Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 452: Chương 452




Mặc dù các quan chức Dương Thành đã điều động thêm nhân thủ để duy trì trật tự tại hiện trường, nhưng ngày càng có nhiều người tụ tập tới xem.

Rất nhiều người đã xem buổi phát sóng trực tiếp của Liên Minh Tông Sư Cửu Thành nên đã chạy đến để theo dõi sự kiện náo nhiệt này.

Cách nhà hát kịch khoảng 100m, tám vị tông sư của Liên Minh Tông Sư Cửu
Thành đang xếp thành hàng ngang, ánh mắt tràn ngập sát khí.

Phía sau bọn họ là thế lực gia tộc đứng sau tám vị tông sư, khí thế như cầu vồng.

Phía trước là mảnh đất trống trải, ai cũng biết đây là con đường do tám vị tông sư để lại cho Sở Trần bước tới.

Khi Sở Trần bước ra khỏi nhà hát, anh ta phải đi con đường này.

“Không tới nửa tiếng nữa, buổi hòa nhạc sẽ kết thúc.”
Người phụ trách nhà hát kịch mồ hôi nhễ nhại chạy ra ngoài.

Đêm nay có rất nhiều người đột nhiên tụ tập, nếu là người thường thì không sao, nhưng tất cả đều là những đại nhân vật tới từ các tầng lớp trong Dương Thành, đều không dễ dàng đắc tội.

Người quản lý nhà hát sợ rẳngtrong cơn tức giậnbọn họ sẽ xông vào nhà hát, tổn thất mà họ gây ra sẽ vô cùng thảm khốc.


Mỗi giây trôi qua đều là sự tra tấn.

Cuối cùng.

Cánh cửa của Nhà hát kịch mở ra.

Khán giả bắt đầu rút ra ngoài.

Khoảnh khắc những khán giả bước ra khỏi nhà hát, bọn họ thực sự bị thế trận trước mặt làm cho sợ hãi, vô thức lùi lại vài bước.

Những người đang duy trì trật tự tại hiện trường, nhanh chóng sắp xếp tất cả những khán giả này rời khỏi địa điểm đi theo hai phía.

“Tiêu Lão, bên kia có tin truyền tới, nói rằng chuyện tối nay nên giải quyết càng nhanh càng tốt, không thể vượt quá nửa giờ.”
Vệ Thu Căn trầm giọng nói.

Tiêu Thiên Hà nhìn chằm chằm vào cổng nhà hát kịch với ánh mắt lạnh lùng.

“Nửa giờ? Sở Trần nếu xuất hiện, yêu cầu

hắn quỳ xuống nhận sai,chỉ là vấn đề trong ba phút.”
Khí thế của Tiêu Thiên Hà sắc bến, nhìn chằm chằm lối ra của nhà hát kịch.

Hắn muốn xem người trẻ tuổi dám ngang nhiên làm nhục Liên Minh Tông Sư Cửu Thành này là thần thánh đến từ phương nào.

Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Vệ Thu Căn lóe lên một tia đắc ý không để người biết.

Tiêu Thiên Hà đêm nay, chỉ sợ không ai cỏ thể thuyết phục được.

Sở Trầnchú định gặp họa.

Giữa đám đông.

Diệp Thiếu Hoàng, Vinh Đông và Tiền Bộ Thiệuđều đã đến.

“Đúng lúc kết thúc buổi hòa nhạc, chúng ta tới quá kịp thời.” Vinh Đông ngẩng đầu nhìn thấy Liên Minh Tông Sư Cửu Thànhhùng hổ dọa người, hai mắt sáng rực lên, “Trò hay sắp bắt đầu rồi.”
“Sở Trần sao vẫn còn chưa ra ngoài? Phải
chăng hắn nghe được tiếng gió mà không dám bước ra?”
Tiền Bộ Thiệu nghi ngờ.

Diệp Thiếu Hoàng chỉ về một hướng, “Tôi nhận ra người kia, ông là là quản lý nhà hát kịch này, hiện tại đang đứng bên cạnh những vị tông sư kia, các ngươi cho rằng hắn ta dám lén lút mở cửa khác để đưaSỞ Trần đi?”
Ngày càng ít khán giả tời khỏi nhà hát, nhiều người nhận thấy điều gì đỏ khác lạ, nhưng họ không thể ở lại xem, tất cả đều đã bị trục xuất khỏi theo hai phía.

“Sờ Trần đâu?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.