngay cả tên hắn cũng không biết quản lý tiền sảnh, vậy mà ờ đây truy vấn ngọn nguồn.

Võ Đức Khuynhsắc mặt tái mét.

Hắn không thể ngờ rằng Tống Gia lại dành Đằng Long số 1 để chiêu đãi chủ tịch tập đoàn Mỹ Giai.

Nhưng bây giờ, cả nhà Tống Gia đã bị hắn an bài ở đại sảnh.

“Xin lỗi, có phải là Chủ tịch Trần không?”
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Trái tim của Võ Đức Khuynh đột nhiên đập rộn ràng.

Quay đầu lại nhìn.

Tống Thu bước ra ngoài, ánh mắt hiển nhiên không giấu được vẻ hưng phấn.

Cậu đã xem một số cuộc phỏng vấn củaTrần Khuông Toàn trên TV.

Cậunhanh chóng nhận ra Trần Khuông Toàn.

Tống Thu hào hứng bước lên.

Cậu cho rằng dù Tập đoàn Mỹ Giai có đến cũng chỉ là người đại diện.

Không ngờ, chủ tịch tập đoàn Mỹ
Giai lại đích thân tới.

May mà anh rể cho mình ra xem.

“Xin chào, Trần Đổng sự.


Tống Thu rất cố gắng trấn tĩnh, liếc nhìn Võ Đức Khuynh, sau đó nghiến răng nói: “Tôi xin lỗi, Trần Đổng sự, phòng mà Tống Gia chúng tôi đã đặt không thể vào, chúng tôi chỉ có thể ở đại sảnh…
Tống Thutrong lòng thấp thỏm, nhìn Trần Khuông Toàn một cách thận trọng.

Cậu sợ vị chủ tịch này sẽ tức giận và quay người bỏ đi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.