Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 539: Chương 539




Thần sắc Hạ Bắc biến ảo, ánh mắt vô cùng phức tạp, trầm giọng nói, “Em cùng Bạch Hâm Vũ nói, có dám hay không lại cược thêm một trận, tiền đặt cược tăng lên một ngân vạn...” Hạ Bắc có chút
ngượng ngủng nnm Sở Iran, “Em lúc ấy quá xúc động, mà Bạch Hâm Vũ đối với bản thân rất có lòng tin, cho nên, chúng toi lập tức liền ký tên, ba ngày sau, sẽ lại so một trận tại Vĩnh Dạ.”
“Tôi hiểu ý của cậu.”
Sở Trần lạnh nhạt nói, “Cậu muốn nhờ tôi giúp đỡ, đại diện cho cậu xuất chiến, thắng của Bạch Hâm Vũ một ngàn vạn, cứ như vậy, không chỉ có thể đem tổn thất bảy trăm vạn bù đắp lại, còn kiếm được thêm ba trăm
vạn…..”Hạ Bắc gật đầu, có
chút bất đắc dĩ, “Em biết lả có chút hơi bốc đồng …”
“Thế vị Hoàng Phủ thiếu gia kia thi sao?”
Sở Trần cắt ngang lời nói của Hạ Bắc, “Cho dù không nói về thân
pnạn lâ Hạ Gia Tam thiẽu gia, cậu đường đường là một nam nhân, bị một nữ nhân cùng người khác liên hợp lại trêu đùa như một kẻ ngốc, một hơi này, cậu nuốt được xuống?”
Tay Hạ Bắc khẽ run lên, hổi lâu, Hạ Bắc ngẩng đầu nhìn Sờ Trần,”Em vô củng tức giận, trong đời em chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, nhưng … em có thể làm thế nào?”
Sở Trần liếc nhìn Hạ Bắc, rót cho hắn một ly rượu, cầm ly rượu lên đụng một cái, sau đó nói:” Sau khi đi ra khỏi Vĩnh Dạ, đửng nói là cậu không điều tra thông tin cùa Hoàng Phủ Tịch.”
“Em có đi điều tra.”

Tâm trạng Hạ Băc tram xũông, trực tiếp đặt ly rượu xuống, ủ rũ cúi đầu chán nản nói: “Cũng bởi vì điều tra rõ tư liệu của hắn, em mới càng không có cách nào đi động đến hắn.

Hoàng Phủ Tịch là cháu ruột của gia chủ Hoàng Phủ gia tộc hiện tại, mà cha của hắn chính là một trong những minh chủ của Liên Minh Tông Sư Cửu Thành, Hoàng Phủ Hòa Ngọc.

Đây cũng là lý do tại sao Hoảng Phủ Tịch tự tin để đánh bại em một lần nữa ở Vĩnh Dạ, với mối quan hệ của cha minh, anh ta có thể mời rất nhiều cường giả trong quyền giới Dương Thành ra tay.

Ngoài ra, Hoàng Phủ Tịch còn là một thiên tài kinh doanh, trong sổ những người trẻ tuồi cùa Hoàng Phủ gia tộc thế hệ này.

hắn có thể được xếp vào hàng xuất sắc.”
“Con trai cùa Hoàng Phù Hòa Ngoe.”
Vé mặt Sở Trăn bõỉ qua tỉa đăm chiêu, “Tiểu Bắc, đợi Đào tỷ tới, cậu nói với cô ấy, chuyện này chúng ta sẽ tự xử lý.”
Hạ Bắc ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn xem Sờ Trần, hồi lâu, thần sắc Hạ Bắc có chút lo lắng, lo âu nói, “Trần Ca, Hoàng Phủ gia tộc quyền thế rất lớn, so với Ninh Gia cũng không kém là bao nhiêu, chuyện này… Coi như xong đi.”
Hạ Bắc đã từng thấy sự xúc động cùa Sờ Trần, hắn ta lo lắng rang Sờ Trần nhất thời xúc động đánh Hoàng Phủ Tịch tơi bời, đây chinh là chọc thủng trời.

“Một ngày cậu còn gọi ta một tiếng ca, ta sẽ không để cho cậu phải chỊU ủy khuất.”
Sờ Trần nghiêm nghị nói, ánh mắt lóe lên lạnh lúng.

“Câu dù
u
gia, lại bị trêu đùa thành bộ dạng này, mà lại, còn trong thời gian ngắn như thế, Đào tỷ cũng nhận được tin tức, điều này cho thấy Hoàng Phủ Tịch sớm đã mang cậu ra làm trò cười, chuyện cậu bị lừa, chỉ sợ sớm đã được truyền ra hết trong giới, ta tin tường, rất nhanh sẽ lan tràn các kênh của Dương Thành.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Hạ Bắc đột nhiên thay đổi, cả người run lẽn.

Chuyện này đối với anh ta lả một vết nhơ lớn trong đời.


Nếu như không ai biết, hển có thẻ nuốt cục tức nây, để mọi chuyện đi qua.

Nhưng nếu cả thành phố đều biết thi … Hạ Bấc có thể tường tượng minh đi tới đâu cũng sẽ bị người
ngu ngốc, sắc mê tâm khiếu, bị một nữ nhân đùa bỡn trong lòng bàn tay.”
Sắc mặt Hạ Bắc lập tức tái mét.

Đây chắc chắn là một đòn giáng mạnh vào lòng tự trọng của anh ta.

Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị I đầy ra, một nam thanh niên hùng hổ xông vào, “Tiểu Bắc, chuyện gì đã xảy ra? Bên ngoải đang có tin đồn cậu bị một nữa nhân đùa nghịch làm khỉ!”
Hạ Bắc vốn đang lo lắng về vấn đề này, nghe xong câu này, Hạ Bắc toàn thân như hóa đá.

lập tức có một cỗ uất ức nồng đậm cảm giác xông tới, khuôn mặt nóng bỏng nóng lên, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.

Hãn thực sự không nghĩ qua, ỠỠI phương vậy mà chiếm tiện nghi còn khoe mẽ, đem chuyện này tuyên dương trắng trợn ra ngoài.


“Này, tỉnh dậy đi.”
Người thanh niên đi tới vỗ vai Hạ Bắc, tò mò liếc nhìn Sở Trần.

Hạ Bắc tỉnh lại, sắc mặt tái nhựt, chuyện này đối với hắn quá mức uất ức, Hạ Bắc vừa mới nói chuyện này với Sờ Trần xong, bây giờ hấn không còn dũng khí nói lại lần nữa.

Người thanh niên nhin thấy cảnh này, trong lòng đã nắm chắc, vẻ mặt hiện lên một tia phẫn nộ, “Mẹ kiếp, Tiểu Bắc, ta không cần biết cụ thể quá trinh, ngươi cứ nói đi, có phài có người đứng sau chuyện nảy hố ngươi không?
Làm Huynh Đệ tuyét đối sẽ
khõng ngôi yên không đê ý đẽn.”
Qua lời giới thiệu, Sờ Trần biết được thân phận của người thanh niên trước mặt, Viên Tiểu Dũng, gia đinh làm nghề ô tô.

“Đào tỷ vừa rồi đã nói, chuyện này cô ấy sẽ quản.”
Hạ Bắc nói, “Ngươi tính tình nóng này, đừng quan tâm đến loại chuyện này.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.